truyen chuyen tinh hoang gia
Truyện Cổ Tích | KÉO TAI HOÀNG ĐẾ | Truyện cổ tích cho cả gia đình|Chuyện kể đêm Khuya Có thể bạn đang coi phải không? Nếu đúng như vậy thì mời bạn xem nó ngay tại đây. Xem thêm các video thú vị tại Truyện cổ tích Xem các video về kể chuyện cho […]
Truyện Tình Yêu Của Hoàng Hậu Xixi - Chương 29 với tiêu đề '29: Tình Yêu Của Đại Hoàng Tử Giô Xi Và Chính Sách Mới Của Hati' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Gia Đấu; Đông Phương;
Thể loại: Manhwa, webtoon, truyện màu, nữ cường, hoàng gia, ngôn tình, lãng mạn, châu âu cổ đại, truyện tranh cổ đại, cổ đại, âu cổ. Navier là một nữ hoàng hoàn hảo. Duy chỉ một điều rằng nàng không thể hạ sinh đứa con nào cho Sovieshu.
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Chuyện tình hoàng gia » Phần 3. Chuyện tình hoàng gia. Phần 3 Sau khi đã hoàn thành xong việc bà quản gia giao ình,Hạ Đồng nhanh chân đi báo cho bà quản gia biết. - Thưa quản gia cháu đã làm xong rồi ạ!
Truyện tình ở trang web TruyenTinh.Net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi! Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Chuyện tình hoàng gia
Đọc truyện Nên Truyền Ngôi Cho Đứa Con Nào miễn phí, cập nhật chương mới nhất nhanh chóng, đã hoàn thành. Hỗ trợ đọc truyện trên di động, máy tính, máy tính bảng.
Vay Tiền Online Me. “Ding…Dong…Ding…Dong”Tiếng chuông của một tòa nhà nguy nga tráng lệ vang lên, một cô gái bước vào với bước chân rụt rè nhưng cũng rất mạnh mẽ của cái tuổi 17. Cô đứng trước cánh cửa ngôi nhà mà cũng thoáng ngạc nhiên và ngưỡng mộ, thầm nghĩ “Nhà to như thế này mà chỉ có hai thiếu gia ở đúng là phung phí quá đi”. Cách cửa tự nhiên bật ra, trước mắt cô là người phụ nữ trung niên dáng vẻ chững chạc đầy nghiêm nghị, bà nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới rồi mới nói-Cô là người chủ tịch kêu đến thuyết phục thiếu gia sao?-Dạ, cháu là Lâm Hạ Đồng!-Hạ Đồng mỉm cười lễ phép nói-Ta là quản gia ở đây, đi lên phòng rồi bà quản gia dẫn Hạ Đồng đến phòng mình, mở cửa ra Hạ Đồng choáng ngộp, nó còn lớn hơn phòng của cô nhiều, chiếc giường ở giữa căn phòng, góc bên phải là chiếc bàn học, bên trái là chiếc tủ đựng đồ, ở giữa là chiếc bàn để lọ hoa quỳnh thơm ngát. Đúng là nhà giàu có khác, đúng là mơ cô cũng không dám nghĩ mình sẽ được ở trong căn phòng đó bà quản gia giới thiệumột lượt về nhà Chính cho Hạ Đồng, Hạ Đồng nhanh chóng làm quen và xem một lượt những nội quy mà nhị thiếu gia ở đây đưa khi Hạ Đồng nhìn thấy mấy cái qui tắc đó là cũng biết tên thiếu gia đó là người như thế nào rồi. Qủa là ngang tàn, kiêu ngạo và chẳng xem ai là gì, chẳng lẽ không ai trị được cái tên này thì sao cô có thể làm được có ba điều mà khiến cô muốn xe nát cái tờ giấy quy tắc, thứ nhất không được lên căn phòng cuối dãy hành lang ở tầng ba, thứ hai lời anh nói đều đúng và người nói chuyện với anh luôn sai, không được cãi lại nếu cãi thì cuốn gối đi, còn thứ ba là phải biết nấu ăn, phải ngon là ý, điều ba không trùng với hai điều kia nha, điều một điều 2 cho thấy anh là người ngang tàn là đúng rồi nhưng điều ba sao lại phải nấu ăn ngon??? Chẳng lẽ tên này không ai nấu cho ăn sao???Hạ Đồng cứ suy nghĩ mê man nên vô tình đụng phải người nào đó. Cô khẽ la “Ui” rồi ngước nhìn người đó. Đó là người con trai cao tầm 1m86, khuôn mặt thanh tú mang vẻ đẹp ấm áp của mùa xuân, đôi mắt nâu nhìn cô dịu dàng, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng làm tim cô đập loạn nhịp. Vội vàng đẩy tay anh đang ôm lấy mình, Hạ Đồng lúng túng nói-Xin lỗi! Tôi… tôi không cố ý…. xin lỗi nhiều-Không sao! Mà hình như đây là lần đầu anh thấy em thì phải?-người con trai đó hỏi-Dạ, em mới tới, mong anh bỏ qua cho Đồng cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi-A! Em là người đến vì Dương Tử phải không?.-anh khẽ reo lên-Dạ! Anh biết em sao?-Hạ Đồng ngờ nghệch nói khi anh biết cô đến đây làm gì-Em không biết anh sao?-anh ngạc nhiên hỏi-Anh là ai mà em phải biết? Với lại em nghĩ anh là người làm ở đây có đúng không?.-cô đoán già đoán non-Nếu em nói vậy thì cho là vậy!-anh nhún vai-Vậy thì chào anh!Em là Lâm Hạ Đồng, rất vui được quen biết vui vẻ nói-Lâm Hạ Đồng!Cái tên mộc mạc lắm!.-anh mỉm cười nói-Cảm ơn anh! Mà em nói tên của em rồi! Anh tên gì vậy?-À anh tên Thiên!-Thiên? Tức là trời, tên anh cũng đẹp mỉm cười đáp-Haha em thú vị nhẹ xoa đầu côCả hai dần quen nhau và nói chuyện rất vui,Hạ Đồng rất thoải mái khi quen được một người thân thiện vui vẻ như Thiên, cô mới đến đây đã quen đực bạn cũng khá an tâm vài Đồng! Vào đây!.-tiếng bà quản gia trong nhà nói vọng ra-Dạ cháu vào Đồng nói lớn rồi xoay qua nhìn chào anh nha, bà quản gia kêu em rồi, tạm biệt sau này có cơ hội chúng ta nói chuyện Đồng tươi cười nhìn anh rồi chạy ngay vào nhàNhìn thấy dáng người nhỏ nhắn chạy lăn xăn trông thật đáng yêu. Cùng lúc đó từ phía xa có một người hầu đi lại phía Thiên trên tay bưng ly nước,lễ phép nói với anh-Thiếu gia, nước của cậu!-Để đó đi. Mà Dương Tử về chưa?-Thiên hỏi-Dạ chưa nhưng cô gái đến thuyết phục cậu ấy đã đến hầu lễ phép đáp-Ừ, tôi biết rồi, cô đi đi tôi muốn ở một xua tay về phía cô hầu đáp rồi từ từ đi khỏiThiên cầm ly nước uống một ngụm, anh hơi thắc mắc tại sao lần này lại là 1 cô bé chứ, ông hẳn đang suy tính điều gì đây. Một cô bé nhìn chẳng có gì nổi bật nhưng lại khiến anh chú ý đến, nhất là cách nói chuyện không giả tạo cũng như là che giấu điều gì. Có lẽ sẽ rất thú vị đây!Tại nhà bếp……..Bà quản gia thấy Hạ Đồng chạy hối hả vào, hơi khó chịu nói-Sao lâu vậy? Lần sau không được như vậy nữa, nếu để thiếu gia biết thì không hay cháu xin lỗi!Lần sau cháu sẽ không như vậy Đồng hối lỗi nói, cô luôn có cảm giác là bà quản gia không mấy thiện cảm với cô-Ta kêu cô vô đây là có việc!Lên phòng hai vị thiếu gia dọn dẹp quản gia nghiêm khắc nói-Vâng!Cháu sẽ làm Đồng nhanh chân cầm lấy dụng cụ lau dọn đi lên phòng hai vị thiếu gia Đồng đến phòng thiếu gia lớn trước. Cô mở cánh cửa ra, cũng thoáng ngạc nhiên vì căn phòng rất đẹp,và rộng rãi hơn cả phòng cô 3,4 lần. Căn phòng tuy trang trí đơn giản nhưng trông rất phong cách và đẹp. Nó làm cho người nào bước vào đây đều thấy ấm áp trong vài giây ngưỡng mộ cô cũng bắt tay vào công loay hoay thì có 1 chàng trai từ phòng tắm bước ra trên người chỉ choàng chiếc khăn ngang Đồng???-khi thấy người con gái loay hoay lau dọn phòng của mình anh lại nghĩ đến là cô bé lúc nãy mình gặp lúc nãyKhóe môi bất giác cong lên một lau dọn sao?-Ơ, xin lỗi thiếu gia tôi không biết cậu có trong Đồng xoay qua lên tiếng nhưng mặt cúi xuống không dám ngước mắt lên nhìn anh-Không cần phải "hành lễ" như những người khác cảm thấy thú vị nói-Không cần vậy Đồng lắc đầu rồi mới từ từ ngước mặt lên giật mình hoảng hốt khi thấy người con trai trước mặt mình, sau 1s không khỏi la lên-Á, sao anh lại ở đây?-Chúng ta gặp nhau rồi em không nhớ sao?-anh tỏ vẻ thất vọng nói-Chẳng lẽ anh là… là... đại thiếu gia sao?-cô nói mà chẳng dám nghĩ tới chỉ mong là không đúng với những gì cô nhẹ nói Chết chị rồi!!!Như sấm đánh ngang tay, Hạ Đồng không dám tin chỉ mới ngày đầu đến đây mà đã gây chuyện với đại thiếu gia rồi, trời ạ sao cô lại có thể đoán mò anh là người làm ở đây chứ, đúng là cái miệng hại cái thân mà. Nếu anh không trách thì không sao nhưng nếu mà anh để ý chuyện đó thì coi như Lâm Hạ Đồng cô “chết” lập chỉ mong anh “quân tử” không chấp nhất “tiểu nhân”. Bây giờ cô chỉ cầu mong anh quên sạch sành sanh chuyện lúc gì mà suy nghĩ dữ vậy?-Thiên nói khi nhìn thấy Hạ Đồng cứ ngơ ngác ra-À không có gì chỉ là… chỉ là anh không nhớ chuyện lúc nãy Đồng ngập ngừng nói-Em nghĩ anh là người nhỏ mọn đến vậy sao?-Thiên hơi xụ mặt nói-Đương nhiên là không rồi!Hạ Đồng nhìn lại mới phát giác thấy Thiên chẳng mặc đồ có quấn khăn ngang hông nha, đừng hiểu nhầm, cô mới ấp a ấp úng nói-Anh mặc đồ đi…. em còn đi… dọn dẹp giờ Thiên mới nhìn lại mình thì ra lúc nãy mới tắm xong chưa kịp mặc đồ, còn Hạ Đồng đã ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi phòng anh. Đứng bên ngoài mà cô thấy xấu hổ vô cùng chỉ muốn kiếm cái hố nào đó chui vào. Nhanh chóng lấy lại tinh thần cô tiến lại phòng của thiếu gia cánh cửa ra càng làm Hạ Đồng ngạc nhiên hơn,căn phòng rất rất rộng hơn cả phòng của trần nhà là cái đèn chùm pha lê kiểu Ý tỏa sáng cả căn cả 1 cái giường to ơi là to,ngang đó là tủ quần áo,tủ đựng đồ và tủ sách được sắp xếp gọn có cả bàn làm việc dài,trên đó là máy PC loại xịn và có cả tivi màn hình phẳng, còn có cả giàn máy phát nhạc nữa thật là ngưỡng mộ chủ nhân của căn phòng này. Căn phòng mang 1 màu trắng toát và mang 1 vẻ đẹp của băng tuyết, khi bước vào phòng này Hạ Đồng cảm thấy vô cùng lạnh lẽo và cô độc hèn chi cô cảm thấy lành lạnh hết xương Đồng nhanh chóng lấy lại hồn phách đang bay lơ lững giữa căn phòng để bắt tay ngay vào công việc, lau lau chùi chùi cuối cùng cũng xong rồi đi ra. Sau đó đi xuống phòng khách, đi ngang căn phòng ở tằng ba không khỏi hiếu kì, phòng này của ai mà không cho cô đi vào chứ. Mà thôi cô quan tâm chi.
1,100 lượt thích / 27,425 lượt đọc Chàng là 1 hoàng tử của 1vương quốc xinh đẹp và thanh bình và ở nơi đó có 1 cô gái ý lộn là 1 chàng trai nghèo , dễ thương và 2 người thích nhau từ cái nhìn đầu tiên. Có thể bạn thích? [ALLVIETNAM] Alpha And Alpha? Kiiing_Ailllance 67 23 2 [Countryhumans] • [AllVietnam] • [Alpha and Alpha?]..." Loại tình yêu này.... Còn có thể sao?"" Đương nhiên.... Chỉ cần em muốn, mọi thứ đều có thể."...• Warning- Không coupe phụ. Không liên quan đến lịch sử, chính trị, không nhằm xúc phạm bất kì tổ chức, quốc gia Có yếu tố loạn R16...• Final-Chào mừng bạn đã đến với [Countryhumans] • [AllVietnam] • [Alpha and Alpha?]- Chúc bạn vượt qua được mọi rào cản trong tình yêu..... Cảm ơn bạn đã đọc.… [Taekook] 溺水 - Chết tâm RianSoSd 17 2 4 Tôi yêu em và thương những vết thương em phải gánh chịu. Hãy cho tôi che chở chàng trai nhỏ, thủ thì người hãy gói trọn trong lòng tôi.… [Vihends]_I've got my eye on you. kobayashigurll 212 29 4 Fanfic vô tree mới cho bố mẹ tôiNgắn vãi òNgố vãi òhpau, lowercase, tình tiết đôi chỗ hơi sida...thần sáng gốc muggle park dohyun x gamer muggle son siwoo… [On2eus] yếu sinh lý inoszxxx 2,604 297 9 nic của tui bị yếu sinh lý đấy - cwj trên cfs trường Thử không Choi Wooje ?-từ ngữ thô tục trái tim mỏng manh, không thích, không ship vui lòng click back. không buông lời cay đắng… [Chuyển ver] GYUSEOK Ở lại bên anh adeline2605 1,405 346 29 Tác giả Khổ TưThể loại Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Chủ công, Slice of life, Office workers, Nhẹ nhàng, Ấm áp, Tình đầu, Cuộc sống thường ngày, Lâu ngày gặp án Kim Mingyu vẫn luôn là một người nghiêm túc, chuẩn mực, tựa như một chiếc đồng hồ tỉ mỉ nhất, cứ lặp đi lặp đi những thứ thường ngày không chút trì hoãn và thay điều, đôi khi có những lúc ngẫu nhiên giữa lúc nhích sang giây khác, Mingyu sẽ nhớ về người bạn trung học Lee Seokmin của còn nhớ như in hình ảnh Seokmin đeo máy trợ thính, ngồi ở chiếc bàn cạnh cửa sổ làm bài thi. Ánh mắt anh xuyên qua đám đông giữa họ, lặng yên đậu lên bóng dáng mảnh khảnh của nhiều rất nhiều năm về sau, Mingyu vẫn luôn coi Seokmin như giấc mộng đẹp của mình, chỉ khi say ngủ mới có thể gặp nên Mingyu cực kỳ ghét việc mất ngủ, anh phải mua loại gối thoải mái nhất, chiếc giường êm ái sau khi mở mắt ra, tất cả đều tan biến, nhưng Lee Seokmin mãi mãi là áng văn sinh động nhất giữa cuộc đời nhạt nhẽo đơn điệu của Kim chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.… Quyển 2 ta chuyển sinh thành...slime hunducChim 1,438 133 24 Ở quyển 1 mình viết không ra gì cả nên quyển 2 mình sẽ nghiêm túcTừ đấng sáng tạo mạnh nhất ta trở thành slime đáy xã hội… 𝟏𝟐𝒄𝒔-𝒍𝒐𝒗𝒆 𝒊𝒔 𝒔𝒐𝒖𝒓 Bngaznn 1,178 101 11 " Ta theo đuổi kỉ niệm, theo đuổi tình yêu, và sẽ mãi mãi là bạn... "textfic/ins… SVT one more clown 8SunDii1 5 3 3 chỉ là một cái rạp xiếc nho nhỏ • mới lọt hố có gì xin hãy nhẹ lời… [JokerWooin] Con mèo cưng Otphanhphucnha 19 6 2 Trong nhà tự dưng có con mèo nhỏ.… 爱与思念 joonsouth_ 0 0 1 "choi wooje, sao em không chịu đi chữa bệnh chứ? nó sẽ khiến em bị mù màu đấy, rồi cuối cùng là mất trí nhớ, em sẽ không thể nhớ moon hyeonjun là ai nữa đâu wooje à."ryu minseok cau mày, phát bực khi cậu nhóc cứ dửng dưng như thể đó không phải là chuyện của mình, còn choi wooje thì vẫn loay hoay với cái palette màu mới pha, rất lâu sau em mới ngẩng đầu lên nhìn ryu minseok."vậy thì em chỉ cần tán đổ moon hyeonjun trước khi mắt em không còn nhìn thấy màu sắc nữa là được chứ gì? ryu minseok ơi ryu minseok à, không có trăng thì làm gì có sao hả anh?"…
Cùng đọc truyện Chuyện Tình Hoàng Gia của tác giả Du Huyễn tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại chính là một cô gái tài sắc vẹn toàn nhưng vì gánh nặng của gia đình mà bản thân phải ký vào một bản hợp đồng vô cùng kỳ chính là một vị thiếu gia cao cao tại thượng, luôn được các cô gái vây quanh nhưng có cô là một ngoại lệ. Anh tuy là một nhân vật lớn nhưng bên trong lại mang một trái tim không vẹn toàn.
Đánh giá từ 152 lượt Truyện teen là những truyện để lại trong lòng bạn đọc những ấn tương sâu sắc vì một lẽ giản đơn, đây là những truyện hướng đến những bạn trẻ, chủ đề cũng rất đỗi thân thuộc, tình yêu, tình bạn, những mỗi quan hệ xã hội. Trào lưu sáng tác truyện đang lên, làm cho không ít những tác giả mới ra đời, những câu chuyện mới ra đời, tình tiết truyện càng ngày càng hấp dẫn, lỗi viết cũng thực sự đặc sắc, hòa vào trào lưu ấy tác giả Du Huyễn cũng giới thiệu đến bạn đọc trên trang đọc truyện online truyện mới Chuyện Tình Hoàng GiaCô là một cô gái đa tính cách, vì không còn cách nào nên đành ký vào bản hợp đồng, cô nhất định phải làm cho anh tha thứ cho ngài chủ tịch như vậy số nợ của gia đình cô mới được xóa bỏ. Anh - một thiếu gia cao cao tại thượng, trái tim đã sớm khóa chặt, không ai chạm tới được cũng như không ai có thể chạm tới. Vậy mà cô gái ấy lại một lần nữa có thể đi vào trong trái tim anh, làm anh không cách nào dừng lại được mà cứ yêu - con trai độc nhất vô nhị tập đoàn lớn, một con người với vẻ bề ngoài vui vẻ, ấm áp nhưng lại bất cần đời, bên trong trái tim ấm áp ấy lại là sự tổn thương không thể khôi phục lại, nhưng chính nhờ cô, trái tim lại được sưởi ấm, trái tim bắt đầu lành lại mà yêu cô. Cũng từ đó những bí mật dần dần được hé lộ, một tình yêu vô tình đơm hoa kết trái. Cũng là một tình yêu tay ba đầy ngang trái lặp lại lần lem có đến với hoàng tử như trong truyện cổ tích hay lọ lem vẫn sẽ là lọ lem, hoàng tử vẫn là hoàng tử. Lọ lem đến từ đâu quay về từ nơi ấy, trong cuộc sống thực tại có mối tình lọ lem hoàng tử hay không? Số phận của họ giống như những đường thẳng chạy song song nhau không cách nào cắt nhau tại một điểm gọi là hạnh phúc. Tình yêu ấy đem lại những nụ cười hạnh phúc nhưng cũng không ít những nước mắt đau thương. Yêu anh dẫu biết là sai lầm nhưng cô vẫn chấp nhận tiếp tục tình yêu ấy, một tình yêu cô biết sẽ không có được kết quả. Một tình yêu không nên bắt đầu... Nhưng lại không có cách nào kết thúc....Liệu họ sẽ tìm ra được lý lẽ con tim, hay lại một lần nữa bi kịch lặp lại, mỗi người một ngã rẽ. Ai sẽ là người níu, ai sẽ là người buông ??? Đọc truyện để cùng bước vào thế giới tuổi teen đầy màu sắc, đọc để cùng chiêm nghiệm những bài học thú vị, mời bạn cùng theo dõi dõi truyện, và tìm đọc những truyện khác cùng thể loại như Chuyện Tình Tay Ba Giữa Hai Chàng Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Ngổ Ngáo, Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương,...
-Tiếp theo là phần thi của em Hạ Đồng lớp 11A1 và em Lăng Hạo lớp Huy nóiTừ phía trên khán đài một thứ vật thể màu trắng rơi nhè nhẹ xuống, không khí trên sấn khấu đột nhiên lành lạnh và một màu trắng xóa bao phủ vật thể đó là tuyết chỉ có điều đây là tuyết rơi giữa hè nói đúng hơn là tuyết giả, được Lăng Hạo sắp đặt dữ lắm mới có thể làm giống như thật. Đó cũng chính là điều cô thắc mắc, anh làm sao có thể làm được một thứ công phu thế lúc đó một cô gái mặc chiếc váy màu trắng toát, kiểu vai lệch một bên, phía trước áo ngắn ngang đầu gối còn phía sau dài tới chân, ngang eo thắt sợi dây nơ màu vàng kim sáng lấp lánh, mái tóc xõa dài còn đội chiếc vòng hoa quỳnh, khuôn mặt được trang điểm nhạt nhưng cũng rất nổi cô rất giống thiên thần từ thiên đường phái đến làm cho trái tim bao người nhìn thấy khẽ rung động. Hạ Đồng cất tiếng hát trong trẻo của mình lên, giọng hát du dương trầm ấm mang lại hơi ấm cho người khác, khuôn mặt thánh thiện trông bộ trang phục trắng tuyết làm cô đẹp hơn gấp gian đã qua dầnNgày xưa của đôi mìnhCùng chung mộng mơSánh bước nơi thiên đườngRồi thu tàn đông vềNhìn bóng anh xa mờChìm trong ngàn nỗi sầuHỏi lòng em đã sai...Hạ Đồng cố gắng vượt qua khó khăn trong lòng, mới có thể hát nốt đoạn nhạc của mình, trong đầu cô chỉ nghĩ đến câu Lăng Hạo nói với mình "Hãy xem anh là khán giả của em, chỉ mình anh thôi"…Từng lòi nói thấm mi cayDẫu biết rằng giấc mơ chỉ là mơVà người chẳng phải hoàng tử trong tim emTình này vẫn ấm bao đêmNgàn vì sao như được toả sángMỗi khi gần nhauChắp cánh bao yêu thương...Một giọng nam cất lên, nhẹ nhàng, ấm áp, truyền cảm. Nhanh chóng tất cả các học viên có mặt trong hội trường đều quay xuống phía cánh cửa của hội trường nhìn chủ nhân giọng hát đó. Trong mắt chỉ toàn kinh ngạc là kinh Lăng Hạo...-Là anh Lăng Hạo, không lẽ anh ấy thi hát với con nhỏ đó sao?Nhanh chóng đám đông sôi nổi lên hẳn khi Lăng Hạo xuất Đồng đứng bên trên khán đài, nhìn người con trai mặc bộ tây trang màu trắng, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả. Anh hôm nay đẹp hơn tất cả mọi ngày, không đeo kính càng tôn lên vẻ đẹp của mà, bọn người phía dưới, hình như rất ngạc nhiên khi anh xuất hiện, thật ra anh là ai trong ngôi trường này?Lăng Hạo vừa cất giọng hát vừa từng bước tao nhã đi giữa hàng ghế lên khán đài, dừng lại đứng bên cạnh Hạ Đồng, ánh mắt ôn nhu nhìn vị giám khảo ngồi ở hàng ghế đầu, ánh mắt vẫn dõi theo cả Tử, bài hát này, chẳng phải ba năm trước...-người vừa lên tiếng vẻ cả tin là nữ ca sĩ Lam Tương cũng là giám khảo trong phần thi hát này-Hắn ta, định bày trò gì nữa Tử vẻ không quan tâm nói-Tôi cũng đợi xem, Lăng Hạo cậu ta, rốt cục là muốn làm sao?-Lam Tương chực hiểu …Điều ước mong manh, luôn có anhDang cánh tay chở che muôn đờiNgười là thiên sứ sẽ ấp ôm tình mình mãi thôiVà mang hạnh phúc đến với emVào trong giấc mơ lúc xưa đôi mìnhQuên tháng ngày tình ta luôn bền lâu... …Từng lòi nói thấm mi cayDẫu biết rằng giấc mơ chỉ là mơVà người chẳng phải hoàng tử trong tim emTình này vẫn ấm bao đêmNgàn vì sao như được toả sángMỗi khi gần nhauChắp cánh bao yêu thương... …Và mãi ước mơ luôn có anhDang cánh tay chở che muôn đờiNgười là thiên sứ sẽ ấp ôm tình mình mãi thôiVà mang hơi ấm như tia nắng sáng soi giấc mơ mỗi khi đêm vềNhưng ước rằng tình ta như ngày xưaQuên tháng ngày tình ta luôn bền lâu... Bài Đồng Thoại-Đông NhiTiếng hát trầm ấm do Hạ Đồng và Lăng Hạo tạo ra làm không khí phần nào hòa theo điệu nhạc, những người xem phía dưới có thể tưởng tượng ra cảnh thật từ Hạ Đồng và Lăng Hạo mang lại, những giám khảo cũng như vậy, họ hài lòng với giọng hát và diễn xuất của hai người nhưng riêng Dương Tử chẳng ai biết anh sẽ cho bao nhiêu điểm bới khuôn mặt anh vẫn như thế lạnh lẽo tột hát dần dần dứt trong lặng lẽ, Hạ Đồng ngước nhìn Lăng Hạo đứng bên cạnh mình, vô thức nở nụ bốp... bốp...Một tràng vỗ tay kéo đến, cả hội trường chỉ còn nghe được tiếng vỗ tay của những học viên phía dưới, còn không ngừng hò hét tên Lăng Hạo-Lăng Hạo... Lăng Hạo... Lăng Hạo...Hạ Đồng như đang mơ không tin vào mắt mình, tất cả mọi người đều phấn khích gọi tên anh, hò hét um sùm, Hạ Đồng khó tin quay sang nhìn anh, anh thật ra là ai? Tại sao cô luôn cảm thấy anh không phải những người tầm thường như cô, mà là ở vị trí trên cao, ngang bằng Dương mật của anh, từ từ em sẽ Hạo nhìn cô nóiHạ Đồng nhìn anh, rồi nhìn khán giả hô to, hét lớn gọi tên anh, trong lòng cũng mơ hồ hiểu ca sĩ Lam Tương vỗ tay lớn liền thu hút tất cả mọi người. Tuy Lam Tương chỉ ba mươi hai tuổi nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp tuổi hai mươi, y như một thiếu nữ em có chất giọng rất tốt, chị rất hài Tương thật lòng khen ngợi-Em cảm ơn Đồng được khen mừng đến nở mũi-Bây giờ chị có một câu hỏi cho em, cố gắng trả lời Tương thái độ nhã nhặn nóiHạ Đồng không khỏi hồi hộp nhìn Lam Tương không nhanh không chậm đọc câu hỏi-Giữa hội trưởng và hội phó, em thấy ai tốt hơn?Hội trưởng? Dương Tử?Hội phó? Là ai?-Hội phó, hội phó là ai vậy chị?-Hạ Đồng lí nhí hỏi-Hội phó, chính là người đứng bên cạnh Tương chậm rãi nóiHạ Đồng nghe xong muốn hét lên hai từ "Cái gì" nhưng mà không dám hét chỉ có thể trố mắt ngạc Hạo, Lăng Hạo là... là hội phó. Không phải chứ trời?Tiêu rồi!!! Lần này đúng là cô tiêu thật rồi. Ai mà biết tên hội phó bị cô chửi rủa lại chính là Lăng Hạo, đã vậy còn chửi trước mặt Lăng Hạo nữa chứ. Cô đúng là khóc không ra nước mắt Đồng mếu máo nhìn Lăng Hạo, ý là, sao anh không nói cho em biết sớm?Anh nhìn cô nhún nhẹ vai một cái, ý bảo, anh vô quay qua nhìn Dương Tử rồi lại nhìn Lăng Hạo, trời ạ, câu hỏi này là kiểu hỏi gì đây, sao lại hỏi cô giữa cả hai ai tốt hơn chứ?-Em... em có thể không chọn ai hay chọn cả hai không?-Hạ Đồng ngập ngừng hỏi-Không thể. Nào, trả lời Tương lắc đầu nói-Em, em...Hạ Đồng đúng là khóc cũng không ra nước mắt mà, chọn ai cô cũng chết hết. Không lẽ giờ lại nói "Xin lỗi em xin dừng cuộc chơi". Ôi mẹ ơi, sao cô lại nghĩ ra câu đó được chứ?-Thật ra thì ai cũng tốt, em, em lại thấy thích anh Lăng Hạo hơn, anh ấy tốt với em, quan tâm còn Dương Tử... tuy cũng "tốt" nhưng mà hơi bị ngang ngược với việc đối xử với người Đồng hít một hơi thật sâu mới dám nói ra câu thì em sẽ chọn ai trong cả hai?-Lam Tương bổ sung thêmNgay lập tức Hạ Đồng muốn khóc tại chỗ, có câu hỏi nào mà vậy không trời? Có cần làm khó cô đến vậy không?Không riêng vì cô, cả Dương Tử và Lăng Hạo đều nhíu mày nhìn Lam Tương, hỏi vậy là có ý gì đây?Tất cả mọi người trong hội trường cũng vì câu hỏi đó xôn xao lên, có người thì nói Dương Tử người thì Lăng Hạo, che ra hai phe rõ em có thể không... không trả lời không?-Hạ Đồng muốn đập đầu vào tường chết quắc đi cho rồi, đời nào lại hỏi thí sinh dự thi câu hỏi kiểu đó chứ?Cả hai, cô cũng không biết nên chọn ai, đúng là giám khảo muốn hỏi câu nào cũng được Đồng còn đang khóc thầm trong bụng, thì giọng ca sĩ Lam Tương cất lên lần nữa, làm cô như được kéo từ vực sâu lên trên cao-Em không cần trả lời nữa, chị biết câu trả lời ấy biết? Đến cô còn không biết nên chọn ai sao chị ấy lại biết chứ? Không lẽ đúng như câu "Người ngoài cuộc bao giờ cũng sáng hơn người trong cuộc" hay sao?-Bây giờ thì mời giám khảo cho Huy cầm micrô nói, trong sự chờ đợi của tất cả mọi ngườiNgười cho điểm đầu tiên là ca sĩ Lam Tương. Không hiểu sao Hạ Đồng lại cảm thấy Lam Tương có cảm tình với mình, rất thích thú với câu trả lời với cô. Nhưng đó chỉ là do cô suy nghĩ mà ca sĩ Lam Tương ba mươi thầy Huy vang lên khi Lam Tương giơ bảng điểm ba mươi lên-Thầy hiệu trưởng ba mươi Đồng mừng muốn nhảy dựng lên, cả hai đều cho cô số điểm tuyệt đối, chỉ cần, chỉ cần Dương Tử cho cô ba mươi điểm và mười điểm câu hỏi vấn đáp, thì cô sẽ được một trăm điểm nhìn Dương Tử, ánh mắt có chút chờ mong cùng cầu khẩn, làm ơn đi, không lẽ anh lại nhỏ mọn thù cô dai như vậy sao?-Dương Tử ba mươi cả mọi người trong hội trường náo loạn lên khi Dương Tử cho cô ba mươi nghe thầy Huy nói câu đó xong, lúc đầu là kinh ngạc lúc sau là mừng rỡ nhìn Dương Tử giơ tấm bảng điểm ba mươi, vẫn không dám tin vào tai mình nghe, mắt mình thấy nữa. Coi như anh còn lương tâm mười điểm một lát nữa sẽ công bố, hai em vào trong một lát khi nào có tên hãy Huy nóiHạ Đồng chào ban giám khảo cùng khán giả một cái mới cùng Lăng Hạo đi vào trong cánh gà, Hạ Đồng không khỏi thở phào, thoát khỏi khán đài, khỏi câu hỏi của ca sĩ Lam Tương là cô may mắn lắm rồi, có cho lần sau cô cũng không dám mừng hai người nha, hai người hát rất Sa đi lại gần cả hai, cô trong bộ trang phục màu đen, kiểu váy xòe, mái tóc được xoã còn cậu làm đối thủ Hạo khách sáo đáp lại-Em làm sao có thể thắng được Đồng mỉm cười đáp-Hai người đừng khách sáo như vậy, thôi chị ra thi Sa nhìn cô một lát mới đi ra khán đài trình bày phần thi của Đồng sực nhớ có chuyện cần hỏi cho rõ Lăng Hạo, quay qua nhìn anh, ánh mắt không mấy thiện mau. Bí mật của anh là gì? Khai hết gì nữa chứ?-Lăng Hạo ngó lơ hỏi-Tất cả. Anh giấu em cái gì thì nói hết sẽ nói. Đi theo hạo nói xong kéo tay cô đi, kéo cô đến phòng thay đồ, anh đóng cửa lại, đặt cô ngồi ở chiếc ghế cạnh bàn trang làm gì mà nghiêm trang thế, nói ra không được sao?-Hạ Đồng nhìn anh, thân phận của anh chắc chỉ là hội phó thôi?-Anh cho nhóc xem cái này, nhóc sẽ hiểu Hạo nói, sau đó lấy trong túi quần ra chiếc điện thoại, trượt trên màn hình một lát sau đó đưa cho côHạ Đồng nhìn anh khó hiểu, nhưng cũng ngoan ngoãn nhìn vào màn hình chiếc điện thoại, chưa đến một phút đã bị cái trang wed mình đang xem làm giật nảy Hạo... Lăng Hạo là... là con trai độc nhất vô nhị của chủ tịch tập đoàn Lăng Vương có thế lực lớn bằng tập đoàn Thiên Tử?Hạ Đồng đúng là có nước đâm đầu chết còn sướng hơn.
Vội quăng chiếc xe đạp vào bãi cô chạy nhanh lên lớp mà trong người khó chịu, chạy nhanh lên lớp cô đặt ngay chiếc cặp lên bàn phóng nhanh đi ra khỏi lớp. Chạy như bay đến phòng y tế mong được cứu giúp, vào tới phòng y tế chẳng thấy ai cả, cô y tế cũng không có, chẳng lẽ ông trời muốn hại Hạ Đồng này sao? Ngứa thế này làm sao mà chịu nổi, cô gãi gãi mà khuôn mặt méo sẹo. -Áaaa, khó chịu la lên Nghĩ không có người nhưng cô không hay có một người bị giọng nói của cô phá hỏng giấc ngủ, anh khó chịu nói -Ồn ào quá, không biết đây là phòng y tế sao? Nghe thấy tiếng người cô quay người lại nhìn, người con trai bị cô phá giấc ngủ ngồi dậy trên chiếc giường nghỉ dáng người cao ráo, khuôn mặt điển trai mang một chút baby cũng mang chút hài hòa của mùa xuân, anh nhìn cô có vẻ khó chịu, cô nói với giọng hối lỗi -Xin lỗi, tôi tưởng không có người. Anh nhìn thấy cô cứ hở chút là gãi tay mình, tay cô cũng vì thế mà đỏ lên một mảng. -Cô làm gì mà cứ gãi tay hoài vậy? -Tôi… tôi bị dính mắt Đồng xấu hổ đáp -Mắt mèo? Tôi không ngờ bây giờ mà vẫn còn người bị dính mắt mèo cảm thấy thú vị nói -Anh đang mỉa mai tôi sao?-cô lườm lườm anh nói -Không chỉ đưa ý kiến tôi làm gì giận dữ vậy, có cần giúp không? -Anh giúp tôi được sao?-Hạ Đồng không khỏi mừng rỡ, cô tưởng chuyến này chết chắc rồi chứ -Được nhún vai Cô từ từ đưa cánh tay của mình lại, anh lấy nước nóng lau nhẹ lên những mảng đỏ, sau đó lấy chai alcol thoa lên cho cô nói -Sau này có bị dính nữa thì đừng có mà gãi, nếu không nó sẽ lan ra nhiều hơn đó. -Cảm ơn anh nhiều, tôi thấy bớt mỉm cười nói -Cô là học sinh mới sao? -Ừm tôi tên Lâm Hạ Đồng, còn anh? -Xin chào tôi là Khiết Đạt chào cô. -Anh học lớp 12 sao? -Ừm vậy sau này phải xưng là anh em rồi. Cô không nói gì chỉ cười trừ, xưng là anh em sao? Có vẻ thân thiết quá, nếu càng thân thì chỉ tự chuốc hậu quả, thôi thì chào qua loa được rồi. -Xin lỗi em về lớp đứng dậy chào anh rồi bỏ đi để cho anh đang muốn nói chuyện với cô lát nữa -Khó gần thật, nhưng cũng khá thú lắc đầu nói Khi cô vừa bước ra thì có một người khác bước vào, anh đi lại gần Khiết Đạt ngồi xuống nói -Đổi style rồi à! Khiết Đạt chỉ nhún vai không nói gì, chỉ nhìn anh nở nụ cười bí hiểm -Khiết Đạt mà đi nói chuyện với con gái sao? Hiếm con trai cười nửa miệng nói -Cô gái đó bị dính mắt mèo nên tiện tay giúp Đạt nói -Mắt mèo sao?Cô ta tên gì?-anh ta nhíu mày nói -Hạ Đồng. -Cố ý hay vô tình đây?-anh lạnh lùng nói -Cái gì mà cố ý với vô Đạt khó hiểu nói -Cậu còn nhớ tớ nói về cô gái mới đến “chịu trận” không? -Là cô ta sao?-Khiết Đạt ngờ vực -Ừ. -Nhưng cậu lấy đâu ra mắt mèo chọc cô ta thế?-anh thích thú hỏi -Chính cô ta là người lấy mắt mèo chọc mình nên mình trả lại thôi. -Oh cô gái này gan nhỉ dám cả gan động Dương Tử, đáng khen chắc lần này cậu có đối thủ mạnh rồi đây. -Mình đâu có dễ như vậy, nhờ cậu đấy, làm như cũ vỗ vai Khiết Đạt nói rồi bước đi -Xin lỗi nha Hạ Đồng, anh không cố ý chỉ tại em… là cô gái xấu số tiếp theo thôi có trách thì trách Dương Tử Đạt thầm nói nở nụ cười bí ẩn Còn cô vừa bước vào lớp học cô đã thấy ngay cái bàn của cô bị làm bẩn hết trên đó là nước màu, những câu nói mắng nhiết và xua đuổi cô thậm tệ. Cô tỏ ra bình thản, đi lên lấy giẻ lau chùi đi những thứ đó. Rồi lấy tập ra ôn, không màn thế sự là mọi người đang xì xầm nói xấu cô. -Lúc nãy mày mới ở phòng y tế với anh Khiết Đạt đúng không?-Du Hy cùng đám con gái ầm ầm kéo đến bàn cô nói Cô chẳng quan tâm vẫn chăm chăm vào cuốn tập, mặc cho Du Hy tối sầm mặt mày vì tức. “Rầm” Du Hy đập vào bàn làm chiếc bàn cũng phải rung rinh phần nào. -Tôi không có điếc đâu?-cô lên tiếng mắt vẫn chăm chăm vào cuốn tập -Tao hỏi mày mới ở phòng y tế với anh Khiết Đạt đúng không?-Du Hy mất bình tĩnh la lên -Đúng thì sao? Cô làm gì tôi chẳng lẽ đánh tôi sao?-cô ngước mặt lên cười khẩy nói -Mày… mày gan nhỉ, dám tiếp cận anh Khiết Đạt của tụi tao?-Du Hy tức điên hét lên -Chói tai quá, nếu chỉ vì tên Khiết Đạt thì tôi không rãnh nói chuyện với cô. “Ầm” Du Hy đạp đổ bàn cô làm cô choáng váng té theo, từ từ đứng dậy đối mặt với Du Hy, cô mặt lạnh đi nói -Tiểu thư Du Hy tôi nói cô biết, nếu cô vẫn giữ thái độ đó với tôi thì tôi sẽ chẳng làm ngơ cứ cho cô đánh nữa đâu -Mày đã dám đụng đến tao coi như mày xấu số nay dám mơ mộng với anh Khiết Đạt thì coi như mày chán sống, hãy cầu nguyện Hy chỉ tay vào cô nói với giọng uy hiếp -Vậy tôi sẽ chờ để coi tôi có chết hay không? -Mày…liệu hồn đi, anh Khiết Đạt là của chị Gia Uyển mày nhất định sẽ không yên Hy nói rồi cùng cả đám bỏ đi Còn cô dựng lại bàn ghế vẫn bình thản ngồi xuống tiếp tục nhìn vào cuốn tập. Giờ giải lao đến cô chẳng đi đâu, chỉ gục xuống bàn nghe nhạc ngắm nhìn khung cảnh phía ngoài cửa sổ, cô không hay Lăng Hạo đợi cô ở vườn hướng dương suốt, anh cứ tìm cô mà chẳng thấy cô, có lẽ cô quên rồi, nhưng không sao chiếc cặp nâu của cô anh đang giữ vì vậy vẫn còn gặp nhau lâu dài. Về đến nhà cô đi nhanh lên phòng, nhất định cô sẽ chẳng buông cái tên heo đực, dám chơi xỏ cô à, Lâm Hạ Đồng này đâu có dễ ăn hiếp, anh chết chắc rồi. Tranh thủ lúc chị Ly đã nấu xong phần ăn mà đi ra ngoài,Hạ Đồng lén lấy bịch thuốc chống ngủ trút 1 lượt thứ bột màu trắng vào phần ăn của Dương Tử, dám chọc chị hả cưng?Cho chết, tối nay cho anh thức trắng nha. Thiên và Dương Tử từ trên lầu bước xuống,ngồi định vị vào bàn, Hạ Đồng vui vẻ "chào" hai người,nói -Đây là phần của anh, còn phần này của Dương đặt hai phần ăn xuống -Ăn được không?-Dương Tử lạnh lùng nói -Được đáp. -Thôi, không ăn đâu, mắc công bị gì thì khổ!-Dương Tử đẩy phần ăn ra xa -Ấy, ấy... sao anh lãng phí thế, phải ăn chứ với lại nếu không ăn thì chẳng phải uổng công của chị Ly sao? Ăn đi!-Hạ Đồng lập tức ngăn lại, anh không ăn chẳng khác nào uổng công cô rồi -Lâm Hạ Đồng, sao cô lại bắt tôi ăn, có phải cô bày trò gì đối với phần ăn này không? -Sao anh lại nghĩ vậy chứ?Thề đấy! -Nhìn cô lúc này tôi sợ mình ăn vào có "biến cố" mất!Rất đáng nghi! -Chậc! Sao anh cứ thích suy bụng ta ra bụng người thế, tôi đến đây chỉ mong muốn hoàn thành hợp đồng để mau về nhà thôi, chẳng lẽ tôi ngu tới mức chỉ gây sự với anh rồi không làm tốt nhiệm vụ mà về tay không sao?-Hạ Đồng nói, khuôn mặt tỏ vẻ chút thất vọng cùng một chút kiên định Lời của cô nói cũng có lí cộng thêm khuôn mặt cô biểu hiện làm ai cũng phải tin, Dương Tử hơi lưỡng lự một lát rồi cũng ăn. Cô không giỏi gì nhưng mà chỉ giỏi nhất "giả ngây" từ nhỏ đã ra đường mưu sinh thì cái cần nhất là phải biết "lừa" người khác, nếu không người thiệt thòi lại là mình, cuộc sống quá phức tạp, cô muốn theo ý mình cũng không thể phải dùng một chút thủ đoạn mới tồn tại, trải qua nhiều lần cô cũng có kinh nghiệm khá nhiều, với anh cô chỉ dùng một chút thủ đoạn cũng có công dụng rồi, ca này cô sẽ báo thù được, kaka!!! “Heo đực, ăn nhiều vào, rồi anh sẽ lãnh hậu quả, hahaha tối nay anh chết chắc rồi, để tôi xem anh ngủ được không?” {Bởi vậy ta nói thà đắc tội tiểu nhân chứ đừng đắc tội phụ nữ}
truyen chuyen tinh hoang gia