truyen den day nao bac si cua anh
Thể loại truyện Ma Vương Cưới Mẹ Của Nữ Anh Hùng. 2,641 210,679 . Chapter 14 1 Năm Trước Hot. Phúc Hắc Lão Công Buông Em Ra. 3,863 1,033,183 . Chapter 155. 3 Năm Trước Hot. Otome Game Sekai Wa Mob N0I Kibishii Sekai Desu
Người là Cha, là Bác, là Anh. Quả tim lớn lọc trăm dòng máu nhỏ (Tố Hữu). Trước lúc đi xa vào cõi vĩnh hằng, Bác viết trong Di chúc: Tôi để lại muôn vàn tình thương yêu cho toàn Đảng, toàn quân, toàn dân, cho các cháu thiếu niên và nhi đồng… Sự ra đi của Bác là một tổn thất lớn lao không gì bù đắp được.
Ooh ooh tien nam nay hoi du da vua nang len Future. Truoc day di Wave (xoi) Mm ong noi tao lam thay do. Mm ho noi tao ve truyen than. Mm tu Dong Xuan ve Nam Dong co thang chau trai. Dep trai, nha van. Ooh phong ra Mai Anh Tuan, MCK o Circle K. Goi them Mas va Jin, bat Zenly di choi Ho Tay.
Sau do phai nghien cuu them 4 nam nua moi dat hoc vi Tien si (Bac si). Hon nua tiep theo con hoc vi sau Tien si (Bac si ha^.u). Nhu the sau Dai hoc cua ho co den 4 nac thang (Mot chung chi va ba bang). Khong nhat thiet phai rap khuon nhung xem ra hoc vi cao nhat cua ta chi tuong duong hoc vi thap nhat cua ho, that khong dang ho the.n hay sao ?
Ngoài Văn mẫu lớp 5: Kể lại một câu chuyện cổ tích mà em biết theo lời một nhân vật trong truyện đó, các em học sinh hoặc quý phụ huynh còn có thể tham khảo thêm đề thi học kì 1 lớp 5 và đề thi học kì 2 lớp 5 các môn Toán, Tiếng Việt, Tiếng Anh theo chuẩn thông tư 22
Đăng bởi: _littlelmer_ 300438 - 18176 - 91 -4.8.2021- Bên cạnh nhau lâu như vậy, anh lại cảm thấy bản thân ngày càng yêu em. 2.
Vay Tiền Online Me. Tô Nhất Minh bước xuống xe cảm thấy mình thật lặng lẽ, nhớ lại lúc đi mua xe ngay từ phút đầu tiên anh đã chọn chiếc Volkswagen Phaeton này, anh thấy chất lượng và tính năng của Phaeton là tốt nhất, nhưng không bắt mắt bằng Mercedes Benz, BMW hoặc Porsche, nhìn bề ngoài chẳng khác gì chiếc Passat. Mercedes hay BMW dịch sang tiếng Trung đều là những cái tên nghe thật kêu và có ý nghĩa cát tường, cho nên người Trung Quốc luôn ưu tiên chọn hai loại xe thì chê hai cái thương hiệu này dễ gây sự chú ý. Có quá nhiều người biết đền tiếng tăm của nó. Các phương tiện truyền thông khắp nơi ngày nào cũng đưa tin các vụ án cướp xe Mercedes, BMW, chính vì thế anh lập tức từ bỏ ý định tậu cho mình xế hộp của hai thương hiệu Nhất Minh không biết mình có phải là đại gia hay không, nhưng anh cho rằng người lắm tiền ở Trung Quốc nên lặng lẽ một chút thì hơn. Tâm lý ganh tức với người giàu có rất nặng nề, mỗi năm đều có đại gia nằm trong top những người giàu nhất hoặc ở xung quanh Tô Nhất Minh bị giết chết. Tô Nhât Minh cho là vì bọn họ quá huênh hoang. Rất nhiều người giàu có tội, đó là sự thật mà ai cũng biết, có lẽ có người sẽ ngụy biện rằng nó có liên quan đến thế chế của Trung Quốc. Nhưng anh cứ giấu sự giàu có của anh đi một chút đừng nhảy vào bộ máy chính quyền, đừng nhảy ra trước mặt công chúng thì không được sao? Tô Nhất Minh thấy trên mạng có một người giải thích thế nào gọi là "vô đối", chính là nói, "Anh tuyệt quá rồi, sớm muộn gì cũng sẽ bị người ta bức tử!"Tô Nhất Minh không hy vọng bị người khác bức hại cho nên anh làm người vô cùng lặng lẽ. Tô Nhất Minh rất ít khi mua những đồ xa xỉ đắt tiền dễ gây sự chú ý, nhưng anh cũng có giới của mình mà trong giới ấy bạn không thể quá tồi tàn, bạn phải cho những người trong giới ấy biết bạn có vốn liếng để gia nhập cuộc chơi, bọn họ mới công nhận bạn, mới làm ăn với bạn. Để vẹn cả đôi đường, anh đã nghĩ nát cả óc. Nát óc suy nghĩ những phụ kiện đàn ông có thể đeo ví dụ anh mua đồng hồ hiệu Blancpain. Blancpain là hiệu đồng hồ danh tiếng, nhưng lại không nổi tiếng bằng Patek Philippe hay Vacheron Constantin. Chỉ một từ, lặng lẽ!Đương nhiên, thật ra còn một nguyên nhân khiến anh mua chiêc đồng hồ này. Anh có một chiến hữu đang làm việc ở Tập đoàn đồng hồ Swatch, đã vậy còn nhảy được lên trụ sở chính ở Thụy Sĩ. Tô Nhất Minh đi công tác Thụy Sĩ tiện đường ghé thăm chiến hữu, cơ ngơi không tồi chút nào. Thế là tự dưng nảy ra ý định mua một chiếc đồng hồ. Muốn ủng hộ kinh tế châu Âu, chi viện cho Thụy Sĩ hoặc giả chí ít cũng là ủng hộ người anh em đang làm ở tập đoàn Swatch ra trong lòng anh biết rất rõ kinh tế châu Âu không cần anh ủng hộ, tập đoàn Swatch cũng chẳng cần anh phải cống hiến. Sau đó anh cùng với Lục Dã Bình vừa nhâm nhi vừa phân tích nội tâm mình, "Thật ra muốn nói với cậu bạn đó là đừng nghĩ chỉ mình cậu ta làm nên sự nghiệp vẻ vang châu Âu, anh em ở Tổ quốc cũng sống có sắc có vị lắm đấy... Trung Quốc của chúng ta chẳng kém cạnh bất cứ nước nào...Lục Dã Bình chẳng thèm rào trước đón sau, "Mẹ kiếp! Đừng có lấy lòng yêu nước ra mà lấp liếm! Chẳng qua là thấy người ta tài giỏi muốn ăn thua đủvới người ta thôi. Suy nghĩ của cậu ấy à, tớ đây đi guốc trong bụng. Thật ra cậu muốn nói với anh ấy rằng, tớ ở tập đoàn đồng hồ Swatch liệu có mua nổi một chiếc Blancpain không? Tớ mua nổi đấy! Nói gì thì tớ cũng tài giỏi hơn cậu!"Thế là Tô Nhất Minh chẳng còn lời nào để nói, ẩm ức nốc một ngụm rượu. Lục Dã Bình, cái tay bạn già này nói thật chẳng nể nang gì, vậy mà mình lại thích tự đưa đầu cho hắn chửi, trong lòng ấm ức nhưng lại có chút thinh thích. Suy cho cùng, ông bạn già này nói trúng đàn ông có thân phận như Tô Nhất Minh, muốn nghe lời nói thật chẳng dễ dàng chút nào. Trong giới làm ăn, tất cả đều là lang sói, ngoài mặt thì tâng bốc nhau nhưng trong lòng lại tính toán với nhau. Anh muốn chân thành, sự chân thành tuyệt đối. Tô Nhất Minh đối đãi chân thành với bạn bè có tiếng trong giới. Ngay cả cấp dưới của anh cũng tỏ thái độ vô cùng kính trọng và thần tượng anh, khiến anh chẳng còn được nghe những lời nói thật luồng gió lạnh buốt da thốc tới, anh dựng cổ áo lên, thít chặt áo khoác. Mùa đông đã đến rồi không khí ban đêm dường như có vô số những hạt băng li ti, chỉ cần hít thở là chúng đâm vào mũi khiến anh cảm thấyđau vội bước nhanh vào khoa cấp cứu, đi chưa được vài bước đã giật nảy mình. Bệnh nhân đông vô kể, bệnh nhân nằm la liệt cả ở dưới sàn nhà trên những chiêc cáng màu đen khắp phòng, trông không khác gì một trại tị nạn. Anh thỉnh thoảng vẫn đến bệnh viện lớn gần nhà để kiểm tra sức khỏe định kỳ, nhưng đều tìm bác sĩ quen, chẳng giống như những người bình thường khác phải chịu đau đớn vì bệnh tật. Bệnh viện J cũng là một bệnh viện cao cấp có tiếng, chẳng thể ngờ điều kiện ở bệnh viện lại kém đến vậy. Nhưng vẫn còn tốt chán, bệnh nhân tuy đông nhưng giờ này đều đã ngủ hết, hành lang yên ắng, thỉnh thoảng mới nghe thấy một vài tiếng rên đau. Anh cứ thế đi một mạch đến phòng cấp cứu khoa trong bác sĩ mặc áo blu trắng không ít, cũng có vài người mặc thường phục, không biết là bệnh nhân hay là người thân, đang nói chuyện với bác sĩ."Tôi là bạn của Vương Bảo Quốc. Tôi vừa nhận được điện thoại của bệnh viện đây nói là anh ấy bị nhồi máu cơ tim...". Tô Nhất Minh không biết nên gặp ai, tiến đến một nhóm bác sĩ lịch sự tự giới thiệu mình. Các bác sĩ đều dừng tay quay sang nhìn, mấy bác sĩ nữ còn liếc nhìn anh mấy cái nữa. Tô Nhất Minh lấy làm đắc ý, anh biết mình khá điển trai, lại từng du học ở nước ngoài, từng làm việc ở các công ty xuyên quốc gia, thêm vào đó cái gan làm giàu tích lũy được sau bao năm lăn lộn trên thương trường, có khiêm tốn thế nào chăng nữa vẫn rất nổi bật trong đám bác sĩ nữ trẻ măng lên tiếng, "Người nhà bệnh nhân phòng số 6 đến rồi! Anh đi theo tôi…”Tô Nhất Minh cảm thấy cô gái trẻ này có gì đó mờ ám mấp máy môi định nói gì nhưng lại thôi. Quả nhiên cô gái đó chu môi, lạnh lùng dẫn anh vào phòng cấp bạn chí cốt Lục Dã Bình thường nhận xét anh trọng sắc khinh bạn. Vừa bước vào phòng cấp cứu Tô Nhất Minh nhìn thấy không phải là ông bạn Vương Bảo Quốc mà lại là nữ bác sĩ có dáng người dong dỏng cao, mặt mũi thanh tú. Cô ta còn rất trẻ, khó đoán tuổi, nhưng Tô Nhất Minh rốt cuộc vẫn là người đàn ông giàu kinh nghiệm, dựa vào trực giác có thể đoán cô ta sắp ba mươi rổi. Bởi vì mặt cô ta tuy vẫn còn ngây thơ nhưng lại không có cái vẻ bất cẩn đời của những cô bé trẻ người non dạ. Tô Nhất Minh biết con gái gần ba mươi đều có một vẻ xinh tươi khác lạ, như cô gái này bác sĩ trẻ con lúc nãy kính cẩn gọi, "Bác sĩ Trình, người nhà bệnh nhân giường số 6 đến rồi ạ!"Trình Vũ Phi quay đẩu lại nhìn Tô Nhất Minh từ trên xuống dưới, nhanh chóng tóm tắt bệnh trạng của Vương Bảo Quốc cho anh nghe "Một mạch máu ở tim bị tắc, giống như phía trước đang có chiến tranh mà đường vận chuyển lương thực lại bị tắc nghẽn, lương thực không tới kịp, quân của một tuyến sẽ đói chết. Cần phải làm phẫu thuật khai thông nó trở lại, chúng tôi cần có người ký tên để hoàn tất thủ tục.""Giám đốc Vương... chị nhà có biết không?" Tô Nhất Minh quay đầu sang hỏi Vương Bảo Quốc. Đây là việc rất cấp bách. Vương Bảo Quốc lại là khách hàng lớn nhất của mình. Anh đã mất không biết bao nhiêu công sức mới tạo được quan hệ làm ăn với anh ta, còn phải nhờ cậy Vu Tuy Văn, người bạn nối khố của anh bây giờ đang làm cán bộ cấp trung ở một công ty lớn làm cầu trường như chiến trường, sai một li đi một dặm. Lần này Tô Nhất Minh nhất định phải làm giám đốc Vương hài lòng, mới có thể bảo đảm những nước cờ mà anh đã đi không vô ích, nhưng cũng không thểgánh trách nhiệm quá lớn này. Phải chắc chắn ngộ nhỡlão Vương có chuyện gì người nhà cùa anh ta không thể đổ hết lên đầu Vũ Phi thay bệnh nhân trả lời "Bệnh nhân sẽ tự ký tên, anh chủ yếu là làm thủ tục. Chúng tôi đã gọi điện cho người nhà bệnh nhân rồi, anh mau đi nộp tiền làm thủ tục đi, bệnh này không thể đợi được đâu."Thế là Tô Nhất Minh thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đi nộp tiền. Tất cả xong xuôi anh mới cảm ơn vị bác sĩ Trình tư duy rõ ràng lời nói xúc tích dễ hiểu đó, rồi còn giả vờ ngạc nhiên hỏi "Sao lại nhồi máu cơ tim cơ chứ? Phải chú ý những gì để đề phòng bệnh ạ?"Trình Vũ Phi nhìn anh ta một cái "Bởi vì háo sắc, tim của bạn anh bị thẻo một miếng thịt đấy." Trình Vũ Phi không phải là đồ ngốc, nửa đêm canh ba quần ảo xốc xếch được bảo vệ vũ trường đưa đên, sao lại bị nhồi máu chứ? Không phải đã rõ như ban ngày rồi sao? Hơn nữa, đây không phải trường hợp đầu tiên cô Nhất Minh đằng hắng một tiếng, cảm thấy cô bác sĩ này nói chuyện thật thú vị, không nén được liếc nhìn cô mấy lượt. Thật ra lý do Vương Bảo Quốc phát bệnh anh biết rất rõ. Hôm qua vì để lấy lòng ông ta, anh đã dẫn ông ta đến một hộp đêm vô cùng nổi tiếng, vung ra vài vạn thuê ngươi phục vụ, còn phục vụ thế nào thì anh không quan tâm. Sau đó Tô Nhất Minh tự lái xe về nhà. Nằm chưa kịp ấm chăn thì điện thoại báo tin dữ của bệnh viện lôi anh đến phòng cấp cứu, đợi sắp xếp đâu vào đó xong, Tô Nhất Minh không nhịn được châm một điếu thuốc hút. Thật ra anh chẳng phải nghiện thuốc, chì là đã quá nửa đêm mà lịch làm việc ban ngày của anh dày đặc, anh thật sự mệt mỏi vô cùng, muốn hút một điếu cho tỉnh táo. Cô bác sĩ trẻ dẫn anh vào lúc nãy nện gót thình thịch xông đến, "Này! Trong bệnh viện không được hút thuốc! Anh có đầu óc không vậy?"Tô Nhất Minh vội vàng dập thuốc, anh tin chắc thái độ bông đùa khi nãy của anh đã làm cô gái này tức giận. Lức đang làm thủ tục anh có hỏi cô ta một vài điều, thái độ của cô ta vô cùng hung dữ. Thật ra Tô Nhất Minh đã định gọi thêm người đến giúp nhưng vì muốn lão Vương thấy mình là một người nghĩa khí, anh mới đơn thương độc mã chạy đến, quáng quàng lo thủ tục. Bây giờ anh hơi hối hận, cái bệnh viện này giống như mê cung, chạy mấy vòng bở cả hơi tai cũng chẳng tìm thấy chỗ làm thủ tục. Anh bỗng nhớ đến câu nói "vọng sơn chạy chết ngựa" [1], bây giờ thì nên đổi thành "vọng bệnh viện chạy chết cái thằng tôi" mới đúng.[1] Ý nói việc nhìn thì dễ lúc làm mới thấy khóThế là Tô Nhất Minh có chút ấm úc, gượng gạo quay về đứng cạnh Vương Bảo Quốc, đúng lúc bắt gặp ánh mắt bác sĩ Trình đang nhìn mình, chẳng đặng đừng khéo léo phàn nàn, "Bác sĩ thực tập ở đây hung dữ quá.”Trình Vũ Phi nhìn thẳng anh nói "Tiểu Hà không phải là bác sĩ thực tập.""Ồ? Cô ta trông... còn nhỏ tuổi, còn ngây thơ." Ý Tô Nhất Minh thật ra là muốn nói cô gái đó chẳng có đầu óc chút Vũ Phi cụp mắt nói "Học nhiều. Trường học cũng giống như tủ lạnh, có tác dụng giữ tươi." Nói câu này cô bỗng nghĩ đến bản thân mình, chẳng phải mình không còn ngây thơ sao? chẳng phải vì học quá nhiều nên mới đánh mất nhiều thứ đó sao? Lúc còn đi học, Mục Thuần có đề cập đến chuyện nhưng cô muốn đợi đến khi tốt nghiệp. Tốt nghiệp xong thì lại muốn có thời gian để quen dần với công việc trong khoa...Kết quả là, quen việc rồi thì cũng mất luôn người đàn ông của mình.
Tác giả Thể loại Hài Hước, Ngôn TìnhNguồn Trạng thái FullSố chương 59Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Dịch giả Hương NhiênBác sĩ Trình đã hai mươi chín tuổi rồiCứ ngỡ độ này cũng đã có một gia đình đầm ấm, hoặc ít nhất cũng có một người bạn trai quan tâmNhưng trong mắt cô, những cuộc tình đã qua thật sự khiến cô cảm thấy không còn hứng thúCon ngây thơ nhưng khi trải qua bao cuộc ly hợp cũng sẽ trở nên bình thảnTô doanh nhân gặp cô ở bệnh việnAnh cũng như cô trải qua bao bất trắc chông gai, kể cả thương trường lẫn tình trườngCon tim không còn nguyên vẹn để vô tư yêu thươngKhi đã trải qua đau đớn, người ta sẽ tự dựng nên bức tường bao quanh lòng mìnhKhi đã nếm sự phản bội, tự nhiên họ sẽ muốn suy tính thiệt hơn trong cuôc trao đổi tình yêu vốn không công bằng này...Vậy mà hai người gặp nhau như thế, lại tự nhiên chung đụng với nhauĐôi khi có những ngây ngơ, những trúc trắc rất lạNhưng có thể nói con bọ rùa vàng này đã sa lưới của vị bác sĩ Trình xinh đẹp rồi!
Trọn bộ Đến Đây Nào, Bác Sĩ Của Anh Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Đến Đây Nào, Bác Sĩ Của Anh Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang đọc truyện Đến đây nào, bác sĩ của anh của tá giả Như Thi Vấn trên website đọc truyện online. Bạn cô nói “Thật ra con người không thể nào quên đi quá khứ, quên quá khứ có nghĩa là phản bội. Nhưng con người phải nhìn về phía trước, không thể sống mãi với quá khứ.” Cả anh và cô đến với nhau mang theo cả một quá khứ khắc sâu đầy đớn đau của mỗi người. Anh không mang theo một trái tim mới biết lần đầu rung động mà là một trái tim đã từng trải qua những vết thương, tưởng không thể gượng nổi, cô cũng không nhìn đời bằng đôi mắt trong veo, ngây thơ chưa từng trải mà là đôi mắt đã từng chứng kiến sự chia hợp như một phần của cuộc sống. Nhưng có nghĩa lý gì một khi tình yêu đến, như một liều thuốc cải tử hồi sinh, trái tim đau thương lại một lần nữa đập lên những nhịp mạnh mẽ và gấp gáp, đôi mắt từng trải lại một lần nữa ngắm theo một bóng dáng mải mê, không thể kiềm chế!!! Trình Vũ Phi là một bác sỹ lạnh lùng, tuyệt đối chỉ động khẩu, không động thủ nhưng lời nói của cô có thể khiến Tô Nhất Minh – một đại nam nhân sáng chói vừa sợ vừa tức đến bạc cả tóc. Tại sao à? Cô đơn giản chỉ vô tình kể một số câu chuyện khủng bố mà cô biết cho anh nghe thôi mà, ví dụ như “Sao anh không uống thuốc? Anh thật quá xem thường sức khỏe, tôi biết một anh chàng, mới hai mươi mấy tuổi, bị sốt nhẹ nên cậu ta xem thường, kết quá giờ đã chết rồi…”. Rõ ràng cô biết một doanh nhân thành đạt như anh quý nhất là mạng sống, thế mà cô cứ “động khẩu” một chút là y như rằng có người cũng nghĩ như anh “giờ chết rồi”, bảo sao mà anh không sợ hết cả hồn. Còn sao lại tức ư? Cả một quyển bí kíp tán tỉnh anh rút ra sau bao nhiêu năm chinh chiến giờ cứ đụng đến cô là y như rằng nó phản chủ, tại sao cô lại không thể suy nghĩ như những phụ nữ thông thường kia chứ? Và trong khi anh đau đầu với những tuyệt chiêu của mình, còn cô cũng đang tự cảm thấy xấu hổ vô cùng khi một bác sỹ bao nhiêu năm kinh nghiệm như cô mà cứ gặp anh là y như rằng chuẩn đoán nhầm bệnh thì những bánh xe của tình yêu cứ dần dần quay những vòng đều đặn. *** Tiểu thuyết tình yêu “Đến đây nào, bác sỹ của anh” của tác giả Như Thi Vấn là một món ăn tinh thần mang đầy sắc màu vui buồn của tình yêu. Câu chuyện tình yêu của cô bác sỹ Trình Vũ Phi và chàng bọ rùa vàng Tô Nhất Minh đi qua rất nhiều cung bậc tột đỉnh của tình cảm. Bạn có thể vừa cười nghiêng ngả với những câu chuyện khủng bố của bác sỹ Trình đó, nhưng ẩn dưới những tiếng cười ấy vẫn phảng phất chút gì đó đau lòng. Bạn cũng có thể tức giận đùng đùng với những suy nghĩ quá ư là tính toán của anh chàng doanh nhân giàu có kia nhưng đằng sau những suy nghĩ ấy là bài học rút ra từ những tổn thương chưa liền miệng mà tình yêu và cuộc sống để lại cho anh. Cả hai người đều không hoàn hảo trong tình yêu nhưng họ đều cố gắng để đối phương hạnh phúc, đó mới chính là điều hoàn hảo nhất. “Vũ Phi, trong người anh có một viên sỏi, có nghiêm trọng không? Anh sẽ chết chứ?” “Nói bậy. Chỉ là viên sỏi đường kính hai milimet, uống thuốc là nó sẽ tự chui ra.” “Vừa nãy bác sĩ siêu âm nói rất khủng khiếp. Chuyện khủng bố như vậy mà cô ta có thể nói tỉnh bơ! Thật xấu xa…” “Vậy phải nói thế nào? Ôi! Trong thận anh có một viên sỏi đấy! Vậy có giống bác sĩ không? Vả lại vốn dĩ cũng chẳng có chuyện gì to tát.” “Sao lại không có chuyện gì? .Anh thấy rất sợ hãi… Cần phải chú ý những gì?” “Cũng chẳng có gì. Uống nhiều nước, vận động nhiều. Uống ít thuốc là sẽ tự thải ra ngoài.” “Còn phải chú ý gì nữa không?” “Ăn uống cũng cần phải chú ý, nên ít ăn dồ cay.” “Còn nữa không?” Trình Vũ Phi cuối cùng đã mất kiên nhẫn “Còn… lúc tiểu tiện cũng phải chú ý, đừng để viên sỏi rơi xuống kẹt ở “chân” của anh.” Danh sách chương truyện Đến Đây Nào, Bác Sĩ Của Anh Chương 1 – Chốn giang hồ của Trình Vũ Phi Chương 2 – Tình yêu của Trình Vũ Phi Chương 3 – Chiến trường của Tô Nhất Minh Chương 4 – Tình yêu của Tô Nhất Minh Chương 5 – Mỗi câu chuyện cổ tích đều khởi đầu nhạt nhẽo 1 Chương 6 – Mỗi câu chuyện đều khởi đầu nhạt nhẽo 2 Chương 7 – Việc thực thi kế hoạch không theo kịp sự thay đổi 1 Chương 8 – Việc thực thi kế hoạch không theo kịp sự thay đổi 2 Chương 9 – Việc thực thi kế hoạch không theo kịp sự thay đổi 3 Chương 10 – Việc thực thi kế hoạch không theo kịp sự thay đổi 4 Chương 11 – Mỗi mối lương duyên đều cần đến sự tình cờ 1 Chương 12 – Mỗi mối lương duyên đều cần đến sự tình cờ 2 Chương 13 – . Mỗi mối lương duyên đều cần đến sự tình cờ 3 Chương 14 – Mỗi mối lương duyên đều cần đến sự tình cờ 4 Chương 15 – Sự hài hước lạnh lùng của Trình Vũ Phi Chương 16 – Hành vi không biết xấu hổcủa Tô Nhất Minh 1 Chương 17 – Hành vi không biết xấu hổcủa Tô Nhất Minh 2 Chương 18 – Cuộc sống như trong tiểu thuyết của Mục Thuần Chương 19 – Tâm tư của Chung Viễn Chương 20 – Cuộc gặp gỡ tình cờ ởquán cà phê 1 Chương 21 – Cuộc gặp gỡ tình cờ ởquán cà phê 2 Chương 22 – Hoa mai trong ngày lễ tình nhân 1 Chương 23 – Hoa mai trong ngày kễ tình nhân 2 Chương 24 – Kế hoạch du lịch vô cớ chết yểu 1 Chương 25 – Kế hoạch du lịch chết yểu 2 Chương 26 – Kế hoạch du lịch chết yểu 3 Chương 27 – Chiếc ví hiệu LV 1 Chương 28 – Chiếc ví hiệu LV 2 Chương 29 – Món thịt cô bé quàng khăn đỏ 1 Chương 30 – Món thịt cô bé quàng khăn đỏ 2 Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment
Dịch giả Hương Nhiên Bác sĩ Trình đã hai mươi chín tuổi rồi Cứ ngỡ độ này cũng đã có một gia đình đầm ấm, hoặc ít nhất cũng có một người bạn trai quan tâm Nhưng trong mắt cô, những cuộc tình đã qua thật sự khiến cô cảm thấy không còn hứng thú Con gái ngây thơ nhưng khi trải qua bao cuộc ly hợp cũng sẽ trở nên bình thản Tô doanh nhân gặp cô ở bệnh viện Anh cũng như cô trải qua bao bất trắc chông gai, kể cả thương trường lẫn tình trường Con tim không còn nguyên vẹn để vô tư yêu thương Khi đã trải qua đau đớn, người ta sẽ tự dựng nên bức tường bao quanh lòng mình Khi đã nếm sự phản bội, tự nhiên họ sẽ muốn suy tính thiệt hơn trong cuôc trao đổi tình yêu vốn không công bằng này … Vậy mà hai người gặp nhau như thế, lại tự nhiên chung đụng với nhau Đôi khi có những ngây ngơ, những trúc trắc rất lạ Nhưng có thể nói con bọ rùa vàng này đã sa lưới của vị bác sĩ Trình xinh đẹp rồi!
Dịch giả Hương NhiênBác sĩ Trình đã hai mươi chín tuổi rồiCứ ngỡ độ này cũng đã có một gia đình đầm ấm, hoặc ít nhất cũng có một người bạn trai quan tâmNhưng trong mắt cô, những cuộc tình đã qua thật sự khiến cô cảm thấy không còn hứng thúCon gái ngây thơ nhưng khi trải qua bao cuộc ly hợp cũng sẽ trở nên bình thảnTô doanh nhân gặp cô ở bệnh việnAnh cũng như cô trải qua bao bất trắc chông gai, kể cả thương trường lẫn tình trườngCon tim không còn nguyên vẹn để vô tư yêu thươngKhi đã trải qua đau đớn, người ta sẽ tự dựng nên bức tường bao quanh lòng mìnhKhi đã nếm sự phản bội, tự nhiên họ sẽ muốn suy tính thiệt hơn trong cuôc trao đổi tình yêu vốn không công bằng này...Vậy mà hai người gặp nhau như thế, lại tự nhiên chung đụng với nhauĐôi khi có những ngây ngơ, những trúc trắc rất lạNhưng có thể nói con bọ rùa vàng này đã sa lưới của vị bác sĩ Trình xinh đẹp rồi!
Đánh giá từ 26 lượt Bạn đang đọc truyện Đến đây nào, bác sĩ của anh của tá giả Như Thi Vấn trên website đọc truyện online. Bạn cô nói “Thật ra con người không thể nào quên đi quá khứ, quên quá khứ có nghĩa là phản bội. Nhưng con người phải nhìn về phía trước, không thể sống mãi với quá khứ.” Cả anh và cô đến với nhau mang theo cả một quá khứ khắc sâu đầy đớn đau của mỗi người. Anh không mang theo một trái tim mới biết lần đầu rung động mà là một trái tim đã từng trải qua những vết thương, tưởng không thể gượng nổi, cô cũng không nhìn đời bằng đôi mắt trong veo, ngây thơ chưa từng trải mà là đôi mắt đã từng chứng kiến sự chia hợp như một phần của cuộc sống. Nhưng có nghĩa lý gì một khi tình yêu đến, như một liều thuốc cải tử hồi sinh, trái tim đau thương lại một lần nữa đập lên những nhịp mạnh mẽ và gấp gáp, đôi mắt từng trải lại một lần nữa ngắm theo một bóng dáng mải mê, không thể kiềm chế!!! Trình Vũ Phi là một bác sỹ lạnh lùng, tuyệt đối chỉ động khẩu, không động thủ nhưng lời nói của cô có thể khiến Tô Nhất Minh - một đại nam nhân sáng chói vừa sợ vừa tức đến bạc cả tóc. Tại sao à? Cô đơn giản chỉ vô tình kể một số câu chuyện khủng bố mà cô biết cho anh nghe thôi mà, ví dụ như “Sao anh không uống thuốc? Anh thật quá xem thường sức khỏe, tôi biết một anh chàng, mới hai mươi mấy tuổi, bị sốt nhẹ nên cậu ta xem thường, kết quá giờ đã chết rồi…”. Rõ ràng cô biết một doanh nhân thành đạt như anh quý nhất là mạng sống, thế mà cô cứ “động khẩu” một chút là y như rằng có người cũng nghĩ như anh “giờ chết rồi”, bảo sao mà anh không sợ hết cả hồn. Còn sao lại tức ư? Cả một quyển bí kíp tán tỉnh anh rút ra sau bao nhiêu năm chinh chiến giờ cứ đụng đến cô là y như rằng nó phản chủ, tại sao cô lại không thể suy nghĩ như những phụ nữ thông thường kia chứ? Và trong khi anh đau đầu với những tuyệt chiêu của mình, còn cô cũng đang tự cảm thấy xấu hổ vô cùng khi một bác sỹ bao nhiêu năm kinh nghiệm như cô mà cứ gặp anh là y như rằng chuẩn đoán nhầm bệnh thì những bánh xe của tình yêu cứ dần dần quay những vòng đều đặn. *** Tiểu thuyết tình yêu “Đến đây nào, bác sỹ của anh” của tác giả Như Thi Vấn là một món ăn tinh thần mang đầy sắc màu vui buồn của tình yêu. Câu chuyện tình yêu của cô bác sỹ Trình Vũ Phi và chàng bọ rùa vàng Tô Nhất Minh đi qua rất nhiều cung bậc tột đỉnh của tình cảm. Bạn có thể vừa cười nghiêng ngả với những câu chuyện khủng bố của bác sỹ Trình đó, nhưng ẩn dưới những tiếng cười ấy vẫn phảng phất chút gì đó đau lòng. Bạn cũng có thể tức giận đùng đùng với những suy nghĩ quá ư là tính toán của anh chàng doanh nhân giàu có kia nhưng đằng sau những suy nghĩ ấy là bài học rút ra từ những tổn thương chưa liền miệng mà tình yêu và cuộc sống để lại cho anh. Cả hai người đều không hoàn hảo trong tình yêu nhưng họ đều cố gắng để đối phương hạnh phúc, đó mới chính là điều hoàn hảo nhất. "Vũ Phi, trong người anh có một viên sỏi, có nghiêm trọng không? Anh sẽ chết chứ?" “Nói bậy. Chỉ là viên sỏi đường kính hai milimet, uống thuốc là nó sẽ tự chui ra." "Vừa nãy bác sĩ siêu âm nói rất khủng khiếp. Chuyện khủng bố như vậy mà cô ta có thể nói tỉnh bơ! Thật xấu xa..." "Vậy phải nói thế nào? Ôi! Trong thận anh có một viên sỏi đấy! Vậy có giống bác sĩ không? Vả lại vốn dĩ cũng chẳng có chuyện gì to tát." "Sao lại không có chuyện gì? .Anh thấy rất sợ hãi... Cần phải chú ý những gì?" "Cũng chẳng có gì. Uống nhiều nước, vận động nhiều. Uống ít thuốc là sẽ tự thải ra ngoài." "Còn phải chú ý gì nữa không?" “Ăn uống cũng cần phải chú ý, nên ít ăn dồ cay." "Còn nữa không?" Trình Vũ Phi cuối cùng đã mất kiên nhẫn "Còn... lúc tiểu tiện cũng phải chú ý, đừng để viên sỏi rơi xuống kẹt ở "chân" của anh."
truyen den day nao bac si cua anh