truyen khe uoc hon nhan cuoi mot tang mot

Tổng hợp truyện Ikuharu. #allhina #allhinata #atsuhina #bokuhina #kenhina #mikuhatsune #naruto #sakuhina [gift] cảm nắng hạ | soobin x yeonjun Full. Đăng bởi: dokuhana1046. 58142 - 5963 - 13 . Câu chuyện chủ tịch hội học sinh cảm nắng học sinh cá biệt. [Phần trước của "bí mật của cơn mưa"] viết Chac chan rang ong thong hi truyen lc cuoi cung nam trong op ong dan kh (trang 1-17). Rap cac chi tiet vao theo th t ngc vi KHE H BEN Dung mot thc thang va thc la o khe h ben cua rotor. GII HAN SA CHA: 0,12 mm (0,005 in) 5-6. No sm hoac khong no trong khi tang toc. Hon hp xang qua ngheo. Co s co ve he thong anh la (trang 19-5). Trang chủTổng hợp truyện Markhyuck anh chu y den em mot chut handshake. Tổng hợp truyện Markhyuck anh chu y den em mot chut handshake. #donghyuck #haechan #mahae #mark #markhyuck #nct #nctdream #nomin [Edit][Longfic | MarkHyuck] Yêu bạn thân từ lâu (Hoàn) Full. Tìm kiếm gần đây: #quan mon sung hon tu tang phi phi ban copy chuong 70 sinh nhat #layla #tong hop moi thu khr tam trang #paine #hp dong nhan hoan see you one more time van an #docchiem #dae x27 s artbook 5 tam su #dong nhan fairy tail xuyen khong 1 #bangtanvelvet deaths group chat/ 1 #doan van dam my cua kat 51 #ban tay vang nu xung tu tien ky 170 #doi quan cung bts 3 150 #full yeu em Trang chủTổng hợp truyện Pot luyen sung chuong 8. Tổng hợp truyện Pot luyen sung chuong 8 #1x1 #dammy #danmei #hiệnđại #ngontinh #nguoc #xuyênkhông #đamm [EDIT] TRỌNG SINH NGUYÊN SOÁI PHU NHÂN LÀ TANG THI. Full. Đăng bởi: Iam_Chip19. 3274558 - 255944 - 139 Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, Khe Hở Hạnh Phúc - Chương 04. Tác giả: 唐朝豪放女 A Tang Dynasty Uninhibited Woman, phát hành vào năm 1984, bộ phim được giới phê bình và khán giả đánh giá là một kiệt tác của phim cấp ba. Vay Tiền Online Me. Ánh mắt Tống Khinh Ca nhìn ra ngoài cửa sổ, đột nhiên nói với Lão Chung " phía trước dừng lại một chút."Từ tiệm thuốc bước ra, cô đem thuốc tránh thai bóc ra, cho vào miệng sau đó uống vài hớp nước đông, lại uống nước lạnh, cổ họng có chút mơ hồ nhớ lại, lần đầu anh có mang bảo vệ. Nhưng tối hôm qua, khi thỉnh thoảng tỉnh táo lại, cô lại thấy anh không có mang bảo thể để lại bất cứ hậu quả gì, đó mới là điều quan An Ny đưa điện thoại di động cho mình, Tống Khinh Ca giật mình. Điện thoại di động của cô không phải đã rơi ở Ngân Hà Cửu Thiên sao?" Là Tả thiếu sai người mang đến." An Ny đến Tả Mạc, Tống Khinh Ca cảm giác kinh Ny nói " Túi xách của cô.. Tả thiếu nói, mời cô đến lấy."Cô cười lạnh, túi xách mặc dù là túi hạn chế phiên bản toàn cầu, trong túi còn có một số văn kiện bí mật nhưng Tả Mạc làm sao có thể nghĩ rằng cô ngu xuẩn đến mức vì một vật cá nhân mà đi tìm hắn?An Ny nhìn sắc mặt cô không được tốt " Tống tổng, tối hôm qua tôi ở bên ngoài đợi suốt, nhưng lúc sau lại nghe nói cô đã đi rồi, điện thoại của cô cũng không gọi được, cô không sao chứ?"" Tôi không sao." Ánh mắt Tống Khinh Ca lạnh nhạt, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó " An Ny, là ai nói cho cô biết Tả Mạc biết tin tức của mấy người bên châu phi?"" Tả thiếu gọi điện thoại tới đây nói thế." An Ny nói " Điện thoại là tôi nhận, Tống tổng, sao vậy?"" Không sao." Cô nói, Vodka hôm qua tác dụng vẫn còn chưa hết, cô đến bây giờ vẫn đầu vẫn hơi đau. Có một số việc càng nghĩ càng Ny nói " Bên cô nhi viện, lúc trước cô từng giúp đỡ bọn họ quần áo ấm và mua thêm khí đốt giữ ấm, viện trưởng bên đó vừa gọi điện hỏi và có lời cảm ơn."Tống Khinh Ca xoa xoa trán, gần đây bận việc đến hôn mê, cô quên mất chuyện này " Cô lấy 20 vạn trong tài khoản tôi gửi qua cho họ."" Trong tài khoản cô hiện tại còn 21 vạn." An Ny nói " Hiện tại công ty mỗi tháng phải trả lợi tức cho ngân hàng 100 vạn, bên phía cô nhi viện, tôi giúp cô từ chối."" 20 vạn với công ty mà nói, cũng chỉ như muối bỏ biển, không thể hóa giải được gì cả." Tống Khinh Ca nói " Nhưng đối với cô nhi viện, có thể thay đổi được hoàn cảnh sống của bọn họ." Lúc 6 tuổi, cô từng ở cô nhi viện, trong trí nhớ của cô, mùa đông đến, rất lạnh." Tống tổng, cô không cần thiết phải như vậy." An Ny không hiểu " Tập đoàn Tống thị hiện tại còn không biết có bảo toàn được không, cô tại sao còn.."" Đi đi" Cô không muốn nhiều lời " Rút tiền về, gửi qua bên đó." Tống thị gặp cảnh khốn khó, khó có thể thay đổi. Đối vối cô nhi viện, có lẽ cô chỉ giúp được như đoạt lại tiền mà những người châu phi lừa mất, xem ra rất thị chủ yếu kinh doanh về thực phẩm cho trẻ em, có một chút về đất đai. Hiện tại, thực phẩm cho trẻ em bị cạnh tranh quá gay gắt, lượng bán ra bị giảm so với năm trước. Mà kinh doanh nhà đất hiện nay càng thêm ảm đạm. Tống thị có vài miếng đất, nhưng vẫn chẳng thế mở rộng thêm tại, có thể hóa giải tình cảnh của Tống thị, chỉ có cách là đi tìm nhà đầu tư Tennis xong, Cố Phong Thành cùng Cao Tử Thụy ngồi bên sân bóng uống nước." Phong Thành, trên cổ là dấu gì vậy?" Cao Tử Thụy cười như không cười hỏi." Bị một con cún cắn." Cố tiên sinh nhàn nhã uống hớp nước, mới vừa đánh bóng xong, rất nóng. Anh chỉ thích chơi Tennis, vận động cho mồ hôi ra đầm đìa, cảm giác giống như giải thoát, rất nhẹ nhõm." Cậu là Công hay là thụ? Cao Tử Thụy lời nói chẳng có gì tốt Phong Thành thưởng cho anh ta một cái nhìn khinh bỉ." Đừng có nói với tôi, cậu bị "cong"?" Cao Tử Thụy cố ý khiêu khích." Biến!"Cao Tử Thụy hớn hở nói " Tôi đọc sách không ít, không hiểu cái gì gọi là "biến". Cố tiên sinh, cậu là thụ thật à? Thụ như thế nào?"Cố Phong Thành cầm chai nước khoáng ném về phía anh ta." Cậu xem, kia là ai?" Cao Tử Thụy chỉ về phía sau lưng Cố Phong Phong Thành không thèm để ý đến lời anh ta nói. Chai nước kia, chuẩn xác bay, hướng bay là đến hạ vị của người nào đó. Nhưng người kia thân thủ phi phàm, không có tránh ngược lại thuận tay bắt được." Này, cô gái kia." Cao Tử Thụy cầm chai nước đi tới, thấp giọng " Tìm ký giả chụp hình, muốn cùng cậu tạo scandal đó."Cố Phong Thành quay đầu lại, cách một màn lưới, nhìn thấy Tống Khinh Ca. Cô mặc một bộ đồ thể thao, nhìn cô có chút cao hơn nhưng lại gầy hơn. Bộ quần áo màu sắc đơn giản càng làm nổi bật làn da trắng của cô, càng tô thêm nét thanh xuân xinh đẹp." Cô ta đúng thật là có có nhiều mưu kế." Cao Tử Thụy hừ một tiếng " Cậu nhìn cũng được, cô ta nhìn cũng không tồi." Anh ta cười cười tiếp " Nói thật nhé, dáng dấp cô ta rất xinh đẹp, Phong Thành, cậu dứt khoát " nước thuận đẩy thuyền.."" Cậu suy nghĩ nhiều quá." Cố Phong Thành nhàn nhạt nói, anh thấy sau lưng Tống Khinh Ca có một người đàn ông trẻ, hắn ta đưa cho cô một quả bóng Tennis, cô hướng tới hắn tươi cười. Home Tài Tâm – Bồng Vũ Khế ước hào môn Búp Bê Của Tiểu Bá Vương Bình luận về bài viết này120 bình luận Em đừng nóng giận vì những lời nói kg được tế nhị. Quan trọng là có những người khác vẫn đang chờ em tiếp tục. Điều đó chứng tỏ đọc truyện ở đây hay hơn. Cám ơn em vì những cố gắng không chỉ cho bản thân Trả lời bạn ơi làm tiếp đi t vẫn rất ngóng chuyện của bạn ! Trả lời huhu ngax nao m kug ju b b nhju vog co chap moj Trả lời hic ngày nào m cũng hóng tới mấy lần liền ạ,khi nào rảnh b làm tiếp nhé,thanks b nhiu nhiu. Trả lời bạn oy đừng vì những con sâu làm rầu nồi canh mà bỏ những người thích đọc truyện chân chính 😡 Trả lời bạn ơi có thể làm nhanh lên một chút được không? Truyện đọc hay mà post ít quá. Cuối tuần bạn có thể post thêm một hoặc hai chương được không vậy? Trả lời Tình hình dạo này đang bị già cả đi ~~> ngắn gọn 1 câu là đang bị lão hóa với bệnh lười giai đoạn cuối hành hạ Cho nên muốn nhanh cũng hok đc ^^ Trả lời Làm ơn đi!!!!!!!! Tại vì bạn ko chịu viết nhiều nên mới nhanh bị lão hóa. Con người càng lớn tuổi càng phải vận động nhiều một chút, cả về chân tay và trí óc. Ban oi sao minh khong doc duoc chuong 156 tro di ban oi Trả lời những ch ko đọc được là chưa làm hoặc chưa add link vào bạn ak Trả lời B oi ngay nao cung ngong co to dai ra nhu huou cao co roi huhuhu Trả lời khi nao thi co sach vay ban ??? Trả lời Bao nhjeu chuong tat ca vay lau wa ah Trả lời Thanks ban nhieu lam luon. Minh doc bang dien thoai nen k viet co dau dc, cung luoi comment. Nhung minh vui lam, vi minh thich truyen nay ma tim khap noi k co, may ma co ban kien tri dich. Ban co len nhe! Trả lời Ối! Dài wá . Chắc là nữ chính còn bị ngược minh dựng gạch ở đây bn xây xong mình đọc lun Trả lời truyen hay qua cam on ban khi nao co chuong moi ban mong ngong qua thakr Trả lời Hay, đợi mãi mà chưa có chap mới 😞 Trả lời Bạn ơi,viết tiếp nhé,đợi lâu quá Trả lời bao giờ mới có chương mới bạn ơi? Trả lời em xin đi, đại ca. Mong ngóng muốn chết luôn nên cứ pót mạnh đi, k ai đọc, em vs đại ca đọc. kaka Trả lời truyện rất hay mình đã ngóng từng chương từng chương một mong bạn cố gắng! chazoo! Trả lời Minh cho dai co ma chua co chuong moi buon qua 😂😂😂 Trả lời bạn còn viết tiếp nữa không. Nếu không viết nữa thì thông báo cho người đọc được không?. Tôi rất thích cách dịch truyện của bạn, hay, lôi cuốn và tôn trọng cảm xúc người đọc nhưng sau vài lần bạn cứ dừng một cách bất ngờ không thông báo ngày tiếp tục. Thật sự khiến tôi rất khó chịu. Biết rằng ai cũng bận rộn nhưng nếu bạn bận chỉ cần thông báo chúng tôi rất sẵn sàng chia sẻ mà. Trả lời cảm ơn bạn rất nhiều vì đã post truyện nha Trả lời bạn ơi bao giờ có trương mới mong quá, từ tết tới giờ mình cứ ngóng mãi ngày nào cũng vào để xem Trả lời Trả lời Liên kết Facebook ℐ’m ℋere ₩elcome to!!! 0 ~~~~~~ Bài viết mới Khế ước hào môn – Chương 167 Khế ước hào môn – Chương 166 Khế ước hào môn Chương 165 Khế ước hào môn Chương 164 Khế ước hào môn Chương 163 Bài & Trang được đáng chú ýKhế ước hào môn - Chương 167Khế ước hào môn - Chương 166Khế ước hào môn Chương 165Khế ước hào môn Chương 164Khế ước hào môn Chương 163Khế ước hào môn Chương 162Khế ước hào môn Chương 161Khế ước hào môn Chương 160Khế ước hào môn Chương 159Khế ước hào môn Chương 158Truyện Dịch Búp bê của tiểu bá vương 12 Khế Ước Hào Môn-Cận Niên 152 NGoài Lề 1 Tài Tâm-Bồng Vũ 11 Tháng Sáu 2023 H B T N S B C 1234 567891011 12131415161718 19202122232425 2627282930 Th1 Editor Miliion Roses Tống Khinh Ca đi xuống cầu thang, trong mắt đã ẩm những lời đó ra, dù tàn nhẫn nhưng cô không còn cách nào khác. Sang Lan Cầm và Tống Nhã Như đã thù hận nhau cao như núi, cô và anh vĩnh viễn không có cách nào vượt qua đó, khi nói với anh 3 điều quy định cô thừa nhận cô đã động tâm. Nhưng rất nhanh sau đó, cô ý thức được nếu như hai người cứ dây dưa không dứt cuối cùng người bị thương tổn sẽ chỉ là dài không bằng đau cũng là lý do vì sao cô đồng ý với Jim đi sang như tránh không được anh thì cô sẽ yên lặng biến mất khỏi thế giới của nữa, bản hợp đồng đó thời hạn là 10 năm. Cô tin rằng 10 năm đủ để cho những vết thương trong lòng cô lành năm cũng đủ để cho anh quên người, kết cục sẽ là người xa Mạc ăn mặc lòe loẹt như thường ngày, trong miệng ngậm một điếu xì gà. Theo sau hắn là mấy thuộc hạ. Đang bước lên cầu thang vô tình lại nhìn thấy Tống Khinh Ca đang đi ngược lại. Khi hắn nhìn thấy cô thì trong mắt sáng lên, miệng há thành hình chữ O, khiến cho điếu xì gà rơi xuống mặt đất. Tống Khinh Ca, bởi vì tâm phiền ý loạn nên không hề để ý đến hắn, bước chân nhanh chóng đi ngang qua người Mạc quay đầu lại, mắt hơi híp lại nhìn bóng lưng cô biến mất khỏi cầu tên thuộc hạ bên cạnh hắn giọng lấy lòng" Tả thiếu thích cô ta?"" Nói nhảm!" Tả Mạc dương dương mi, nghĩ đến bóng hồng vừa lướt qua trong lòng cảm thấy ngứa ngứa." Tả thiếu yên tâm đi." Tên thuộc hạ cười nịnh nọt" Bảo đảm tối nay cô ta sẽ đến làm ấm giường cho ngài."Tả Mạc không vui liếc nhìn hắn giọng cảnh cáo" Không được phép làm loạn." Tên thuộc hạ này, lúc nào cũng muốn dùng vũ lực để giải quyết mọi chuyện. Mà tính tình cô lại quật cường như vậy.. Hắn nghĩ lại một năm trước, nếu không phải vì hắn quá vội vàng nói không chừng cô đã từ từ rơi vào tay hắn." Tả thiếu.." Tên thuộc hạ chần chừ như muốn hỏi gì." Chúng mày cấm không được ra tay." Ánh mắt Tả Mạc quét qua lũ thuộc hạ sau đó dương dương mi nói" Tự tao có cách." Nếu như muốn dùng vũ lực để có được cô, không phải là quá đơn giản sao? Tìm mấy thằng thuộc hạ trói cô lại sau đó ném lên giường không phải là xong sao. Nhưng lần này, hắn lại muốn dùng một cách tiệc bắt đầu, Tả Mạc ngồi ở bàn số 1, miệng ngậm xì gà. Ngồi bên cạnh là mấy vị chủ tịch của hội liên hiệp công thương. Mấy tên thuộc hạ của hắn đứng bên ngoài hành lang hút thuốc lá." Ê, chúng ta đi bắt người phụ nữ kia trói lại, mang đến biệt thự của Tả thiếu đi." Một tên thuộc hạ vừa phì phèo thuốc lá vừa nói" Cho ngài ấy một kinh hỷ?"" Sơn Ca, anh quên Tả thiếu đã ra lệnh cho chúng ta không được ra tay rồi à." Tạ Côn đứng ở bên cạnh, vì Tống Khinh Ca mà đổ mồ hôi. Trước đó, anh đã từng cứu Tống Khinh Ca khi cô rơi vào tay Tả Mạc. Bởi vì ở cùng cô nhi viện với nhau nên anh luôn dành cho người chị Nhạc Nhạc đó một tình cảm đặc người được gọi là Sơn Ca hít một hơi thuốc lá, ánh mắt vô cùng chán ghét nhìn Tạ Côn, hắn nhổ nước miếng nói" Lá gan gì mà nhỏ thế hả, thật không biết Tả thiếu nhìn thấy mày vừa mắt ở điểm nào, lại còn mang mày đi theo bên cạnh?"" Tả thiếu không phải đã nói ngài ấy tự có cách rồi sao?" Tạ Côn nói." Mày là đồ rùa bò." Sơn Ca khẽ kéo tay Ca là tên thuộc hạ lâu năm của Tả Mạc, vì vậy vô cùng lớn tiếng khiến cho tên thuộc hạ cao to đứng bên cạnh hắn vội vàng dàn xếp" Sơn Ca, anh cùng Tạ Côn cãi nhau làm gì, thằng nhãi đó cũng chỉ muốn tốt cho anh. Tính tình Tả thiếu anh cũng không phải không biết, lần trước anh tự ý gây chuyện ở phía tây Tả thiếu đã bẻ gãy một ngón tay của anh, anh quên rồi à?" Bị xọc đúng sẹo đau, Sơn Ca vô cùng tức giận, không vui nhìn hai thằng nhãi đứng bên cạnh. Trong lòng mặc dù khó chịu nhưng không nói thêm điều gì, chỉ ấp úng đứng hút thuốc lát sau, tên cao to đột nhiên nghĩ ra điều gì" Tạ Côn, mày đưa cái vòng cổ của mày đây cho tao xem một chút?"" Có gì hay mà xem?" Tạ Côn nói, trước đó bọn chúng còn cười nhạo anh đeo vòng ngọc Phật của phụ nữ." Đưa tao xem." Tên đàn em cao to vừa nói vừa với tay Côn không cản được hắn đành tháo ra đưa cho cao to híp mắt lại, sau đó mở điện thoại di động, bật lên một tấm hình, so sánh rồi kêu lên" Tạ Côn, thằng nhãi này sắp phát tài rồi."Tạ Côn không hiểu gì." Mày xem đi, có phải giống hệt nhau không?" Tên cao to đưa cho anh xem hình ngọc Phật trên điện thoại di Côn nhìn qua, quả thật rất giống. Nhưng ngay sau đó liền đoạt lại ngọc Phật, sau đó đeo vào cổ không vui nói" Anh chụp từ bao giờ thế hả?" Ngọc Phật lúc nào cũng ở bên người, vậy mà bị chụp lén." Là có người đang treo tiền thưởng cho ai tìm thấy ngọc Phật này." Tên cao to nói" Tao nhìn thấy bức hình này thì thấy vô cùng quen mắt, không nghĩ rằng mày đang giữ cái vòng đó.."Tạ Côn đang buồn bực thì Sơn Ca nói" Đưa cho tao xem." Hắn nheo mắt nhìn một lúc sau đó kết luận" Giống nhau như đúc." Sau đó hỏi" Treo thưởng bao nhiêu?"Tên cao to dơ lên 1 ngón tay." Một vạn?" Sơn Ca cao to lắc đầu." Mười vạn?" Sơn Ca trợn to hai cao to lại lắc đầu." Một trăm vạn?" Sơn Ca há hốc mồm." Một nghìn vạn." Tên cao lớn phấn khích nói" Tạ Côn, mày phát tài rồi."Sơn Ca vô cùng kinh ngạc, mồm không khép lại Côn mặc dù nghe vậy giật mình nhưng nhanh chóng lấy lại ngọc Phật sau đó cẩn thận cất vào túi áo." Trời ạ, một nghìn vạn thật sao?" Sơn Ca phục hồi lại tinh thần, vỗ vỗ vào bả vai của Tạ Côn, giọng lấy lòng" Đi, ngày mai anh đưa mày đi lĩnh thưởng."" Các người nhìn nhầm rồi, vòng này và cái vòng trong hình không giống nhau." Tạ Côn nhìn thấy lòng tham của Sơn Ca, vì vậy quả quyết nói." Tao vừa nhìn rồi, giống nhau như đúc luôn." Sơn Ca lập tức nói" Tạ Côn, một nghìn vạn đấy, đủ cho anh em ta ăn chơi cả đời rồi." " Anh Sơn Ca." Tên cao to không vui nói" Ngọc Phật là của Tạ Côn, anh đừng có tưởng bở."Sơn Ca cười đểu giả" Nói gì mà khó nghe thế? Đều là anh em, ăn một mình liệu có nuốt trôi không? Tạ Côn, anh nói có đúng hay không?"Tạ Côn cau mày, kiên trì nói" Cái vòng này không đáng giá như vậy đâu." " Tạ Côn, đừng có thấy có chút tiền mà định ăn mảnh?" Sơn Ca cười đểu giả, giọng dọa nạt" Cẩn thận ăn một mình chết không được tử tế đâu."Tạ Côn không muốn tranh cãi với hắn, vì vậy nói" Đây là đồ mà người khác tặng em, em sẽ không bán."Đợi Tạ Côn đi khỏi, Sơn Ca khẽ vỗ vai tên cao to" Nơi treo giải ở đâu vậy?"-Tống Khinh Ca lên sân khấu trình diễn, phía dưới hội trường lại được một phen xì xào bàn nhất, bởi vì hôm nay cô mặc bộ đầm đuôi cá, tóc búi cao, nhìn rất cao quý và xinh đẹp, khiến cho cô giống như nàng công chúa, thu hút mọi ánh hai, bởi vì những vị khách ở phía dưới đều nghe tiếng hoặc quen biết cô. Năm ngoái, cô đẹp lộng lẫy tham gia dạ tiệc. Năm nay, dù thân phận đã thay đổi chỉ là người đến biểu diễn nhưng vẫn khiến mọi người chú ý. Thêm nữa, Tống thị suy sụp, hôn nhân của cô và Cố Phong Thành đổ vỡ cũng là chủ đề một thời để cho người ở thành phố Z lôi ra bàn phía dưới sân khấu, Tống Khinh Ca khẽ mỉm cười sau đó ngồi xuống. Tròng mắt nhìn vào đàn vi ô lông, tay phải cầm vĩ bắt đầu đàn, tiếng nhạc du dương vang lên khắp khán phòng..Nhìn cô một mình trên sân khấu chơi đàn, trong mắt Tôn Thần đều là yêu Mạc ngồi ở bên này, không hề kiêng nể nhìn chằm chằm cô, trong mắt lộ ra ham Boss nhìn cô xinh tươi yêu kiều, sau đó nhìn qua hội trường có rất nhiều người đàn ông đang không ngừng ngắm cô thì nhíu mày. Vẻ đẹp của cô, anh đã sớm biết được. Nhưng đâu có phải để cho nhiều người ngắm như vậy. Nếu biết cô đến đây biểu diễn, nhất định anh sẽ không để cô đi." Loại phụ nữ như cô ta, vì vài ngàn đồng mà lên sân khấu biểu diễn, để cho đàn ông bình phẩm từ đầu đến chân." Sang Lan Cầm lạnh lùng nhìn Tống Khinh Ca trên sân khấu, trong lòng hận khó mà tan biến" Trong mắt cô ta không có gì hơn là một chữ "tiền"." Vừa hay con không thiếu tiền." Đại Boss nhàn nhạt con trai cho một câu sặc ngôn, Sang Lan Cầm tức giận nhìn xung quanh" Những người ở đây, so với con không ít tiền hơn đâu. Cô ta chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay là một lũ đàn ông sẽ bu đến. Con cho rằng, cô ta chỉ có mình con sao?" Đối với những lời Tống Khinh Ca nói lúc nãy, khiến bà vô cùng giận, thế nhưng con trai bà lại như là mất trí, cứ khăng khăng đòi ở bên cô ta." Những chuyện như vậy mẹ không cần phải lo." Đại Boss tự tin nói" Con tin rằng con có khả năng khiến cô ấy chỉ có một người đàn ông."" Con.." Sang Lan Cầm hận rèn sắt không thành thép, giận đến nghiến răng" Vậy ra những lời trước đó mẹ nói với con đều là vô ích.."" Con không phải là trẻ con." Đại Boss lạnh giọng nói" Con biết thế nào là đúng sai, con hi vọng mẹ đừng can thiệp vào cuộc sống của con."" Cô ta là kẻ thù của chúng ta!"Đại Boss nhìn bà" Tất cả người thân của Lục Khiết đều là kẻ thù của chúng ta à? Mẹ, sao mẹ có thể suy nghĩ miễn cưỡng như vậy. Cô ấy và chuyện kia không hề có bất cứ quan hệ gì."" Con nói vậy không sợ mẹ thất vọng sao?" Sang Lan Cầm cả giận" Mẹ chịu biết bao nhiêu khổ cực chẳng lẽ con quên rồi sao?" Đại Boss cau mày" Không liên quan gì đến cô ấy."" Sao lại không liên quan? Nếu như không phải vì Lục Khiết, ba con sẽ không chết, em con cũng sẽ không chết, chúng ta cũng sẽ không.."" Đủ rồi!" Đại Boss nhíu nhíu mày, giọng nhẫn nhịn" Lục Khiết đã ngồi tù, đã bị trừng phạt. Khinh Ca không có bất cứ liên quan gì đến chuyện này."" Nếu như con cứ khăng khăng muốn ở bên cô ta, mẹ sẽ nhảy từ trên lầu xuống." Sang Lan Cầm cả giận Boss nhịn rồi lại nhịn" Mẹ, nếu như mẹ cứ cố tình như vậy, con cảm thấy mẹ nên đi gặp bác sĩ tâm lý.."Năm đó, anh từng nhìn thấy cha mình nhảy từ trên lầu xuống, đối với Lục Khiết anh vô cùng hận, không kém gì mẹ anh. Nhưng Khinh Ca là vô tội, nếu như phải hi sinh tình cảm này vì mối hận thù đó, anh ngàn lần không Lan Cầm như sắp phát điên, thái độ của con trai khiến bà vô cùng thất vọng" Anh là con tôi, vậy mà vì một người phụ nữ, liền trơ mắt nhìn tôi đi tìm cái chết sao?" Editor Giả Bảo Ngọc Cốc Tâm Lôi buồn bực không vui" Mẹ, mẹ phải giúp con! Con chỉ về thủ đô 2 ngày thôi, sau đó nhất định phải trở lại thành phố Z."Hà Thư Vân đang lo lắng Cốc Vĩnh Thuần sẽ chất vấn mình, chỉ đành phải nói cho qua chuyện" Trở lại rồi nói sau." Sau đó, lại dặn dò" Bây giờ con ngoan ngoãn trở lại ăn cơm với ba, ngàn vạn lần đừng chọc cho ba giận, biết chưa?"" Vâng." Cốc Tâm Lôi trả về bàn ăn, Cốc Tâm Lôi vô cùng ngoan ngoãn, Cốc Vĩnh Thuần hỏi gì cô cũng suy nghĩ thật kỹ sau đó mới đáp lại. Đối với việc Cốc Vĩnh Thuần bảo về thủ đô, cô không phản kháng, chỉ nói" Ba, con về để thu dọn đồ đạc, sáng sớm mai đi về cùng ba, có được không ạ?" Cô phản dặn dò thím Thanh, tuyệt đối không để Tống Khinh Ca vào trong biệt thự mới Có chuyện gì anh mau nói đi." Hứa Uyển cầm muỗng khuấy cà phê, có chút khẩn trương Tĩnh cười như không cười nhìn cô" Em rất bận?"" Dĩ nhiên." Hứa Uyển trừng mắt lên, tức giận nói" Đâu có nhàn nhã như anh."" Gần đây em bận việc gì?" Ô Tĩnh lơ đãng hỏi" Mà anh gọi điện thoại em không nghe máy?" Anh nhíu mày nhìn cô, thâm ý nói" Chẳng lẽ em đang tránh mặt anh?" Nếu không phải anh đợi ở dưới lầu nhà cô 2 ngày đoán chừng bây giờ vẫn chưa gặp được Uyển có chút hoảng, nhưng mạnh miệng nói" Sao em phải tránh anh?" Cô hớp một ngụm cà phê, tùy tiện tìm cớ" Em đi quay phim, vô cùng bận, làm gì có thời gian nghe điện thoại."" Vậy sao?" Ô Tĩnh nhàn nhạt nhướn mày" Quay phim ở đâu vậy?"" Thành phố X." Hứa Uyển thuận miệng đáp bừa." Sao không thấy thông tin về chuyến bay, chuyến tàu.." Ô Tĩnh nói." Anh điều tra em?" Hứa Uyển cau mày, không vui nói" Chẳng lẽ em không tự lái xe đến đó được sao?"" Em Mới mua xe sao? Lúc nào cho anh ngồi xe mới nhé?" Ô Tĩnh theo lời cô nói" Anh muốn xem kỹ thuật của em thế nào, có phải là sát thủ tốc độ không?"Ách! Hứa Uyển bị đánh bại, nhưng nghĩ đến việc anh điều tra mình thì có cảm giác không an toàn" Sau này không được điều tra em!"Ô Tĩnh cười" Ai bảo em không nhận điện thoại của anh?"Hứa Uyển liếc anh một cái" Đại luật sư, anh cũng thật là nhàm chán! Có Thời gian rảnh rỗi điều tra em, sao anh không nhận thêm mấy vụ kiện mà kiếm thêm tiền?"" Em đang trách anh làm ra ít tiền?" Ô Tĩnh nhìn cô, cười như không cười, ranh mãnh nói" Anh không kiếm được nhiều tiền như Đại Boss, nhưng chắc cũng đủ nuôi cả vợ lẫn con."Ách! Hứa Uyển đầu đầy vạch đen, đổi chủ đề" Đừng có nhắc đến Cố bạc tình! Nói đến anh ta em lại muốn đánh lộn." Cô uống một hớp cà phê sau đó nói tiếp" Ô Tĩnh, rốt cuộc anh tìm em có chuyện gì?" Ngồi uống cà phê nửa ngày rồi mà cô vẫn chưa biết được lý do buổi gặp mặt Cố bạc tình. Cái biệt danh này.. Đúng là không nên đắc tội với phụ nữ, đặc biệt là người đẹp. Ô Tĩnh nhàn nhã uống cà phê" Em mượn đồ của anh, bao giờ thì trả lại?"Hứa Uyển hơi giật mình, nhất thời không nhớ ra đã mượn gì" Em mượn đồ của anh bao giờ?"" Em quên?" Anh nhướn mày nhìn Uyển hừ một tiếng, trong lòng thầm mắng Lấy cớ cũng thật là kém!Ô Tĩnh đột nhiên giơ tay vỗ vỗ vào đầu cô" Trong đầu em chứa gì mà mau quên vậy?"" Đừng động vào em!" Cô đẩy tay anh Tĩnh cười, nhân cơ hội sờ xuống mặt cô" Em quên lần trước em đến phòng làm việc của anh sau đó mượn áo sơ mi của anh à?"Ách! Hứa Uyển nhớ lại, có chút quẫn âm thầm mắng anh. Chảy máu mũi mà vẫn còn cưỡng hôn cô, thật là biến thái, vì vậy nói" Áo sơ mi đó à, em vứt đi rồi."" Không được rồi." Ô Tĩnh cố ý nói" Em vứt áo sơ mi của anh, anh lấy gì mà mặc?"" Đại luật sư mà chỉ có một cái áo sơ mi thôi sao?" Hứa Uyển hừ một tiếng, mỗi lần gặp anh, anh đều mặc một bộ đồ khác. Áo sơ mi của anh không đến 20 cái thì cũng phải 19 cái." Áo sơ mi anh không ít." Ô Tĩnh nghiêm túc nói" Nhưng áo sơ mi đó đối với anh đặc biệt có ý nghĩa, những áo khác không thể so được."" Ý nghĩa gì?" Cô tò mò" Chẳng lẽ là quà của bạn gái anh tặng?"Ánh mắt Ô Tĩnh sáng quắc nhìn cô, cô nàng này, bình thường mồm mép nhanh nhẹn, nhưng sao ở trước mặt anh lại ngốc nghếch thế nhỉ? Anh ấp úng" Là người phụ nữ anh thích từng mặc qua.."" Vậy à? Thì ra là đồ kỷ niệm." Hứa Uyển nghe xong, không nhìn anh, bưng tách cà phê che giấu đi nỗi ghen tuông trong lòng, sau đó nói" Để em về tìm lại xem, biết đâu vẫn để ở nhà." Sau đó, trong lòng không được thoải mái, nhìn đồng hồ rồi nói" Không còn sớm nữa, em phải về đây."Khi cô đang định đứng lên thì Ô Tĩnh nắm lấy tay cô. Hứa Uyển giật mình tránh tay anh ra. Không hiểu sao tự nhiên tâm tình không được tốt, giọng nói có chút lạnh lùng" Anh làm gì vậy?"" Ngồi xuống đã, anh còn có chuyện muốn nói với em." Ô Tĩnh nói, sợ cô cố tình đi, đành phải nói" Chuyện có liên quan đến Khinh Ca."Hứa Uyển phẫn nộ ngồi xuống." Khinh Ca gần đây thế nào?" Ô Tĩnh hỏi" Hôm qua anh nhìn thấy cô ấy, hình như gầy hơn trước."" Cô ấy có thể thế nào?" Hứa Uyển cau mày thở dài" Bạn nhỏ Cố không còn, lại ly hôn, trong nhà thì xảy ra biến cố.." Cô không vui nhìn anh, bất bình nói" Nói đến cùng, đều do Cố bạc tình gây ra."Ô Tĩnh lấy ra một tờ chi phiếu, để lên bàn sau đó đẩy về phía Uyển kinh ngạc" Anh làm gì vậy?"" Em giữ lấy.."Hứa Uyển lập tức đẩy lại về phía anh, sắc mặt không vui nói" Em không cần tiền của anh.."" Không phải là cho em." Ô Tĩnh nhìn cô, bật cười" Em giữ lấy để lo cho Khinh Ca."Ách! Hứa Uyển đầu đầy vạch đen, đúng là tự mình đa tình" Là Cố bạc tình bảo anh mang đến?"" Không phải Phong Thành." Ô Tĩnh thẳng thắn nói" Là của anh."Hứa Uyển không hiểu hỏi" Anh yêu thầm Khinh Ca?" Trừ khả năng này, cô không nghĩ ra được khả năng nào Tĩnh nhíu mày, hơi nản lòng" Tống thị bán đấu giá, cô ấy không còn gì, anh chỉ muốn giúp cô ấy một chút.."" Khinh Ca sẽ không nhận." Hứa Uyển nói." Anh biết cô ấy sẽ không nhận, cho nên mới đưa cho em." Ô Tĩnh nói" Nếu là tiền của em, cô ấy sẽ không từ chối."Hứa Uyển dương dương mi" Không nhọc công đại luật sư lo lắng, em vẫn nuôi được bạn mình."" Tiểu Uyển!"" Không được kêu em như vậy." Hứa Uyển hừ một tiếng" Em và anh không quá quen."" Không quá quen mà nắm tay anh không buông?" Ô Tĩnh cười nói Hứa Uyển vội vàng rút tay về. Vừa rồi anh đẩy tờ chi phiếu đến, sau đó nói như vậy khiến cô lập tức đẩy tay anh về. Nhưng không biết tại sao lại quên không buông tay anh ra.. Cô hơi quẫn, không biết tại sao mỗi lần ở trước mặt anh lại trở lên ngây ngốc như vậy." Chi phiếu này anh cất đi." Hứa Uyển cau mày cô không chịu nhận, Ô Tĩnh cũng không miễn cưỡng nữa. Anh lấy một tấm danh thiếp đưa cho cô" Khinh Ca vẽ tranh rất đẹp đúng không? Anh có người bạn mở phòng tranh, anh đã nói với người bạn đó, để Khinh Ca mang tranh đến đó bán."Hứa Uyển không từ chối, nhận lấy tấm danh thiếp" Trường Phong?"" Đây là phòng tranh lớn nhất thành phố Z." Ô Tĩnh Uyển nghĩ đến mấy ngày nay Tống Khinh Ca đi đến các phòng tranh hỏi, nhưng vẫn không có phòng tranh nào chịu nhận tranh của cô, vì vậy cất tấm danh thiếp vào trong túi xách" Cảm ơn anh!" " Em cứ như vậy mà đi?" Ô Tĩnh nhìn cô nói." Không đi thì làm gì?" Hứa Uyển dương dương mi, cô không muốn ngồi nói chuyện với anh nữa. Người đàn ông này, từ trường quá mạnh mẽ, nếu tiếp tục ngồi cùng anh, sẽ bị anh trêu chọc sau đó lại nói ra thêm mấy câu ngu ngốc." Ăn cơm với anh rồi về?" Ô Tĩnh nói." Xin lỗi, em phải về ăn cơm cùng Khinh Ca."" Gọi Khinh Ca ra đây cùng đi ăn?" " Thôi đi!" Hứa Uyển cố ý nói" Anh tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt cậu ấy, nếu không cậu ấy lại nghĩ đến Cố bạc tình."Ô Tĩnh đầu đầy vạch đen, nhìn bóng dáng yểu điệu nghênh ngang rời đi, trong lòng.. cảm thấy vắng vẻ. Hứa Uyển này, ngốc thật hay là giả ngốc, anh đã biểu hiện như thế rồi, chẳng lẽ cô không hiểu ra được, cứ mập mờ thế này khiến anh thấp thỏm không thôi, chỉ sợ một ngày nào đó cô sẽ bị người đàn ông khác đoạt đi. Vì vậy, phải lập mưu tính kế ngay từ bây Tĩnh mím môi, trầm tư suy Tâm Lôi không vui trở về biệt thự Đại Boss, nghĩ đến ngày mai phải về thủ đô, trong lòng khó chịu phát hoảng. Nói thật, lần gặp ở siêu thị, cô bị Hứa Uyển mắng chửi, nhưng Đại Boss chẳng lên tiếng bênh được câu nào, điều này khiến cho cô vô cùng lo lắng. Nếu cô không có ở đây, không có ai giúp cô để ý anh, vạn nhất anh lại đi tìm Tống Khinh Ca thì làm thế nào?Bỗng nhiên, cô nhớ đến câu nói của Hà Thư Vân" Muốn chiếm được trái tim của một người đàn ông, trước hết phải thỏa mãn được "nhu cầu" của anh ta."Đúng vậy, phải dụ dỗ anh lên giường. Đến khi anh mê luyến thân thể của cô rồi, thì cô có đi đâu cũng yên tâm. Ha haa, Cốc Tâm Lôi tự nhủ Sao mình lại thông minh thế nhỉ? Sau đó, lập tức gọi điện thoại cho mấy người bạn thân để xin kinh nghiệm.. Cô nhờ bạn thân chọn cho một bộ quần áo ngủ mặc cũng như không, vô cùng quyến rũ. Sau đó, xịt lên người đậm đặc nước hoa, đứng trước gương ngắm trái ngắm phải cảm thấy hài lòng rồi mới mon men đến phòng của Đại Boss. Tim cô đập loạn nhịp, đưa tay vặn tay nắm cửa. Wow, hôm nay Đại Boss không khóa trái, anh đoán được cô sẽ mò vào sao? Nghĩ vậy, Cốc Tâm Lôi cười thầm sau đó rón rén đi vào phòng của Đại Boss. Tống Khinh Ca giật mình, không như vậy thì phải như thế nào?Ục ục..Bụng cô biểu tình không đúng ngượng ngùng, thật là mất thể diện.“ Đi ăn cơm đã.” Anh dật tắt thuốc lá, ra lệnh, không cho bất cứ ai được cự thật là đói đến mức luống cuống rồi, thôi quên đi, ăn trước rồi tính tiếp, nhưng mà bây giờ là nửa đêm, bên ngoài trời lại mưa, có thể ăn gì đây?“ Có cơm sao?” Cô hỏi.“ Nói nhảm.” Đại Boss đáp lại ánh mắt hoài nghi của cô, rồi đi vào trong trên bàn ăn bày ra ba món mặn, một bát canh, Tống Khinh Ca cảm thấy có khi nào anh là ảo thuật không?Cá hấp Pecca, gạch cua đậu hủ, rau cải xào còn có canh vị quả là không tồi, đối với người bụng đang đói thì phải nói là cực kỳ hấp dẫn, cô nuốt nước miếng “ Anh nấu ư?”“ Bên ngoài bán.” Đại Boss thản nhiên, múc cho cô một chén Cô thật là dốt mà. Người như anh, đoán chừng bước chân vào đến gian bếp đếm trên đầu ngón tay, làm sao mà biết nấu cơm? Thôi không nghĩ nhiều nữa, món ăn ngon mới là quan trọng, cô lập tức uống một hơn hết chén cô ăn có vẻ ngon miệng, tâm tình của Đại Boss không tệ, khẽ mím môi mỏng, trong mắt toàn là cưng Tống Khinh Ca ăn đến món cá Pecca, động tác hơi do dự, cô cẩn thận nhìn, biết là cá nhập khẩu rất ngon nhưng phải để ý, đưa vào miệng từng miếng nhỏ, từ từ ăn, bộ dạng sợ hóc xương nhỏ chậm chậm nhai cá, khiến cho Đại Boss nhìn có chút thất thần, anh vội vàng lia mắt đi chỗ khác.“ Sao anh không ăn?” Cô giờ mới để ý, anh cơ bản chưa động đũa.“ Tôi không đói.” Anh bưng cái ly, thờ ơ uống Cô vì nhìn thấy đồ ăn mắt sáng lên, không để ý gì đến người bên cạnh. Cô ngượng ngùng liền nói đề tài khác “ Anh uống gì vậy?”Đại Boss thuận tay đưa cái ly đến trước mặt cô “ Cô muốn uống không?”Hành động mập mờ nha. Cô lúng túng, nhưng nhìn kỹ trong ly kia là trà cô thôi, Đại Boss cảm thấy tâm tình vui Khinh Ca cúi đầu, che dấu sự lúng túng, thuận miệng nói “ Buổi tối uống trà xanh dễ bị mất ngủ.”“ Là sao?” Anh mím môi, như cười như không. Mất ngủ dễ dàng làm một số cười của anh, khiến cho Tống Khinh Ca vội vàng lẩn tránh. May mắn thay, chuông điện thoại của cô kịp thời vang lên.“ Thế Sâm?” Giọng nói của cô hơi thấp, dịu dàng vô cùng...“ Xin lỗi, tôi .. em tạm thời có chút chuyện.” Hỏng rồi, cô đã hứa với Hứa Hoa Mai buổi tới đến thăm Thế Sâm, kết quả....“ Bây giờ?” Cô nhìn lên đồng hồ ở vách tường, đã mười một rưỡi, vì vậy nhẹ giọng trấn an “ Quá muộn rồi, anh đi ngủ sớm đi, ngày mai em sẽ đến thăm anh.”Bất ngờ, Đại Boss đi đến bên cạnh cô, giọng nói trầm thấp đầy từ tính pha lẫn chút mập mờ “ Áo choàng tắm của anh, em để ở chỗ nào?”Tống Khinh Ca giật nảy mình, đại não chậm nửa nhịp. Bên kia điện thoại, La Thế Sâm vội vàng hỏi “ Khinh Ca, em cùng ai nói chuyện đó?” Cô không trả lời ngay, nghiêng người rời khỏi bàn ăn, cách Đại Boss xa một chút, giọng không được ổn định “ Oh, là Lão Chung.”..“ Em tăng ca, chú mới đưa em trở về nhà..” Đối diện câu hỏi của La Thế Sâm, Tống Khinh Ca có phần hoảng hốt, cố ý che dấu. Đột nhiên, cô bị người ở phía sau ôm lấy, môi anh kề sát điện thoại di động, giọng hấp dẫn " Em giấu áo choàng tắm của anh, muốn để anh không mặc gì sao?"Cô chưa kịp đẩy anh ra, cũng chưa kịp phản bác lại, đã bị anh nâng cằm, hôn lên môi." Ưhm.. anh..." Cô giãy giụa, anh liền giằng lấy điện thoại của cô, không chút khách khí ném đi." Anh.. làm gì..." Lời nói của cô chưa thành câu môi lại tiếp tục bị hôn hôn của anh mang theo áp bức, trừng phạt, xâm chiếm vô cùng bá đạo, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, cô bị hôn cho đầu óc choáng ôm lấy hông cô, nâng cô đặt lên trên bàn ăn, bàn tay không thành thật đưa vào bên trong y phục của cái tát tê tái." Khốn kiếp!" Cô tức giận quát lên, ánh mắt hồng hồng, luống cuống sửa soạn lại quần áo, nội y cũng có chút loạn, cô vừa chỉnh lại, vừa ấm ức nhìn Boss bên má phải in lên dấu đỏ, đáy mắt anh âm u, sắc mặt tái cuống quýt tìm điện thoại di động, trên màn hình vẫn hiển thị cuộc trò chuyện, cô run rẩy " Alô?".." Thế Sâm.. tôi... em không có.." Lời cô chưa kịp nói xong, cả người liền té xuống Boss nổi giận, không chút khách khí tháo y phục của càng bá đạo, càng làm cho Tống Khinh Ca phản hôn cô, cô liền cắn anh, miệng xộc lên toàn mùi máu kéo y phục của cô, cô liều mạng đá anh

truyen khe uoc hon nhan cuoi mot tang mot