truyen chuyen do em quyet dinh

Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện : Chuyện do em quyết định. Tác giả : Dung quang Chương 1. Trước / 65 Sau >> Mục lục | Xuống cuối . Like ủng hộ fanpage của Thảo nha: Trước đây ,Dư Điền Điền đã nhìn thấy Trần Thước rất nhiều lần, nhưng cũng chỉ là nhìn thấy mà thôi Trang chủTổng hợp truyện Nomin mahae chuyen do minh quyet dinh chuong 3. TRUYỆN KHÔNG DO MÌNH EDIT. ĐÃ XIN PER CỦA NHÀ DỊCH. BẢN MÌNH ĐĂNG THÌ NHÀ DỊCH KHÔNG CÓ EDIT H, NHỮNG . Không chăm chỉ đóng phim thì phải về nhà sinh con - Thái Uyên Full. Đăng bởi: Nếu do thiếu ngủ, dưới mắt bạn xuất hiện quầng thâm, hãy cắt đôi một củ khoai tây và đắp lên vùng quầng thâm. Da của bạn sẽ trở nên sáng hơn trong vòng 15 phút. Miếng dán trị mụn đầu đen có thể dễ dàng thay thế bằng một công thức rất đơn giản và tự nhiên. Vì vậy một ngôi trường có hạnh phúc hay không có vai trò quyết định gần như tất cả của Hiệu trưởng nhà trường. Tuy nhiên, nghịch lý hiện nay là việc bổ nhiệm Hiệu trưởng có nhiều vấn đề, nhất là việc Hiệu trưởng có "nhiệm kỳ suốt đời", hầu như rất ít Tại Hội nghị thượng đỉnh Y tế thế giới diễn ra tại Berlin (Đức), các nhà lãnh đạo toàn cầu đã cam kết xây dựng quỹ 2,6 tỷ USD cho Sáng kiến Xóa bỏ bại liệt toàn cầu (GPEI) 2022 - 2026. Khoản quỹ này sẽ hỗ trợ các nỗ lực toàn cầu vượt qua những rào cản sau cùng để hiện thực hóa mục tiêu xóa bỏ Vay Tiền Online Me. Chuyện Do Em Quyết Định Tác giả Dung Quang Tên convert Chuyện này ta quyết định Thể loại Hiện đại,miệng tiện, ấm áp, HE… Số chương 50 Chương + 4 Ngoại Truyện Convertor Tamquay Raw Biên Tập [Phương] Poster TYS Quotes – Confession Ngôn Tình Couple Trần Thước – Dư Điền Điền Giới Thiệu “Này, này, cậu biết tin gì chưa ? Nghe nói y tá Dư khoa nhi tỏ tình với bác sĩ Trần khoa ngoại đấy !” Cả ngày hôm nay, Dư Điền Điền đã nghe không biết bao người đồn thổi chuyện hiểu lầm cô tỏ tình với bác sĩ Trần rồi. Sau khi lo lắng một hồi, cô tự an ủi bản thân , mình và bác sĩ Trần không ở cùng khoa, bác sĩ Trần nhất định sẽ không biết tin đồn này ! Không ngờ tới giờ tan việc , bác sĩ Trần lại tự mình đến gặp cô “Y tá Dư , nghe nói em thầm thích tôi ? “ …. Nhiều năm sau đó , Dư Điền Điền mới biết, người tạo tin đồn bậy bạ ngày đó không phải ai khác mà chính là bác sĩ Trần … P/s Ngoại truyện tác giả chỉ viết trong SXB bên Trung , nếu như có ai đăng lên mạng mình sẽ edit lại còn không thì thôi nhé hehee ***** Quotes Sau sự kiện Dư Điền Điền nói xấu Trần Thước trong nhóm chat của khoa, mọi suy diễn “Hai người họ nhất định có thâm cừu đại hận” của đám người bắt đầu, nhưng bất ngờ nhất là có người kết luận “Thì ra y tá Dư bởi vì yêu quá hóa hận cho nên mới trả thù bác sĩ Trần”.Một tuần sau đó cô đều rất khó chịu, bởi vì mỗi người đều dùng ánh mắt tỏ vẻ hiểu biết mà thương hại nhìn cô, dường như họ biết rõ chuyện cô bị vứt bỏ, nhưng lại không nói rõ cái gì. Cô cũng không thể xông tới giải thích lung tung với từng người “Kỳ thật tôi và bác sĩ Trần không có bất cứ chuyện gì!”Cô thật sự muốn làm như vậy, chỉ sợ người khác sẽ thầm nghĩ rằng cô đang giấu đầu lòi đuôi mà Điền Điền buồn bực không vui được một Bạch nhìn khuôn mặt đau khổ của cô, còn tiến tới khuyên nhủ cô “Được rồi được rồi, Tiểu Ngư cậu đừng buồn bực như vậy nữa,khắp chân trời nơi nào chẳng có cỏ thơm, cần gì phải chung tình với một cành hoa? Bác sĩ Trần tuy rằng mặt mũi ưu tú, nhưng bông hoa này lại có độc đấy!”“Đúng vậy, hoa có độc, chính là loại độc thấm vào máu là chết ăn vào miệng là đứt ruột gan!” Dư Điền Điền nghiến răng nghiến có Lục Tuệ Mẫn tương đối hiểu cô, lôi kéo cô tới quán lẩu ngon nhất thành phố, mười phần sảng khoái mà nói “Thư giãn một chút đi! Hôm nay chị gái sẽ cùng em ăn một bữa thật no nê, không ăn đến mức phải vịn tường ra khỏi cửa, tớ sẽ tự tay đập vỡ cái danh hiệu tham ăn của mình!”Dư Điền Điền cảm động đến rơi nước mắt ra sức ăn một trận, cuối cùng hai mắt đẫm lệ đầm đìa nắm tay khuê mật “Vẫn là Mẫn Mẫn nhà chúng ta là tốt nhất, biết mời khách để xoa dịu tâm hồn nhỏ bé bị tổn thương của mình!”Nào ngờ Lục Tuệ Mẫn mở to hai mắt nhìn cô, “Ai nói bữa này do tớ mời khách?”Dư Điền Điền khuôn mặt nhất thời cứng lại.“Tớ có lòng tốt từ bi cùng cậu ăn một bữa thật ngon để cậu nguôi giận thôi, tớ nói này Dư Điền Điền cậu làm người cũng không thể bất nhân như vậy chứ! Đây là tớ đang giúp cậu, chẳng lẽ sau khi giúp xong còn muốn tớ mời khách?” Lục Tuệ Mẫn đem ví tiền móc ra đặt lên trên bàn, vừa thành khẩn nói, “Đây đây, tháng này tiền lương của tui chỉ còn 200 tệ , thanh toán cho trận này nhất định là không đủ .”Dư Điền Điền trong nháy mắt nét mặt thay đổi liên tục, cuối cùng chỉ có thể vỗ vỗ trái tim mình mà thanh toán tiền, trưng ra vẻ mặt “Ăn xong trận này từ nay về sau chúng ta ai về nhà người ấy,ai tìm mẹ người ấy”.Lục Tuệ Mẫn da mặt dày đi phía sau làm nũng với cô,luôn mồm gọi “Đại mỹ nhân “, “Chị gái xinh đẹp” liên tục nịnh nọt cô…Dư Điền Điền tiêu tiền đau đớn đến đòi mạng, trăm lời vạn chữ cũng chỉ thốt ra được một câu “Thiếu phu nhân của tôi à, sau này xin ngài ngàn lần đừng giúp tôi được không? Tôi đây mệnh tiện, vô phúc không thể hưởng a!”Nhưng khoan hãy nói, ăn xong một bữa no nê quả thật cô đã hết giận, cuối bữa ăn Dư Điền Điền đã đem Trần Thước đá lên tận chín tầng mây —— bởi vì trong lòng cô bây giờ tràn đầy nỗi đau mang tên nồi lẩu 400 tệ, tháng này phải thắt lưng buộc bụng thế nào mới có thể sống qua ngày đây ToT /~~.***Đại khái là bởi vì kỹ thuật cơ bản của Dư Điền Điền không tốt, lúc cô cầm kim tiêm hình ảnh quá đẹp, khiến cuối tuần vừa kết thúc,vừa bắt đầu đến thứ hai Mã chủ nhiệm lại gọi cô vào phòng làm việc.“Nhìn cái này một chút đi.” Mã chủ nhiệm lấy một tập danh sách từ dưới bàn đưa cho Điền Điền cầm lấy liếc mắt đọc qua, trên danh sách có viết về hội thảo nghiên cứu giao lưu y học của thành phố chủ nhiệm không chờ cô đọc xong liền nói “Y tá Dư này, cô phải biết hội thảo nghiên cứu này mỗi năm chỉ tổ chức một lần, tất cả những người được mời tới giảng bài đều là chuyên gia y học có nhiều năm kinh nghiệm đến từ Bắc Kinh Thượng Hải. Mỗi bệnh viện trong thành phố chúng ta số người được đi rất ít, không phải khoa nhi của chúng ta chỉ có một suất đi nghe giảng bài đó sao.”Lời nói thật thâm sâu, ông vỗ vỗ bả vai Dư Điền Điền, “Tuần trước không phải tôi còn mắng cô kỹ thuật tiêm không tốt sao? Là do kiến thức chuyên môn của cô không chắc, để giúp tương lai cô có thể cống hiến tốt hơn cho bệnh viện của chúng ta, cơ hội lần này tôi quyết định nhường lại cho cô, cô nhất định không được phụ sự kỳ vọng của tôi.”Dư Điền Điền không nhớ rõ đây rốt cuộc là hội thảo nào, nhưng xuất phát từ sự tôn trọng đối với lãnh đạo, cô lập tức hồ hồ đồ đồ tiếp nhận cơ hội tham dự đại hội lần này, hơn nữa còn vỗ ngực, lời thề son sắt nói cho Mã chủ nhiệm biết mình nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của đùa cô sao, thần mặt đen có lúc nào cho cô vẻ mặt ôn hòa như vậy?Nhưng kể từ lúc ra khỏi cửa phòng lão, cô mới từ từ nhớ lại, có vẻ thời điểm này mọi năm mọi người đều cố gắng không đối mặt với Mã chủ nhiệm, để tránh bị ông ta nhìn trúng, lại bị nhét đi nghe hội thảo tọa đàm gì hội đó là cái gì?Hình như cô không nhầm thì nó diễn ra liên tục trong một tháng, thứ bảy chủ nhật hàng tuần đều bắt đầu từ tám giờ sáng cho đến sáu giờ chiều…Dư Điền Điền nhất thời run người một cái, cúi đầu nhìn kỹ danh sách trên tay.—— Đại hội huấn luyện nòng cốt và hội thảo nghiên cứu giao lưu y học toàn chữ đều khơi gợi một cảm giác quen thuộc đến khó hiểu, cô nhắm chặt mắt, tức giận đến nghiến ra Mã chủ nhiệm không thể bắt nạt được ai nên đành bắt nạt cô, lão ta đúng là kẻ lòng dạ hiểm ác bụng đen như người vậy, toàn thân từ ngoài vào trong đều đen đến tận xương tủy!Vì vậy từ tháng 12, Dư Điền Điền đau khổ bắt đầu một tháng không thể ngủ thứ hai đến thứ sáu đều phải dậy sớm đi làm, thứ bảy cuối tuần còn phải thức dậy sớm hơn ngày đi làm! Bởi vì cô sống ở phía nam thành phố, nhưng cái hội nghị chết tiệt kia cố tình tổ chức ở trung tâm Văn Hóa và Thể Dục ở phía bắc thành phố, ngồi xe bus tới đó cũng phải mất đến hai tiếng!Lần đầu tiên tham gia hội nghị hôm đó, Dư Điền Điền đầu óc hỗn loạn mơ màng ngồi hai tiếng xe bus đến trung tâm hội nghị quốc gia, trong đám người đang ồn ào nhốn nháo tìm kiếm chỗ ngồi của ngồi giữa hàng ghế kia bỗng có một vị y tá rất quen mặt vẫy tay với cô “Y tá Dư? Y tá Dư chỗ này chỗ này!”Cô định thần nhìn lại, thì ra là Dịch Tiểu Vũ ở khoa ngoại, cô thường xuyên tới khoa ngoại tìm Lục Tuệ Mẫn,nên cũng thường xuyên gặp vị y tá Dịch những trường hợp nhàm chán như vậy, có người quen tán ngẫu tốt hơn nhiều so với việc phải ngồi ngốc nghếch một Điền Điền hưng phấn quá mức đi tới gần cô nàng, hàn huyên chưa được một lúc đã nghe thấy Dịch Tiểu Vũ cười híp mắt nói “Này này,y tá Dư cậu biết không? Toạ đàm lần này tổng cộng có năm chủ giảng chuyên gia, trong đó có bốn người đến từ Thượng Hải và Bắc Kinh, một người còn lại là…”Cô nàng bỗng nhiên ra vẻ thần bí muốn thu hút thật đối với đề tài này Dư Điền Điền cũng không cảm thấy hứng thú lắm, nhưng vẫn rất phối hợp hỏi “Còn một người nữa là ai?”Dịch Tiểu Vũ cười càng đẹp mắt hơn, thần thần bí bí lại gần cô, “Một người còn lại là của bệnh viện chúng ta, cũng chính là khoa của chúng ta !”Dư Điền Điền không hiểu gì liền hỏi “Khoa của chúng ta là khoa nào? Hai ta không cùng một khoa! Là khoa nhi hay là khoa ngoại?”“Đương nhiên là khoa ngoại! Đây chính là nhân vật nổi bật nhất khoa ngoại của chúng ta đấy!” Dịch Tiểu Vũ nói tới đây thì ra vẻ rất vinh quang, kiêu ngạo mà ngẩng cao đầu, nói ra tên vị chuyên gia thần bí này, “Anh ấy chính là người của khoa ngoại chúng ta bác, sĩ, Trần!”Dư Điền Điền nhất thời giật mình một Bác sĩ Trần …Trần?Không phải vị bác sĩ Trần cô đang nghĩ tới đấy chứ?Dịch Tiểu Vũ thấy vẻ mặt ngây ngây ngô ngô của cô, còn đặc biệt tốt bụng giải thích nói “Bác sĩ Trần cậu nhất định là biết nha, chính là cái người cao cao, khuôn mặt giống như minh tinh nổi tiếng ấy! Tôi vẫn cảm thấy khuôn mặt anh ấy rất giống Song Seung Heon đấy, nhưng mấy y tá khác trong khoa chúng tôi nói anh ấy trông có vẻ giống Hyun Bin hơn…”1Những câu sau đó, Dư Điền Điền một chữ cũng nghe không lọt tai .Cô cười ha ha, lặng lẽ nghĩ lại dáng vẻ bác sĩ Trần, theo bản năng muốn nhìn xem anh trông giống Song Seung Heon nhiều hơn hay là Hyun Bin nhiều hơn, nhưng là nghĩ tới nghĩ lui trong đầu chỉ xuất hiện hình ảnh một đống phân…Vì thế cô biết điều ngừng ngay đề tài này, nên đành phải dùng câu “Sáng sớm hôm nay cậu ăn bánh bao sao? Trong kẽ răng có mắc một chút thịt kìa” để đổi hướng đề tài câu Tiểu Vũ tương đối ngây thơ, lập tức bị cô làm cho sợ hãi, cầm chiếc gương mang theo bên mình ra nhìn trái nhìn phải, nghi ngờ nói “Không có ! Sáng sớm hôm nay mình không ăn bánh bao, trong răng cũng không bị mắc thứ gì mà…”Dư Điền Điền lập tức vô tội dụi dụi mắt, “Là mình bị hoa mắt sao?”…Hội nghị đúng như cô nghĩ vô cùng nhàm chán, trừ bỏ câu nói mở đầu của người khai mạc “Mọi người buổi sáng tốt lành,chúng tôi rất vinh dự được đón chào các bạn mỗi năm một lần …”, còn lại một chữ Dư Điền Điền cũng nghe không lọt Tiểu Vũ ngược lại dường như rất hăng hái hết nhìn đông lại tới nhìn tây nửa ngày, lôi kéo cánh tay của cô hưng phấn nói “Này này, mau nhìn hàng thứ nhất đi! Bác sĩ Trần ngồi giữa hàng ghế thứ nhất kìa!”Dư Điền Điền bị ép nhìn về phía Trần Thước đang tây trang màu xám, sau gáy đen như mực… Đây chính là những thứ cô có thể nhìn Tiểu Vũ thở dài, hâm mộ nói “Bác sĩ Trần thật đẹp trai! Bình thường đã đẹp trai lắm rồi, hôm nay mặc tây trang đi giày da lại càng đẹp trai hơn nhiều!”Dư Điền Điền đầu đầy vạch đen dụi dụi này là cô thật sự bị hoa mắt sao? Năm người ngồi hàng đầu kia đều mặc tây trang, sau gáy đều đen như mực nhìn không ra ai với ai, suýt nữa cô còn cho rằng đó là năm anh em sinh đôi, Dịch Tiểu Vũ sao có thể cho ra kết luận Trần Thước vô cùng đẹp trai được ?Suốt một ngày đầu tiên, Trần Thước cũng không lên đài giảng Điền Điền nhàm chán chơi cả một ngày, vừa kết thúc liền kéo thân thể mệt mỏi vô cùng ra khỏi hội trường, thời điểm đứng chờ tại trạm xe bus, một chiếc xe ô tô màu đen sáng loáng đỗ lại trước mặt kính xe từ từ hạ xuống, lộ ra một người mặc tây trang ngồi tại ghế điều sĩ Trần lộ ra một nụ cười trắng sáng, dịu dàng nhìn cô, “A, đây không phải là y tá Dư sao?”Mặt cô tối lại, không biết mình nên chào hỏi anh ta hay cho anh ta cái liếc mắt khinh thường, cuối cùng cô nhếch miệng cho có lệ, thay vì nói đây là cười, còn không bằng nói là vẻ mặt bị co Thước tiếp tục dịu dàng nói với cô “Y tá Dư là tới nghe toạ đàm sao? Cũng đúng, cô tốt nghiệp y tá tại Lam Tường nên quả thật kỹ thuật cần phải khá hơn, chỉ sợ thời gian một tháng quá ngắn, đối với cô mà nói còn xa lắm, không đủ thỏa mãn nhu cầu với chỉ số thông minh của cô đâu!”Dư Điền Điền tức giận mà không biết nói sao, đành ngọt ngào cười lại với anh “Đúng vậy, hôm nay tôi tới họp! Gặp bác sĩ Trần ở đây thật sự là rất trùng hợp đấy! A, bác sĩ Trần hôm nay anh ăn mặc giống như bảo vệ vậy, là đặc biệt đến bảo vệ cho hội trường sao?”Chỉ là thoáng dừng lại nửa giây, cô liền quét mắt nhìn Trần Thước từ trên xuống dưới, gật đầu nói “Dáng vẻ hung hãn khuôn mặt ác thần đáng ghét này, quả thật có thể tạo công hiệu bảo vệ khá tốt đấy!”Vừa quay đầu cô liền nhìn thấy xe bus đang nghênh ngang đi tới, quả thật là trời cũng giúp ta! Dư Điền Điền hưng phấn quá mức đi về phía xe bus, còn không quên hướng Trần Thước vẫy vẫy tay “Bác sĩ Trần hẹn gặp lại! Anh đã vất vả giữ cổng cả ngày rồi, mau về nhà nghỉ ngơi một chút đi!”Trần Thước chưa kịp đáp lời, liền nhìn thấy cô gái kia nhanh như thỏ nhảy tót lên âm trầm mà ngồi trong xe nhìn xe bus chở Dư Điền Điền nghênh ngang mà đi, nheo mắt cười, “Ngày mai gặp, y tá Dư.”Từng câu từng chữ nói ra mà nghiến răng nghiến lợi, hơn nữa không có chút ý tốt Điền Điền vừa ngồi trên xe bus vừa lẩm nhẩm hát,lúc này tâm trạng cô đạt tốt nhất trong cả ngày hôm nay, nhưng cô không biết dù lần này cô chiếm thế thượng phong nhưng khi kết thúc trận đấu khẩu này cô sẽ bị anh hạ đo ván ra sao?Có điều, đó cũng là chuyện của ngày mai. Tên convert Chuyện này ta quyết định Thể loại Hiện đại, miệng tiện, ấm áp, HE… Số chương 50 Chương Convertor [email protected] Raw Dịch QuickTranslate , Baike,… Biên Tập [Phương] Couple Trần Thước – Dư Điền Điền “Này, này, cậu biết tin gì chưa ? Nghe nói y tá Dư khoa nhi tỏ tình với bác sĩ Trần khoa ngoại đấy !” Cả ngày hôm nay, Dư Điền Điền đã nghe không biết bao người đồn thổi chuyện hiểu lầm cô tỏ tình với bác sĩ Trần rồi. Sau khi lo lắng một hồi, cô tự an ủi bản thân , mình và bác sĩ Trần không ở cùng khoa, bác sĩ Trần nhất định sẽ không biết tin đồn này ! Không ngờ tới giờ tan việc , bác sĩ Trần lại tự mình đến gặp cô “Y tá Dư , nghe nói em thầm thích tôi ? “ …. Nhiều năm sau đó , Dư Điền Điền mới biết, người tạo tin đồn bậy bạ ngày đó không phải ai khác mà chính là bác sĩ Trần … Sau khi Dư Điền Điền từ nhà Trần Thước trở về, Lục Tuệ Mẫn liền mở cuộc tra khảo dưới hình thức mười vạn câu hỏi vì Điền Điền vừa mới ngồi xuống sofa, cô nàng liền ném chuột máy tính, game võng du cũng không thèm chơi nữa, chạy tới ngồi sát vào Dư Điền Điền, “Này này này, mình đã suy nghĩ chuyện này lâu lắm rồi, trước đây không phải cậu rất ghét bác sĩ Trần đó sao? Mà sao bây giờ thái độ bỗng nhiên thay đổi một trăm tám mươi độ vậy?”Dư Điền Điền dịch mông sang bên một chút, không biết nên bắt đầu nói từ Tuệ Mẫn lại tiếp tục thao thao bất tuyệt, “Bác sĩ Trần này, tuy rằng rất đẹp trai, điều kiện bên ngoài cũng được, nhưng tính cách anh ta rất khó chịu. Này, mình nói Dư Điền Điền, vì sao cậu lại thích anh ấy?”Vì sao nhỉ?Dư Điền Điền cũng tự hỏi bản thân câu hỏi này rất nhiều lần rồi, rõ ràng anh mồm miệng độc địa như vậy, mở mồm ra là nói móc cô vài câu, làm cho cô khó chịu trong lòng, hận không thể cắn anh vài thích chính là là thích thế không trả lời được câu hỏi của Lục Tuệ Mẫn, cô đáp lời ấp úng vài câu rồi đi thẳng vào phòng bếp rót nước ngờ hôm nay Lục Tuệ Mẫn dai như đỉa bám theo ngay sau cô, “Này, vì sao không trả lời câu hỏi của mình? Tớ nói này, tối hôm qua cậu không về nhà, chẳng lẽ hai người… đã gạo nấu thành cơm rồi hả?”Dư Điền Điền không kịp nuốt hết ngụm nước, phụt một tiếng phun toàn bộ đống nước trong miệng ra, thật công bằng… vừa lúc phun trúng mặt Lục Tuệ đó cuộc tra khảo mười vạn câu hỏi vì sao cuối cùng cũng kết thúc hoàn vừa luống cuống tay chân giúp Lục Tuệ Mẫn lau mặt, vừa cười ngửa tới ngửa lui, “Ha ha ha, ai bảo cậu hỏi cho lắm vào, ai bảo cậu nói lung tung, lần này gặp báo ứng rồi kìa …”Lục Tuệ Mẫn vẻ mặt tức giận đẩy tay của cô ra, “Dư Điền Điền, cậu thật ác độc!”Cô nàng oán hận vừa đi vào phòng tắm, vừa nghiến răng nghiến lợi mắng “Không muốn nói thì cứ nói thẳng ra! Trả thù người ta cũng đừng làm vậy chứ! Trời mới biết đống nước cậu phun ra có bao nhiêu vi khuẩn bắn vào khuôn mặt như hoa như ngọc của người ta!” Cô nàng quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Dư Điền Điền, “Mình sẽ kể lại cho bác sĩ Trần nghe!”Dư Điền Điền híp mắt cười nói “Nếu vậy anh ấy nhất định sẽ ghen.”“Ghen… Ghen cái gì chứ?” Lục Tuệ Mẫn đứng lại, vẻ mặt hoài nghi, “Chuyện ấy mà anh ta cũng nghĩ ra được, muốn bị cậu phun nước bọt vào mặt sao? Ha ha, không phải đầu anh ta có vấn đề đấy chứ?”Dư Điền Điền hừ một tiếng đáp lại, vừa rót lại chén nước, trong đầu hiện ra một màn tình nồng ý mật cùng bác sĩ Trần trên sofa sáng sớm hôm nay, “Hai người yêu nhau thỉnh thoảng làm vài chuyện trao đổi nước bọt chẳng lẽ không phải nó sẽ có ích cho quá trình phát triển mối quan hệ đó sao?”“Ha ha, mình nói này!” Lục Tuệ Mẫn kích động vọt tới, cũng mặc kệ trên mặt đang dính bao nhiêu nước, vừa kéo áo Dư Điền Điền hỏi, “Cậu đã quyết định là bác sĩ Trần rồi?”Dư Điền Điền tít mắt cười gật đầu.“Đại ý là, hai ngươi bây giờ đang yêu nhau?”Dư Điền Điền lắc Tuệ Mẫn hồ đồ, “Cậu đã giải quyết anh ấy rồi, nhưng hai ngươi lại không phải đang yêu nhau… Đây là chuyện gì vậy?”“Chuyện chính là, anh ấy mê tớ thất điên bát đảo, cho nên đang ở nhà chuẩn bị triển khai tấn công nhiệt tình, chính thức theo đuổi mình.” Dư Điền Điền vẻ mặt rất đắc ý, chỉ kém không hai tay chống nạnh ngửa mặt lên trời cười ha ha mấy cái cho bõ đó cô liền bắt đầu khẽ hát, cầm khăn lau rửa những chiếc đĩa Lục Tuệ Mẫn còn chưa kịp rửa cho bữa sáng vừa xong, vừa rửa, còn vừa múa máy loạn xạ, bộ dáng vênh váo khiến người ta hận không thể đá cô ra khỏi thần thoải mái cất giọng hát vịt đực hát lên một bài ca rất hào hùng “Sông lớn hướng Đông Lưu, sao trời hướng Bắc Đẩu, hò dô ta, một hai hò dô ta…”Lục Tuệ Mẫn mặt không biến sắc dựa ở cửa phòng bếp, lấy tay lau vệt nước còn vương lại trên mặt, “Bác sĩ Trần mà nhà cậu biết cậu bôi đen hình tượng của anh ấy thế này thì sẽ tiếp tục thích cậu sao? Cậu phải kiềm chế chút đi, đừng đem hình tượng cô gái tươi sáng phá hủy như vậy. Phá vỡ ảo mộng của bác sĩ Trần, sau đó anh ấy sẽ đá cậu —— ““Cậu đang ghen tị với anh ấy đấy à.” Dư Điền Điền dứt khoát nói, cuối cùng còn ra vẻ thâm tình chọt chọt cằm cô nàng, “Cậu yên tâm đi, chó là bạn của con người, mình sẽ không ngược cậu mỗi ngày đâu.”Lục Tuệ Mẫn chỉ muốn đánh cô một trận, sau đó ném thẳng từ ban công xuống.***Trần Thước chưa từng theo đuổi con gái, tuy rằng tính thoáng ra, anh cũng có nhiều người theo đuổi, nhưng anh chưa từng cúi mình theo đuổi bất cứ cô gái lần này, không chỉ muốn theo đuổi Dư Điền Điền, anh còn vắt hết đầu óc, nghiêm túc bắt bước lên con đường khổ anh gọi điện thoại cho Hi Hi, đầu tiên thì quanh co lòng vòng hỏi cô một vài vấn đề kỳ lạ, ví dụ như “Con gái bọn em thích được tặng thứ gì?”Hi Hi ở đầu dây bên kia tò mò hỏi “Vậy cũng phải xem lúc đó là lúc nào, ví dụ như ngày sinh nhật thì hi vọng có người sẽ tặng mình một chiếc banh gato mang ý nghĩa đặc biệt, lại ví dụ như ngày lễ tình nhân thì lại muốn được nhận hoa hồng, lại ví dụ như —— ““Không cần ví dụ, là lúc… không có chuyện gì, cũng không phải ngày gì đặc biệt, lúc đó thì nên tặng quà gì?”Hi Hi suy nghĩ một chút, “… Lúc bình thường thì, em muốn nhận được tiền nhất, sở dĩ có người cho mình tiền, đó nhất định là chuyện tốt.”Vì vậy ngày hôm sau trước khi Trần bác sĩ đi làm, anh ra thẳng cây ATM rút tiền, còn chu đáo lái xe tới trước cửa chung cư của Dư Điền Điền đón cô và Lục Tuệ Mẫn đi thấy anh còn chưa mở miệng nói chính thức theo đuổi mình, Dư Điền Điền giả vờ giả vịt nói “Bác sĩ Trần anh quả thực là người tốt, còn tiện đường qua đón chúng em đi làm.”Lục Tuệ Mẫn mau lời chen miệng “Đâu có đâu có, bác sĩ Trần người ta là cố ý tới đón cậu, tiện đường qua đón mình —— tôi đoán tôi mới là người được tiện đường.”Cô nàng đặc biệt lấy lại mặt mũi cho anh, Trần Thước từ kính chiếu nở nụ cười rạng rỡ với cô, lấy đó làm cảm xe đến trước cửa bệnh viện, Lục Tuệ Mẫn vô cùng biết điều nhảy xuống xe, vẫy tay một cái liền chạy mất, “Tôi đi trước, có chút chuyện cá nhân cần giải quyết!”Chuyện cá nhân đó là có thật hay không, kỳ thực trong lòng mọi người đều ra khỏi bãi đỗ xe, nhìn trái nhìn phải đều không thấy ai, Trần Thước tiến lên một bước, lấy từ trong túi ra một chiếc hộp vuông nho nhỏ, đưa cho Dư Điền Điền Điền cúi đầu là một chiếc hộp vuông rất đẹp màu tím nhạt, trên nắp ngoài còn buộc một chiếc nơ con bướm nho nhỏ.“Đây là cái gì?” Cô nhận lấy rồi Thước thấp giọng trả lời nói “Quà tặng em.”“Tại sao tặng em quà?” Cô có chút cảm động, trái tim đập thình thịch liên vì đây là đây là món quà đầu tiên anh tặng cô. Thật ra cô rất mong chờ Trần Thước hơi đỏ lên, lại bởi vì chột dạ, nên cố làm ra vẻ lớn giọng nói “Không có chuyện gì thì không thể tặng quà cho em à?”Suy nghĩ một chút, anh bổ sung nói “Anh có nhiều tiền, tiền để trong ví nặng quá, nên muốn tặng quà cho em có được chưa?”Dư Điền Điền cười xì một tiếng, trong lòng cảm thấy thật ấm áp, nhưng sau khi mở chiếc hộp ra, chút cảm giác ấm áp vừa chớm trong nháy mắt liền biến mất không thấy tăm vì trong hộp…Chứa…Một chồng dày…Mao chủ tịch?Cô trợn mắt há mồm ngẩng đầu lên nhìn anh, “Đây là cái gì?”“Tiền.”“Tại sao anh đưa tiền cho em?”“… Quà tặng đó!”“Vì sao lại có người tặng tiền làm quà thế này?” Dư Điền Điền không hiểu, ngơ ngác mà nhìn anh, “Anh cảm thấy em đang thiếu tiền sao?”Mặt bác sĩ Trần lại đỏ.“Em không thích sao?”“… Sao mà em thích được…” Dư Điền Điền cuống lên, món quà đầu tiên anh tặng cô, tại sao lại là một chồng Mao chủ tịch thế này…Trông cô rất túng tiền, rất khát khao có tiền sao?Trần Thước nhanh tay đoạt lại chiếc hộp kia, nhanh chóng cất lại trong túi, ho khan hai tiếng, “Lấy nhầm, lấy nhầm thôi.”Nhìn thấy Dư Điền Điền không nói gì, anh lại hung dữ nói to, “Sao thế, anh chưa từng theo đuổi ai, không cho phép anh sai một lần sao? Mấy chuyện vừa nãy, em quên hết cho anh, coi như anh chưa tặng gì, có nghe không?”Bởi vì chột dạ cùng mất tự nhiên, anh cất chiếc hộp xong liền nhanh chân đi trước cô, còn vừa đi vừa đi vừa càu nhàu “Sao vậy sao vậy, không định lên à? Đến muộn sẽ bị trừ tiền lương đấy!”Nhưng đầu cũng không dám quay Điền Điền đoán anh đang xấu hổ, cho nên mới ra vẻ khó chịu như vậy, mới vừa rồi còn đang quýnh quáng bỗng nhiên lại cảm thấy vui vừa nhanh chân chạy theo, vừa cười hì hì nói “Bác sĩ Trần, chờ em với, có phải mặt anh đỏ rồi không?”Bác sĩ Trần kia vừa nghe thấy tiếng bước chân của cô, cũng vội vội vàng vàng nhanh chân hơn, vừa chạy vừa nói “Em đừng đuổi theo anh nữa, cảnh báo em đấy vừa rồi mặt anh không đỏ, mặt đỏ là gì chứ anh không biết đâu!”“Vậy anh chạy nhanh như vậy làm gì?”“Anh… Rèn luyện sức khỏe được chưa? Sáng sớm vận động một chút có làm sao? Không thấy dáng người anh giống vận động viên điền kinh sao?”“…”Thấy Dư Điền Điền không phản ứng lại, anh quay người lại rống lên một câu “Đều do sáng nào anh cũng vận động như vậy thôi!”Chưa tới một giây sau, để bảo đảm cô căn bản không thấy rõ trên mặt anh có đỏ hay không, anh liền nhanh chóng quay đầu lại nói, “Thấy chưa thấy chưa, mặt anh có đỏ đâu!”Dư Điền Điền cười không nhấc nổi chân nữa rồi.***Bác sĩ khoa ngoại khó có thời gian ăn trưa cố định, bởi vì ca phẫu thuật kéo dài có thể sẽ làm lỡ thời gian ăn Thước tập mãi cũng thành quen, dù sao cũng làm việc đã lâu như vậy, trong ngăn kéo của anh luôn chứa đống bánh mì bánh ngọt coi như là bữa tất cả mọi người đều nhận ra, mấy ngày hôm nay bác sĩ Trần làm việc đặc biệt chuyên tâm, đặc biệt nhanh chóng, tới lúc gần trưa, anh liên tục cúi đầu nhìn đồng hồ, cuối cùng vừa đúng lúc mười hai giờ, anh nhanh chóng lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Dư Điền Điền “Cùng nhau ăn cơm nhé?”Dư Điền Điền đáp lại “Vừa nãy đám ý tá không có việc gì, mọi người liền gọi nhau tới cangteen đang ăn cơm rồi…”Trần Thước tức giận, cầm điện thoại di động đi về phía thang nó, lại chậm một bước!Anh đen mặt chọn thức ăn vào đĩa, quay đầu lại liền nhìn thấy Dư Điền Điền cùng mấy vị y tá khác đang ngồi bàn nào đó nói nói cười cười, mà mấy đĩa cơm trên bàn đã sạch sẽ…Một mình anh yên lặng mà chọn một cái bàn ngồi xuống, sau đó yên lặng mà phát ra tin nhắn cho cô Ăn cơm một mình… thật sự rất cô thoại di động Dư Điền Điền vừa vang lên, cô cúi đầu xem xong tin nhắn, mới quay đầu nhìn xung quanh một vòng, sau đó nhìn thấy Trần Thước đang ngồi gần cửa mặt bác sĩ Trần bây giờ giống như đang khắc mấy chữ “tôi rất cô đơn” trên trán, anh đưa tay cầm đũa chậm chạp gẩy gẩy thức ăn trong diện với cái nhìn của Dư Điền Điền, anh còn đặc biệt buồn bực bĩu môi, dùng khẩu hình nói với cô anh, rất, cô, đó anh gắp một chiếc đùi gà trong đĩa, tiếp tục dùng khẩu hình anh, có, chân, gà, nhỏ, em, muốn, ăn, không?Dư Điền Điền bật cười một tiếng, bưng đĩa cơm đứng dậy, “À Ừm, tôi có chút việc, đi trước nhé.”Cũng không để ý đám bạn mồm năm miệng mười hỏi dò, cô nhanh chóng đi tới chỗ Trần Thước đang ngồi rồi ngồi xuống, “Làm gì vậy, sao tự nhiên muốn ăn cơm với em?”Trần Thước lập tức ngồi nghiêm chỉnh lại, mặt trưng ra vẻ vô tội, “Không phải, bác gái cangteen thấy anh đẹp trai, nên miễn cưỡng nhét thêm vào cho anh cái chân gà, nhưng hôm nay anh không có tâm trạng, cũng không muốn ăn chân gà nhỏ.”Chiếc đũa vừa động, chiếc chân gà kia liền chạy sang đĩa cô.“Hơn nữa hôm nay chân gà lại cứng như vậy. Để không lãng phí lương thực, y tá Dư, em nên làm việc mình phải làm đi!”Dư Điền Điền cười vang, vừa cúi đầu ăn đùi gà, vừa hỏi anh “Hay nhỉ, thậm chí ngay cả bác gái cangteen cũng quyến rũ được, bác sĩ Trần anh quả là cầm thú!”Trần Thước lập tức dùng tay ôm lấy hai vai mình, “Không, y tá Dư, trái tim anh đã có em! Anh quyết vì em thề sống chết bảo vệ trinh tiết của mình! Không tin…”Anh ngừng lại.“Không tin cái gì?” Dư Điền Điền quả nhiên đã mắc câu.“Không tin, đêm nay em tự mình nghiệm thân anh, sớm ngày lấy nó đi! Miễn để ngày nào bác gái cangteen cũng mơ về nó!” Bác sĩ Trần chăm chú nghiêm túc trả lời Điền Điền cười suýt nữa lật đổ cái bàn. Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn thái FullSố chương 50Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Tên convert Chuyện này ta quyết địnhThể loại Hiện đại, miệng tiện, ấm áp, HE…Số chương 50 ChươngConvertor[email protected]Raw QuickTranslate , Baike,…Biên Tập [Phương]Couple Trần Thước – Dư Điền Điền“Này, này, cậu biết tin gì chưa ? Nghe nói y tá Dư khoa nhi tỏ tình với bác sĩ Trần khoa đấy !”Cả ngày hôm nay, Dư Điền Điền đã nghe không biết bao người đồn thổi chuyện hiểu lầm cô tỏ tình với bác sĩ Trần khi lo lắng một hồi, cô tự an ủi bản thân , mình và bác sĩ Trần không ở cùng khoa, bác sĩ Trần nhất định sẽ không biết tin đồn này !Không ngờ tới giờ tan việc , bác sĩ Trần lại tự mình đến gặp cô“Y tá Dư , nghe nói em thầm thích tôi ? “….Nhiều năm sau đó , Dư Điền Điền mới biết, người tạo tin đồn bậy bạ ngày đó không phải ai khác mà chính là bác sĩ Trần … Tên convert Chuyện này ta quyết địnhThể loại Hiện đại, miệng tiện, ấm áp, HE…Số chương 50 ChươngConvertor [email protected]Raw QuickTranslate , Baike,…Biên Tập [Phương]Couple Trần Thước – Dư Điền Điền“Này, này, cậu biết tin gì chưa ? Nghe nói y tá Dư khoa nhi tỏ tình với bác sĩ Trần khoa ngoại đấy !” Cả ngày hôm nay, Dư Điền Điền đã nghe không biết bao người đồn thổi chuyện hiểu lầm cô tỏ tình với bác sĩ Trần rồi. Sau khi lo lắng một hồi, cô tự an ủi bản thân , mình và bác sĩ Trần không ở cùng khoa, bác sĩ Trần nhất định sẽ không biết tin đồn này ! Không ngờ tới giờ tan việc , bác sĩ Trần lại tự mình đến gặp cô “Y tá Dư , nghe nói em thầm thích tôi ? “ …. Nhiều năm sau đó , Dư Điền Điền mới biết, người tạo tin đồn bậy bạ ngày đó không phải ai khác mà chính là bác sĩ Trần …

truyen chuyen do em quyet dinh