truyen nu nhan cua thi truong
Chương 512: Cua anh chàng tội phạm vũ trụ cấp sss (37) *Chương có nội dung hình ảnh Xem ảnh 1 Xem ảnh 2 Sự thật đã chứng minh, khiến Phong Quang tức giận là một chuyện cực kỳ nghiêm trọng. Ngày thường, cô sẽ mang một chút đồ ăn đi thăm Nhật Quỹ, nhưng suốt ngày nay, cô lại chẳng thèm
Nữ Nhân Của Thị Trưởng. Thể loại: Ngôn Tình. Tác giả: Phong Dã. Số chương: 97. Còn tiếp. Chương mới nhất: Chương 96: Ngoại Truyện 2. Cập nhật cuối: 6 năm trước. Giang Vịnh là vùng thành thị đẹp một cách mộng ảo, mỗi khi màn đêm buông xuống, sương mù trên núi theo
Chương 49: Trượt tuyết. Tô Ninh xuống xe bus, cô muốn ghé ngang tiệm sửa xe của ba ba một chút, mùa đông trời rất nhanh tối, lúc này dọc theo đường một chuỗi đèn đường đã sáng lên, Tô Ninh mặc áo lông trắng của thị trưởng mua cho, chân vội bước nhanh. Rất xa đã thấy
Nữ Nhân Của Thị Trưởng. Giang Vịnh là vùng thành thị đẹp một cách mộng ảo, mỗi khi màn đêm buông xuống, sương mù trên núi theo làn gió thoảng xâm chiếm lấy bầu trời của thành phố, nếu bạn từ trên cao nhìn xuống, trước mắt luôn là một mảnh mờ ảo. Tại thành
Bộ truyện này tên là «vô cực chí tôn», điển hình văn tu chân ngựa giống hậu cung, tác giả kéo hố hơn nửa năm, thời điểm mắt thấy chỉ kém một chương nữa là kết thúc liền gài bẫy, lúc đó cậu bị bẫy suýt nữa hộc máu, không nghĩ tới non nửa năm cũng đã qua tác
Nữ Nhân Của Thị Trưởng - (Chương 95) - Tác giả Phong Dã Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Vay Tiền Online Me. Lục Hạo Vũ tắt điện thoại trở về chỗ ngồi, cô bạn gái thấy hắn trở về liền nghiêng đầu nhìn hắn cười ngọt ngào.“Ta nghĩ chúng ta không thể dùng bữa được rồi, công ty vừa gọi điện cho ta có việc gấp ta phải lập tức trở về.” Lục Hạo Vũ giả bộ như không có chuyện gì, vừa nói hắn còn cầm điện thoại giơ gái hắn hơi nhíu mày, vẻ mặt rất không tình nguyện, Lục Hạo Vũ cầm áo khoác và túi xách của bạn gái, rồi kéo tay của nàng nhẹ giọng an ủi” Ta đưa ngươi trở về khách sạn trước, muộn một chút ta đến tìm ngươi. Nửa tiếng sau ta phải có mặt ở công ty, cho nên chúng ta đi thôi.”Đưa bạn gái vào xe rồi, hắn vẫn rất sốt ruột, cách thời gian Tiêu Ý Hàn hẹn còn có 10 phút, hắn có bay cũng không thể về đến nhà, hắn dừng xe tạm ở chỗ đậu xe trước cửa, xuống xe nhanh chóng chạy vào nhà. Ở phòng khách, ngoại trừ người hầu thì không thấy bóng dáng Tiêu Ý Hàn đâu, hắn lại chạy lên lầu. Cửa thư phòng đóng chặt, Lục Hạo Vũ đứng trước cửa bình ổn hơi thở mới gõ cửa đi thấy tiếng mở cửa, Tiêu Ý Hàn dời mắt khỏi máy tính, mặt không biểu lộ gì nhìn Lục Hạo Vũ đang ngồi ở đối diện, nàng nói”nghe nói người nước ngoài đều rất coi trọng giờ giấc không phải sao? Ngươi đến muộn…”“Ta nói phải gặp khách hàng bên ngoài, đâu dễ thoát thân như vậy.” Lục Hạo Vũ thở có chút nặng nhọc, hắn bưng ly nước của Tiêu Ý Hàn lên định uống, liền bị ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Ý Hàn ngăn lại, hắn lại bỏ ly xuống, đứng dậy lấy ly khác tự rót nước cho mình.“Ta không quan tâm ngươi mới vừa ở với ai, ta tìm ngươi là muốn nói về chuyện của chúng ta, ngươi nghĩ thế nào?” Tiêu Ý Hàn chuyển ly nước của mình sang bên trái, rồi nghiêm túc hỏi.“Ý Hàn, ngươi không cần phải xa lạ với ta như vậy chứ?” Lục Hạo Vũ nhìn Tiêu Ý Hàn một hồi, bất đắc dĩ Ý Hàn không để ý tới lời Lục Hạo Vũ, nàng lấy đơn ly hôn phía trên chồng văn kiện đưa cho Lục Hạo Vũ, nói”kí đi.”Lục Hạo Vũ sững sờ, nhận lấy. Hắn nhìn vào thư hiệp nghị ly hôn một hồi lâu mới ngẩng đầu, cau mày, nói”Ý Hàn…”Tiêu Ý Hàn nhìn tên đàn ông trước mắt đang tỏ ra rất thống khổ, nàng nghĩ mãi mà không rõ, sự tình đều đã đến nước này, làm sao hắn vẫn có thể mang dáng vẻ biểu lộ như vậy?“Bạn gái nước ngoài của ngươi không phải đã đến Giang Vịnh rồi sao? Lục Hạo Vũ, ta không hiểu được, ngươi còn muốn kiên trì làm gì?” Vừa nói, Tiêu Ý Hàn còn chỉ vào đơn ly hôn, nói” Đây là lựa chọn tốt nhất cho hai ta, ly hôn trong êm đẹp…”Sau một lúc im lặng, Lục Hạo Vũ cúi đầu, chậm rãi hỏi” Làm sao ngươi biết nàng đến đây?”Tiêu Ý Hàn ghét bỏ nhìn hắn, lấy trong túi ra cái máy ảnh, đặt trên bàn, ý bảo Lục Hạo Vũ tự mình xem Hạo Vũ vừa nhìn thấy máy ảnh, sắc mặt nhanh chóng suy sụp, hắn nhớ tới lần trước Tiêu Ý Hàn cũng là đưa cho hắn xem ảnh chụp. Hắn thong thả giơ tay lên cầm máy ảnh, mở ra xem vài cái rồi không xem nữa. Hắn cúi đầu nghĩ một lát, ngẩng đầu nói” Ngươi tìm người theo dõi ta?”Lục Hạo Vũ vô luận như thế nào cũng không có nghĩ đến xế chiều hôm nay ở phi trường phát sinh hết thảy sẽ bị người chụp ảnh, hắn cho rằng trời mưa, không có người chú ý bọn họ … Trên thực tế là hắn ở nước ngoài quá lâu, hắn hoàn toàn đánh giá thấp thế lực của Tiêu Ý Hàn tại Giang Vịnh, nghĩ cũng phải nàng đường đường là thị trưởng muốn biết chút ít sự tình, còn không phải dễ như trở bàn tay sao.“A!” Tiêu Ý Hàn cười lạnh một tiếng, bay bổng nói”Là ba ba của ta.”Nàng thấy Lục Hạo Vũ nghe xong, sắc mặt càng trở nên khó coi, còn nói thêm” ta không có thời gian làm những chuyện này.”Lục Hạo Vũ nắm chặt lại quyền, hắn buông máy ảnh, cầm đơn ly hôn coi lại, từng tờ từng tờ lướt qua, Lục Hạo Vũ cũng không có đọc được chữ nào, trong đầu hắn đang nghĩ chuyện khác, giờ phút này hắn mới thấy mình không cố gắng ngăn cản cô tình nhân đến Giang Vịnh là có bao nhiêu sai Ý Hàn nhẹ gõ ngón tay vào ly nước, nàng kiên nhẫn đợi quyết định sau cùng của Lục Hạo Vũ. Tóm lại lòng nàng lúc này cũng coi như thở dài một hơi, nàng vốn cho rằng mình còn phải tốn nhiều miệng lưỡi mới có thể thuyết phục Lục Hạo khoảng 10 phút, Lục Hạo Vũ mới chậm rãi ngẩng lên, hắn dùng ngón tay chỉ vào đơn ly hôn, nói”Ta đồng ý ly hôn, nhưng đứa con thì ta không đồng ý cho ngươi nuôi dưỡng.”Tiêu Ý Hàn đã sớm ngờ tới điểm này, nàng cầm máy ảnh lên cố ý mở đến bức ảnh Lục Hạo Vũ ôm hôn tình nhân đưa tới trước mặt hắn, lạnh lùng nói” Ngươi muốn ta để cho con của ta đi theo sống chung với cô gái ngoại quốc này? Thực xin lỗi, ta không làm được chuyện này..”“Chứ không lẽ đi theo ngươi thì tốt sao? Người ngươi tìm thì tốt hơn sao?” Lục Hạo Vũ giận đỏ cả mắt, cao giọng quát.“Ngươi có thể bảo chứng các ngươi từ nay về sau không sinh con sao? Nếu như có thể thì ta đồng ý cho ngươi nuôi dưỡng Iran, chỉ là không thể rời đi Giang Vịnh.” Tiêu Ý Hàn híp mắt lạnh như băng nói.“Ta…” Vốn chỉ lo tức giận, Lục Hạo Vũ lập tức không nghĩ tới vấn đề này, con sao? Trong lòng hắn không ngừng nghĩ đến, hắn không dám nói, trên thực tế sở dĩ cô bạn gái của hắn vội vã tới đây hoặc kêu hắn trở ra nước ngoài là vì nàng đã mang thai.“Ngươi không được quên, từ lúc Iran sinh ra đến bây giờ, ngươi ở đây bên cạnh thằng bé tổng cộng cũng không có bao nhiêu ngày, ta sẽ không nhượng xuất quyền nuôi dưỡng, vấn đề này không cần nghiên cứu nữa, ngươi không cần nghĩ.”Nghe xong Tiêu Ý Hàn nói, vốn đang áy náy Lục Hạo Vũ trong nội tâm lại càng không có tư vị. Trong lòng của hắn cảm thấy thiếu nợ mẹ con nàng rất nhiều, cộng thêm chuyện tình nhân ở ngoài làm cho hắn xấu hổ vô lặng thật lâu, trong mắt Lục Hạo Vũ chậm rãi chứa đầy tình cảm, hắn nhẹ nhàng nói” Ý Hàn, ta biết rõ ta thật có lỗi với các ngươi, ta cam đoan với ngươi, nếu như có thể, sau này…”“Đừng…” Tiêu Ý Hàn lên tiếng cắt đứt lời Lục Hạo Vũ.“Ngươi đừng hiểu lầm, ta không phải lại chỉ trích ngươi cái gì. Ta chỉ là muốn nói cho ngươi biết, Iran từ nhỏ là do dì Hồng nuôi lớn, mà dì Hồng là người của nhà họ Tiêu chúng ta từ thế hệ trước, nàng không có khả năng đi theo cuộc sống của ngươi. Cho nên, vì để thằng bé phát triển khoẻ mạnh, nó đi theo ta là lựa chọn tốt nhất.”“Nhưng mà…”“Không có nhưng mà cái gì.” Tiêu Ý Hàn lại cắt đứt lời Lục Hạo Vũ, nàng nói” trên thực tế qua nhiều năm như vậy, cơ bản Iran cũng không khác mấy đứa nhỏ mồ côi cha là mấy. Hơn nữa, sau khi ly hôn, ngươi vẫn có thể mỗi năm trở về thăm nó, ta sẽ nói với thằng bé là ngươi ra nước ngoài, nó sẽ không bị một điểm ảnh hưởng nào hết.”Lục Hạo Vũ vừa trầm lặng, Tiêu Ý Hàn lại nói những câu đâm trúng tim đen làm hắn muốn phản bác cũng không thể. Hắn nhìn máy ảnh trên bàn, trong lòng cân nhắc, bây giờ Tiêu Sùng Văn cũng biết hắn có tình nhân bên ngoài, cơ bản hắn đã đi vào ngõ cụt rồi. Áp lực từ bốn phương tám hướng đẩy tới, làm cho hắn không thở nổi, mà phương thức giải quyết chỉ có một, chính là ly hôn. Hơn nữa theo cục diện này, hắn có không muốn ly hôn đến đâu cũng buộc phải rời đi.“Ta đã kí vào đơn ly hôn, nếu như ngươi vẫn muốn giành quyền nuôi Iran, thì cứ ra toà khởi tố. Nếu như ngươi không sợ đem sự tình làm náo loạn, ta cũng sẽ không sợ ngươi nói ra cuộc sống riêng tư của ta. Theo ta được biết, thời gian ngươi ngoại tình còn muốn sớm hơn ta nhiều.”Lục Hạo Vũ lật thư hiệp nghị ly hôn đến tờ cuối cùng thì thấy tên Tiêu Ý Hàn đã viết ngay ngắn phía trên, Tiêu Ý Hàn thấy hắn có chút dao động, đem ống đựng bút đẩy tới Hạo Vũ nhìn chằm chằm vào ống đựng bút, cuối cùng không có dũng khí hạ quyết tâm, chỉ là có chút khó khăn nói”Để cho ta vài ngày nữa giải quyết.”……Tô Ninh bên nàySau khi ăn cơm tối, cô cùng Iran, dì Hồng ngồi ở phòng khách coi phim hoạt hình. Ở trong nhà này một khoảng thời gian, cô càng ngày càng yêu mến nơi này, vô luận là địa điểm hay bố cục bày trí. Mà đặc biệt làm cho cô thêm yêu thích chính là mỗi ngày có thể bên cạnh thị trưởng, còn có Iran đáng yêu cùng dì Hồng luôn hiền lành như bà nội của TV bắt đầu chen vào phát quảng cáo, Iran quay qua nhìn Tô Ninh, liền trông thấy Tô Ninh đang ngẩng người cười ngây ngô mà mắt vẫn đang nhìn TV. Thằng bé kéo tay Tô Ninh, thắc mắc hỏi” Dì Ninh Ninh, dì đang nhìn cái gì vậy? Hết hoạt hình rồi, bây giờ đang chiếu quảng cáo a..”Tô Ninh lấy lại tinh thần, sủng nịch sờ lên đầu Iran, nói”Dì suy nghĩ, có thể mỗi ngày đều ở cùng Iran thì thật tốt.” Nói dứt lời, cô đột nhiên cảm thấy mình lỡ lời, ngẩng đầu nhìn dì Hồng, mà dì Hồng cũng đang nhìn qua cô với vẻ mặt hiền lành, cũng không có biểu hiện ra chút gì là kinh Ninh nhẹ véo vào đùi mình, trong lòng thầm trách bản thân như thế nào dễ bị hạnh phúc bao vây như vậy? Làm hại mình không biết nên nói gì trước mặt dì Hồng.“Dì Ninh Ninh, từ nay về sau mỗi ngày đều sống chung với Iran sao? Iran cũng thích sống chung với dì.” Iran đơn thuần nghe Tô Ninh nói, nó cũng vô cùng vui vẻ, thằng bé nhảy lên ngồi trong lòng Tô Ninh, khờ dại nói.“Ừ, từ nay về sau sống chung với Iran.”“Quá tốt a, ngày mai ta liền nói cho ba ba nghe, kêu ba ba cũng tới đây, chúng ta đều ở chung một chỗ.”Nghe xong Iran nói, Tô Ninh dừng lại tươi cười, cô suy nghĩ nhìn Iran nghiêm túc hỏi”Iran nhớ ba sao?”“Dạ, nhớ! Nhưng ba ba rất bận rộn, ta đã mấy ngày rồi không có gặp ba ba.”Tô Ninh có chút gượng ép cười cười, cô nhẹ nhàng nắm bàn tay nhỏ bé của Iran mà an ủi.“Bất quá không liên hệ a, trước kia ba ba cũng luôn ở nước ngoài, chỉ có đến tết mới có thể gặp được. Cho nên, Iran chỉ nhớ ba ba một lúc rồi sẽ không nhớ nữa.” Iran thấy Tô Ninh giống như không mấy vui vẻ, thằng bé giả bộ như tiểu đại nhân Ninh cười một tiếng, ngón tay mảnh khảnh vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Iran, vừa định nói chuyện, điện thoại bên cạnh lại vang lên. Iran nhanh chóng quay qua cầm điện thoại đưa cho Tô Ninh nhìn nhìn màn hình điện thoại, là số phone nhà cô. Cô buông Iran, gật đầu với dì Hồng rồi đi lên lầu.“Ba ba…”“Ninh Ninh, ngươi tan học chưa? Bây giờ có thể trở về nhà không?”“Làm sao vậy? trong nhà xảy ra chuyện gì sao?”“Không phải, không có xảy ra việc gì, chỉ là bà nội của ngươi muốn ngươi trở về nhà ở một đêm.”Tô Ninh có chút giật mình, cô nhìn thời gian, đã sắp 8 giờ, đây là lần đầu tiên ba ba gọi kêu cô về nhà vào lúc này. Cô sợ trong nhà xảy ra chuyện gì, không dám chần chờ, cô vội nói” được, con trở về liền.”“Ừ, ba ba đi đón ngươi.”“Không cần ba ba, con đang ở ngoài cùng bạn bè, con bắt xe trở về thì tốt rồi.” Tô Ninh vừa nói vừa đi vào phòng điện thoại, Tô Ninh thay quần áo, nhấn số gọi cho thị trưởng, gọi mấy lần không được, cô nhíu mày tắt điện thoại rồi mang theo túi xách đi xuống lầu.
Tiêu Ý Hàn thấy Tô Ninh có vẻ tức giận, hơi nhăn mày, hỏi lại” Em cảm thấy tôi sợ bị Tiểu Vũ nhìn ra nên mới không cùng em nói chuyện?”Tô Ninh không lên tiếng, nghiêng đầu qua một bên, cô không thể tưởng được còn có nguyên nhân nào Ý Hàn thở dài, nhìn đồng hồ đã nhanh 6 giờ. Nàng nắm tay Tô Ninh nhẹ nhàng nói”Chúng ta nấu cơm trước đã, ăn cơm xong bàn lại sau.”Tô Ninh mờ mịt nhìn thị trưởng đại nhân, nhẹ gật đầu, ngoan ngoãn bị nàng dẫn tới phòng bếp.“Ninh Ninh, nhà của em có phải là sắp bị phá bỏ và dời đi nơi khác không?”Tiêu Ý Hàn tay chân có chút luống cuống giúp đỡ làm đồ ăn, tùy ý hỏi.“Làm sao chị biết?” Tô Ninh kinh ngạc, cô ngẩng đầu Ý Hàn chớp chớp mắt. Nàng đương nhiên biết, trước đó nàng đã điều tra rõ hết hoàn cảnh gia đình Tô Ninh, nhưng không nói cho Tô Ninh biết chuyện suy nghĩ một chút rồi nói” Tôi thấy khu nhà đó đã cũ quá rồi, hai năm xem qua nhiều văn kiện, các loại chính sách đều là cưỡng chế chấp hành.”“A” Tô Ninh nhỏ giọng a một tiếng, vừa nhắc tới vấn đề nhà ở, cô liền thấy sầu não, nhỏ giọng nói”Ba em nói, qua năm mà bắt đầu giải toả, thì có lẽ không đợi đến mùa hè, nhà của em sẽ không còn nữa”“Vậy mọi người còn chỗ nào khác để ở không?” Tiêu Ý Hàn lại Ninh lắc đầu”Không có. Bất quá, sang năm em sẽ tốt nghiệp, có thể tự mình kiếm tiền. Em nghĩ để cho ba ba, bà nội về quê ở, nhưng ba ba không đồng ý.” Cô nhìn sang thị trưởng, nói tiếp”căn nhà này là tất cả của ba em, nhà em chỉ có quyền cư ngụ tại đó, nhưng không có giấy chứng thực”“Ừ” Tiêu Ý Hàn hiểu rõ, gật đầu, không nói tiếng sau, Tô Ninh làm xong mấy món ăn một món canh, Tiêu Ý Hàn dọn chén đũa ra bàn. Nàng khui chai rượu đỏ vừa mua, rót vào hai cái ly một Ninh ngồi đối diện thị trưởng, nhìn ngón tay thon dài mảnh khảnh của nàng vòng quanh chai rượu, trong lòng nghĩ” thị trưởng đã rót rượu, thì mình cứ uống, dù sao cũng không phải lần đầu tiên uống rượu..”Tiêu Ý Hàn mỉm cười cụng ly với Tô Ninh” Chúng ta uống một ly.” Nói dứt lời nàng dùng ánh mắt câu hồn nhìn Tô Ninh nâng ly lên, cô không uống sạch một hơi, mà là học theo dáng vẻ uống rượu của thị trưởng, nhẹ nhàng nhấp một ngụm nhỏ. Vừa nuốt xuống cô nhẹ nhăn mặt, cô không thích vị của loại rượu ăn cơm hai người không có nói chuyện với nhau, Tô Ninh vừa ăn mấy món mà cô cho là mình làm không được ngon lắm, vừa rối rắm suy nghĩ đến phản ứng của thị trưởng lúc trên xe. Trong lòng không khỏi phiền muộn, cô còn chưa tốt nghiệp mà công việc của Tiêu Ý Hàn lại đặc biệt như vậy. Cô thật sự không dám nghĩ sau này, hai người phải như thế nào mới có thể ở cùng nhau. Cô tự hỏi bản thân, thật sự cô có thể vì hạnh phúc của mình mà nhẫn tâm chia rẽ gia đình Iran sao? Còn nếu như không chia rẽ thì cô có thể cam tâm tình nguyện chỉ làm tình nhân của thị trưởng sao? Nếu quả thật lựa chọn, cô không biết mình có thể hay không bởi vì cách biệt tuổi tác cộng thêm yếu tố tác động bên ngoài mà chịu không được cuộc sống làm người tình trong bóng tối này, cô thật không muốn chia sẽ người yêu với bất kì kẻ nào.“Em đang nghĩ gì thế? Sao lại ăn ít như vậy?” Tiêu Ý Hàn thấy Tô Ninh gần như không đụng đến đồ ăn, còn hơi ngẩn ra nên mở miệng hỏi.“Huh?”Tô Ninh sực tỉnh lại, nở nụ cười với thị trưởng, cô rất tự nhiên bưng ly rượu lên định uống mới phát hiện ly rượu đã cạn Ý Hàn rót thêm cho Tô Ninh ít rượu, nhìn cô dò xét, nói” sau này mỗi lần ăn cơm cứ cùng tôi uống một ít, rèn luyện khả năng uống rượu a..Xã hội hiện nay, cũng nên biết uống chút ít.” Nói dứt lời nàng cụng ly với Tô Ninh ngoan ngoãn gật đầu, nghe lời uống thêm chút rượu, cô đè nén hoang mang trong lòng, tiếp tục cùng ăn cơm với thị uống một ngụm, thì điện thoại Tô Ninh ngoài phòng khách vang lên, cô nhìn sang Ý Hàn một cái rồi đi ra lấy điện thoại. Tô Ninh nhìn thấy là Na Na gọi đến, nhẹ nhíu mày, liền ra ban công nghe điện thoại.“Na Na.”Tô Ninh nhẹ giọng kêu.“Ninh Ninh, ngươi ở đâu?” Tôn Hồng Na nghe thấy giọng Tô Ninh, có chút gấp gáp hỏi, bên đầu dây có chút ồn ào, không giống như đang ở kí túc xá.“Ta ở nhà.” Tô Ninh không chút suy nghĩ trả thoại bên kia im lặng một hồi, chợt nghe Tôn Hồng Na hỏi thẳng ra” Ninh Ninh, làm sao ngươi lại cùng cô cô của Tiêu Trạch Vũ ở chung?”Tô Ninh đổi tay nghe điện thoại, cao giọng hỏi” Hắn nói cho ngươi biết?”“Ừ, hắn mới gọi cho ta, hỏi ta có biết là chuyện gì xảy ra hay không?”Tô Ninh nghe Na Na hỏi xong, không hiểu sao lại có chút tức giận, cô hơi lớn tiếng trả lời” Có chuyện gì xảy ra, chúng ta chỉ là trùng hợp gặp nhau, ta không thể quen biết cô cô của hắn hay sao?”“Ngươi gấp cái gì a? Ngươi không thích nói, ta không hỏi là được…”Tôn Hồng Na nghe thấy giọng Tô Ninh khác thường, vội nói ra.“Vậy ngươi gọi cho ta làm gì?” Tô Ninh tiếp tục khó chịu hỏi.“Haizz…” Tôn Hồng Na ngừng vài giây, có chút cẩn thận nói”Ninh Ninh, người mà ngươi quen có phải là cô của Tiểu Vũ?”Nghe Na Na hỏi, Tô Ninh dùng sức cắn môi dưới, trong lòng có chút tự giễu” Vấn đề này hỏi thật đúng thật hay a? Thoáng cái liền làm mình không phản bác được nữa.”Tô Ninh muốn trực tiếp thừa nhận, mình như thế nào quen bạn gái lại phải trốn tránh như vậy? Nhưng cô lại nghĩ tới thị trưởng, nên không phải muốn tuỳ hứng thế nào cũng được. Cô ngừng lại vài giây rồi nói” Sao ngươi suy nghĩ nhiều vậy? Ta chỉ là dạy kèm cho con trai của nàng một thời gian ngắn mà thôi.”“A, không phải là tốt rồi, không phải là tốt rồi.” Tôn Hồng Na rõ ràng thở dài một hơi, tiếp theo còn nói”Ta nghe giọng của Tiểu Vũ thật doạ người, lập tức nghĩ đến chuyện ngươi có bạn gái, thật đúng làm ta giật cả mình.”Tô Ninh trong lòng khó chịu, cô cùng thị trưởng là bạn bè bộ cũng đáng sợ vậy sao?“Ngươi cũng không phải không biết, cô của tiểu Vũ là thị trưởng thành phố Giang Vịnh, là thị trưởng đó Ninh Ninh…” Tôn Hồng Na trong giọng nói tràn đầy không thể tưởng tượng nỗi, nàng nghĩ thị trưởng chính là nhân vật cao xa không thể nào chạm tới Ninh không để ý tới lời Na Na, nén lại cơn tức trong lòng, nhẹ giọng nói”Còn có việc gì không? Nếu không thì ta cúp máy đây.”“A, không có việc gì, ngươi đêm nay có trở lại trường không?” Tôn Hồng Na nghe ra giọng Tô Ninh khó chịu nên không dám nhiều lời nữa.“Không về, ta ở nhà. Cúp máy trước, có gì về nói sau.” Nói xong, Tô Ninh cũng không đợi nghe tiếp liền cúp điện thoại, cô bất lực dựa lưng vào tường trượt ngồi xuống, trong lúc này cô cảm thấy cực kì uỷ khuất, nước mắt bất giác liền chảy Tiêu Ý Hàn tìm được Tô Ninh, cô đang ngồi dưới đất, hai tay ôm đầu gối, khóc nức nở. Tiêu Ý Hàn sững người, như thế nào vừa rồi còn tốt đẹp, giờ nghe điện thoại xong lại khóc a… Nàng vội đặt ly rượu xuống, bước nhanh đến ôm Tô Ninh vào trong lòng nhẹ nhàng dò hỏi” Làm sao vậy? Em như thế nào lại khóc rồi?”Tô Ninh cảm giác được hơi ấm của thị trưởng, cô dựa sát vào trong ngực của nàng, nghe người mình thương bối rối lên tiếng an ủi, uỷ khuất lại càng thêm trầm trọng, cô dựa vào người Tiêu Ý Hàn càng khóc nhiều Tô Ninh bớt khóc, Tiêu Ý Hàn ôm nàng ngồi xuống ghế ngoài ban công. Tiêu Ý Hàn nhìn cô bé trong ngực mình đang nhẹ khóc nấc lên từng hồi, có chút đau lòng, một cô gái tốt như vậy, mình đã làm gì xúc phạm đến nàng sao?“Ninh Ninh ngoan, đừng khóc.” Tiêu Ý Hàn trong lòng tràn ngập cảm giác khổ sở, nàng dùng sức ôm chặt cô bé, nhẹ giọng dỗ Ninh được thị trưởng ôm ấp trong lòng một hồi, trong lòng cô chưa từng đau khổ đến như vậy, khóc xong lại bắt đầu cảm thấy ngại ngùng. Cô chậm rãi ngước gương mặt nhỏ nhắn lên, uỷ khuất hỏi thị trưởng” Hàn, chị nói coi, mình có thể mãi mãi bên nhau sao?”“Có thể.” Tiêu Ý Hàn nghiêm túc gật đầu, nàng hai tay ôm lấy gò má Tô Ninh, lau khô nước mắt cho cô.“Nhưng mà, có phải là bởi vì sự xuất hiện của em mà phá đi gia đình của chị hay không? Iran ngoan như vậy, em không muốn bởi vì em mà làm cho nó mất đi gia đình ấm áp….” Vừa nói, nước mắt Tô Ninh vừa mới ngưng lại bắt đầu muốn rơi xong lời nói của Tô Ninh, trong lòng Tiêu Ý Hàn thực đau đớn, cho tới nay nàng vẫn cho rằng chỉ cần mình đủ mạnh mẽ, đem sự tình một mình giải quyết, Tô Ninh sẽ không phải phiền lòng, nhưng nàng lại xem nhẹ một sự thật, Tô Ninh là một người sắp tốt nghiệp đại học, căn bản cũng có ý nghĩ độc lập của riêng mình, cô bé ngoan hiền này dường như đeo không ít gánh nặng trong lòng.“Ninh Ninh, em nhìn tôi này.” Tiêu Ý Hàn không ngừng lau nước mắt cho Tô Ninh, làm cho Tô Ninh nhìn mình rồi nói” có lẽ đoạn đường tương lai là rất gian nan, nhưng mà, không quan tâm tới việc em có tin tưởng tôi hay không, việc tôi làm hết thảy đều là vì hy vọng có thể mãi mãi ở bên em.”Tiêu Ý Hàn thấy Tô Ninh thành thật gật đầu, nói tiếp” Em cũng biết thân phận của tôi, muốn ly hôn cũng không phải là chuyện đơn giản.”“Em sẽ không để cho chị ly hôn…” Nghe xong thị trưởng nói, Tô Ninh đột nhiên kích động, cô gần như là hô to Ý Hàn thay đổi tư thế, nàng đem Tô Ninh ôm vào trong ngực, nhẹ vuốt vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn, nói” Không phải bởi vì em mà tôi ly hôn, nếu không phải vì chức vị, tôi cùng hắn cũng sẽ không cùng nhau đến giờ này.” ánh mắt Tiêu Ý Hàn đầy yêu thương, hôn hôn khoé môi Tô Ninh rồi nói”Em là món quà tốt nhất mà thượng đế ban tặng cho tôi, hết thảy mọi việc em cứ giao cho tôi, tôi muốn em trở thành cô gái hạnh phúc nhất trên thế giới này.”Tiêu Ý Hàn thật lòng ngon ngọt dỗ dành, Tô Ninh mềm lòng, cô nhìn thị trưởng trong mắt tràn đầy cảm động, đây là lần đầu thị trưởng nói với cô như vậy, lúc này cô thật sự cảm nhận được sự chân thành của thị Ý Hàn không nói thêm gì nữa, hai người ôm nhau nhìn đèn đường bên ngoài, trong lòng cũng ấm áp hơn. Tô Ninh có chút ngại ngùng, bởi vì cảm xúc không hiểu được của mình mà làm cho đêm nay mất vui. Cô ngẩng đầu nhìn thị trưởng, thấy nàng đang nhìn mình cười hạnh phúc.“Đều là tại chị” Tô Ninh bĩu môi oán giận Ý Hàn nghiêng đầu khó hiểu” Em trách tôi cái gì?”“Ai bảo trên đường về chị không nói chuyện với em, chị chính là lo lắng bị người khác biết rõ quan hệ của chúng ta, chị nói có đúng hay không?” Tô Ninh dùng đôi mắt còn hoe đỏ nhìn thẳng Tiêu Ý Hàn Ý Hàn nở nụ cười, búng nhẹ mũi Tô Ninh một cái, nói” tôi không muốn tự nguyện thú nhận với em là do tôi ghen tị….” Nói dứt lời nàng thở dài như đang an ủi bản thân” Có người theo đuổi Ninh Ninh của mình cũng là chuyện tốt…”“…” nhìn vẻ miễn cưỡng nói ra của thị trưởng, Tô Ninh hơi sửng sốt, rồi kịp phản ứng, liền nhào vào lòng nàng, đầu ngã vào vai Tiêu Ý Hàn, nhẹ nói” em mới không cần, em chỉ cần chị, một người yêu thương là đủ rồi.”“Ừ, chỉ yêu thương một người.” Tiêu Ý Hàn ôm ấp Tô Ninh, nàng híp mắt nhìn ra ngoài, trong lòng âm thầm quyết tâm” Nếu quả thật đến một ngày nàng buộc phải đưa ra lựa chọn, nàng tình nguyện bị thiên hạ tất cả mọi người lên án chê cười, cũng không muốn phụ bạc cô gái của mình.”
Bởi vì có người hài hước như Viên Hiểu Dật gia nhập, nhà Cristina trong nháy mắt tràn đầy không khí náo nhiệt vui vẻ. Tô Ninh ngồi trong góc sopha, yên lặng nghe mấy anh chị lớn hơn cô mười mấy tuổi nói chuyện phiếm. Cô có thể cảm nhận được cảm tình sâu nặng của bọn họ, nghe họ trêu chọc lẫn nhau còn mang theo nồng đậm quan tâm, Tô Ninh đột nhiên cảm thấy thị trưởng thật hạnh phúc khi có vài người bạn bè như mà, có lẽ do tuổi tác cách biệt, dù chị Cristina luôn chiếu cố Tô Ninh, cô vẫn như trước dung nhập không vào chủ đề của các nàng. Trên mặt Tô Ninh vẫn cười ấm áp, nhưng trong lòng lại nghĩ nếu như có Tiêu Ý Hàn ở đây thì tốt lúc trò chuyện, Cristina vẫn dịu dàng ngồi bên cạnh Trương Trí, ngẫu nhiên chen vào hai ba câu nói, càng nhiều về sau là chăm chú lắng nghe. Khi Trương Trí chậm rãi nói về công việc của hắn, Cristina sẽ rất chân thành nghiêng đầu nhìn hắn, trong mắt tràn đầy hạnh phúc còn mang theo chút ngưỡng mới thực sự là yêu a? Tô Ninh trong lòng nghĩ…Nghe mấy người bọn họ nói chuyện, Tô Ninh mới hiểu rõ, thì ra công việc của Trương Trí là bên khảo sát địa chất, bởi vì công việc mới khiến cho hắn cùng Cristina yêu xa nhiều năm như vậy. Vì hắn không thể ở cố định tại một thành thị, thường thường sẽ đi công tác ở rất xa, thậm chí có khi đến những nơi hoang tàn vắng vẻ… người đàn ông này giữa tình yêu và sự nghiệp đã lựa chọn sự nghiệp của hắn, may mắn chính là hắn gặp một người vô cùng si tình như Cristina. Tô Ninh không cách nào tưởng tượng được phụ nữ phải như thế nào mới có thể vì một người đàn ông mà bỏ ra 10 năm? Hơn nữa còn là khi hắn không có ở bên cạnh, không thấy được mặt nhau,…Tô Ninh gần như không còn nghe thấy tiếng huyên náo của mọi người nữa, cô đang mải miết nghĩ đến sự si tình của chị Cristina, là phải yêu rất sâu nặng mới có thể làm được như thế sao?Đồng hồ chỉ 5 giờ 20, không biết Cristina rời khỏi phòng khách khi nào, lúc này nàng đã mời mọi người đến phòng người ngồi xuống rồi, Tô Ninh nhìn Cristina đang giúp cô kéo ghế ra, ôn nhu cười.“Ninh Ninh, em cứ thoải mái đi a, đều không có người ngoài. Hàn khoảng 8 giờ hơn có thể tới, nàng đi yến tiệc xã giao, chúng ta sẽ không đợi nàng ăn cơm.”Cristina sợ Ninh Ninh không được tự nhiên nên lên tiếng dặn Ninh mỉm cười gật đầu, cô không phải không tự nhiên, chỉ là cảm thấy mình thiệt tình chen miệng không lọt vào được chủ đề của bọn họ, hơn nữa bình thường cô vốn là người yêu thích yên tĩnh, rất ít bữa tiệc, bởi vì chịu không nổi Viên Hiểu Dật cùng Trương Trí diễn thuyết, Tô Ninh uống không ít rượu đỏ, trừ cô và Cristina uống rượu đỏ, ba người kia uống toàn rượu đế. Tô Ninh nhìn về phía bạn gái của Viên Hiểu Dật – chị Lam, cô thật không nghĩ tới bề ngoài nhìn chị ấy ôn nhu yếu ớt mà khi rượu vào rồi lại trở nên hào sảng, còn nói nhiều hơn…Bữa cơm này ăn thật lâu, trên bàn cơm món ăn gần như không ai động đậy, mà ba người kia đã uống xong hai chai rượu đế. Tô Ninh ngồi tê trên ghế, thỉnh thoảng nhìn đồng hồ, đã qua 8 giờ, thị trưởng còn chưa tới.“Các ngươi đừng uống nữa, uống nhiều quá tổn hại cơ thể lắm “. Cristina bưng một mâm đựng trái cây đặt ở trên bàn, nàng xiên một miếng dưa hấu đưa cho Tô Ninh, hướng về phía mấy người kia nói ra.“Như thế nào? quán bar của ta cũng không ảnh hưởng đến nhà của ngươi, còn không cho uống rượu a?” Viên Hiểu Dật một tay khoát lên vai Trương Trí, trong tay loạng choạng nắm ly rượu, lớn miệng kháng nghị bất đắc dĩ nhếch miệng, không có nói tiếp.“A a a…. Ta biết rồi, ngươi có phải hay không sợ chúng ta đem chồng ngươi uống nhiều quá, chậm trễ các ngươi…” Nói đến đây Viên Hiểu Dật cố ý dừng lại, trên mặt lộ ra nụ cười xấu xa, còn nói”Chậm trễ các ngươi làm việc a?” Nói dứt lời nàng cười lên ha hả, cụng ly với Trương Trí rồi ngửa cổ uống hết hơn phân nửa.“Ha ha, không có việc gì cứ uống nhiều, gì cũng không chậm trễ.” Mặt Trương Trí đỏ cả lên, tràn đầy tin tưởng trả lời.“Các ngươi có thể hay không chú ý một chút ngôn từ, ở đây còn có sinh viên a”. Cristina liếc mắt, cố ý nghiêm túc lúc mấy người náo loạn, trong phòng khách vang lên chuông điện thoại di động, Cristina đi ra nghe. Tô Ninh nhìn đồng hồ, cô nghĩ cú điện thoại này chắc là thị trưởng gọi sau, Cristina cầm điện thoại đi vào,nàng nhìn Tô Ninh nói” Hàn nói bây giờ có chuyện không có ra về được, kêu ta cùng mọi người xin lỗi một tiếng”.Tô Ninh nhàn nhạt cười không nói gì, bưng ly rượu lên lại uống thêm ngụm rượu giờ tối, mọi người chiến đấu ở khắp chiến trường, từ phòng ăn đến phòng khách, tiệc rượu vẫn chưa chấm dứt. Trương Trí cùng Viên Hiểu Dật ngồi trên mặt đất đang kịch liệt chơi đoán số.“Ngươi không quản lý Dật công tử của ngươi a?” Cristina ngồi trên ghế salon, liếc nhìn hai người kia rồi nói với mắt say lờ đờ mông lung nhìn Cristina, cặp môi đỏ mọng hé mở phun ra mấy chữ”Kỳ thật ta cũng muốn tiếp tục uống…” Nàng lấy tay chống cằm, còn nói” nhưng ta sợ hai người chúng ta đều say, không thể quay trở về nhà a…”Cristina cắn cắn môi, rất không có hình tượng liếc mắt nhìn Ninh cũng say, cô tựa ở sopha, mí mắt giống như muốn sụp xuống, khiến cô cứ hết díp mắt rồi lại mở ra rồi lại díp mắt. Lúc này điện thoại của cô vang lên, nghe thấy tiếng động, Tô Ninh lập tức giật mình, bò khỏi ghế màn hình điện thoại di động hiển thị tin nhắn thị trưởng” Ninh Ninh, bởi vì có chuyện khẩn cấp phải xử lý, thật xin lỗi đêm nay tôi không thể qua đó. Chơi vui vẻ không? Ngày mai còn đi học không cần phải ở chơi quá muộn, sớm một chút về nhà ngủ. Hàn…”Tô Ninh cầm điện thoại, sững sờ đọc mấy lần,”Chuyện khẩn cấp”,”Thật xin lỗi”,”Chơi vui vẻ không?” trong đầu cô không ngừng bay bay mấy câu nói đó, đáy lòng cảm giác mất mác trong nháy mắt tràn ngập đi lên, nàng lại không tới?“Làm sao vậy? Ninh Ninh….” Cristina đi đến bên người Tô Ninh, nắm cả hai vai của cô mà Ninh khép lại điện thoại, cười nói với chị Cristina” Em không sao, Hàn nói buổi tối không thể tới đây, kêu em sớm về phòng ngủ”Cristina nhìn đồng hồ, nói”Nàng thường xuyên như vậy, em mệt không?” Cristina nhìn về phía mấy người vẫn đang náo kia, nói” Đi thôi, chị đưa em đến nhà, không biết bọn họ còn muốn náo bao lâu nữa?” nói rồi Cristina đi vào phòng mặc thêm đợi Cristina mặc xong, chuông cửa vang lên. Tô Ninh dừng lại động tác mặc áo khoác, thấy Trương Trí đứng dậy loạng choạng đi mở mở ra liền truyền đến một loạt tiếng Anh, Vicky mang theo túi bước nhanh đến. Nàng thấy người mở cửa là Trương Trí đầu tiên là sững sờ, nói một nửa liền ngừng Ninh trông thấy người tới, cô hơi nhíu mày, cũng không nhìn nữa, quay đầu cẩn thận mặc áo.“Vicky?”Cristina đi ra phòng ngủ trông thấy người ngoài cửa, có một chút giật mình. Nàng bước nhanh đi đến trước, đỡ Trương Trí đã uống đến mức đứng không vững, rồi dẫn Vicky vào nhà.“Ngươi trước ngồi ở đây, ta đưa Ninh Ninh về nhà, lập tức sẽ trở lại.”Cristina lôi kéo Vicky để nàng ngồi ở trên ghế gật gật đầu, nàng nhìn qua Tô Ninh. Tô Ninh vừa vặn cũng ngẩng đầu, lơ đãng va chạm ánh mắt có chút sắc bén của Vicky, cô không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, cười nhẹ với Vicky một cái, rồi theo Cristina ra vừa đóng, Tô Ninh thu hồi nụ cười trên mặt. Cô nghĩ Vicky có hơi cao ngạo, như có vẻ ” tại sao ngươi lại ở trong này?”, tâm tình liền thêm khó chịu, cô oán niệm nghĩ, lúc này cũng không biết thị trưởng đang làm gì?Cristina đưa Tô Ninh đến nhà, nhìn cô vào cửa, tiến lên ôm Tô Ninh một cái, dặn dò cô vài câu liền đi trở Ninh đóng cửa, trong phòng một mảnh tối đen như mực chỉ có ngoài cửa sổ xuyên qua chút ít ánh sáng đèn đường. Cô không có mở đèn, lò mò đi vào phòng ngủ, ném mình trên mặt giường lớn. Khi cô đem đầu vùi vào chăn mền, Tô Ninh hít sâu một hơi, trong này có khí tức của thị trưởng, cô lưu luyến ôm chặt chăn mền. Say rượu nên trong đầu hơi loạn, vốn định nhân cơ hội hôm nay có thể nói chuyện rõ ràng với thị trưởng, nhưng mà ngay cả mặt của thị trưởng cô còn không nhìn thấy..Cô nên làm sao bây giờ? Tô Ninh không thể khống chế nghĩ, đêm nay một mình tiếp xúc bạn bè của thị trưởng, đều là những người rất có năng lực, nhìn lại mình, cô không khỏi cảm thấy tự ti. Cô rất muốn đem những ý nghĩ hỗn loạn này đuổi ra khỏi đầu. Cô cũng muốn có người đến giúp mình, cô muốn hỏi một chút, đến tột cùng cô phải làm gì? Cô cùng thị trưởng làm thế nào để tốt hơn đây?Tô Ninh vùng vẫy hơn nửa canh giờ, cô lấy điện thoại di động ra tìm số thị trưởng. Cô nghĩ không thể chuyện gì cũng giấu ở trong lòng, cô rất cần thị trưởng an ủi, cần thị trưởng làm điểm dựa, cho cô ấm áp…Nghĩ tới những thứ này, Tô Ninh không chút do dự nhấn xuống phím gọi, cô cẩn thận đặt điện thoại bên tai. Quen biết thị trưởng lâu như vậy, đây là lần đầu tiên cô gọi đến số này trong đêm khuya. Trên thực tế đều là thị trưởng gọi cho cô, bởi vì sợ ảnh hưởng công tác của thị trưởng, cô rất ít chủ động gọi điện thoại di động vang lên đã lâu, vẫn không ai tiếp như vừa rồi Tô Ninh chỉ là muốn cùng thị trưởng trò chuyện, nhưng điện thoại không ai tiếp nghe, lúc này cảm giác đó càng thêm mãnh liệt. Tô Ninh dùng 10 phút, gọi cho thị trưởng 3 lần. Lần thứ ba di động vang lên” chào ngài, điện thoại ngài gọi tạm thời không ai nghe máy, xin gọi lại sau”, Tô Ninh không có khí lực, cô nhìn điện thoại tự an ủi ” có lẽ thị trưởng bận rộn nhiều việc, có lẽ nàng không mang theo điện thoại cá nhân bên người…”Tô Ninh ném đi điện thoại, một lần nữa cuộn rút trên giường, trong đầu suy nghĩ rất nhiều chuyện rối loạn, cuối cùng vì ảnh hưởng của rượu, bất tri bất giác liền ngủ mất…
Giới thiệu Dịch giả BlackObs Thể loại bách hợp, 1×1, HE Số chương 94 Chương 2 PN Giang Vịnh là vùng thành thị đẹp một cách mộng ảo, mỗi khi màn đêm buông xuống, sương mù trên núi theo làn gió thoảng xâm chiếm lấy bầu trời của thành phố, nếu bạn từ trên cao nhìn xuống, trước mắt luôn là một mảnh mờ ảo. Tại thành phố tuy tĩnh lặng nhưng không mất đi phần đặc sắc này, xảy ra nhiều câu chuyện tình yêu đẹp đẽ… Thành phố nhỏ này đẹp như cái tên của nó vậy, hai bên đường là những tòa cao ốc ngay ngắn, một dòng sông uốn lượn xuyên qua thành phố, và từ cổ chí kim những đời người chăm sóc thành phố không ngừng nghỉ. Tại mảnh đất phồn vinh nhất trung tâm thành phố, một tòa nhà vàng kim lộng lẫy đứng sững ở đó, đây chính là một trong những nhà hàng phồn vinh nhất Giang Vịnh, nhà hàng lớn Giang Chi Vịnh. Bây giờ là bốn giờ chiều, vốn là thời điểm nhà hàng dọn dẹp, song mọi nhân viên trong nhà hàng đều rất bận rộn, ai ai cũng vắt chân lên cổ mà làm như sắp có đại địch đến.
======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại ========Dịch giả BlackObsThể loại bách hợp, 1x1, HESố chương 94 Chương 2 PNGiang Vịnh là vùng thành thị đẹp một cách mộng ảo, mỗi khi màn đêm buông xuống, sương mù trên núi theo làn gió thoảng xâm chiếm lấy bầu trời của thành phố, nếu bạn từ trên cao nhìn xuống, trước mắt luôn là một mảnh mờ ảo. Tại thành phố tuy tĩnh lặng nhưng không mất đi phần đặc sắc này, xảy ra nhiều câu chuyện tình yêu đẹp đẽ…Thành phố nhỏ này đẹp như cái tên của nó vậy, hai bên đường là những tòa cao ốc ngay ngắn, một dòng sông uốn lượn xuyên qua thành phố, và từ cổ chí kim những đời người chăm sóc thành phố không ngừng mảnh đất phồn vinh nhất trung tâm thành phố, một tòa nhà vàng kim lộng lẫy đứng sững ở đó, đây chính là một trong những nhà hàng phồn vinh nhất Giang Vịnh, nhà hàng lớn Giang Chi Vịnh. Bây giờ là bốn giờ chiều, vốn là thời điểm nhà hàng dọn dẹp, song mọi nhân viên trong nhà hàng đều rất bận rộn, ai ai cũng vắt chân lên cổ mà làm như sắp có đại địch đến.
Thông tin truyện Nữ nhân của thị trưởng Đánh giá từ 6 lượt. Giang Vịnh là vùng thành thị đẹp một cách mộng ảo, mỗi khi màn đêm buông xuống, sương mù trên núi theo làn gió thoảng xâm chiếm lấy bầu trời của thành phố, nếu bạn từ trên cao nhìn xuống, trước mắt luôn là một mảnh mờ ảo. Tại thành phố tuy tĩnh lặng nhưng không mất đi phần đặc sắc này, xảy ra nhiều câu chuyện tình yêu đẹp đẽ… Thành phố nhỏ này đẹp như cái tên của nó vậy, hai bên đường là những tòa cao ốc ngay ngắn, một dòng sông uốn lượn xuyên qua thành phố, và từ cổ chí kim những đời người chăm sóc thành phố không ngừng nghỉ. Tại mảnh đất phồn vinh nhất trung tâm thành phố, một tòa nhà vàng kim lộng lẫy đứng sững ở đó, đây chính là một trong những nhà hàng phồn vinh nhất Giang Vịnh, nhà hàng lớn Giang Chi Vịnh. Bây giờ là bốn giờ chiều, vốn là thời điểm nhà hàng dọn dẹp, song mọi nhân viên trong nhà hàng đều rất bận rộn, ai ai cũng vắt chân lên cổ mà làm như sắp có đại địch đến. Danh sách chương Chương 1 Lần đầu gặp mặt Chương 2 Trực phòng thị trưởng Chương 3 Gia đình Tô Ninh Chương 4 Rốt cuộc muốn làm gì ? Chương 5 Một đêm yên tĩnh Chương 6 Một chút tâm động Chương 7 Nhìn xa Chương 8 Chuyện mua điện thoại Chương 9 Lời mời ngoài dự định Chương 10 Chậm rãi tới gần em Chương 11 Thổ lộ tâm tình Chương 12 Uống rượu Chương 13 Phòng tắm Chương 14 Quan tâm Chương 15 Gặp gỡ Chương 16 Giả vờ Chương 17 Chủ động Chương 18 Nghi hoặc Chương 19 Dẫn về nhà Chương 20 Nụ hôn đầu tiên Chương 21 Quan hệ bị bại lộ Chương 22 Trao chìa khóa Chương 23 Nguy hiểm Chương 24 Đột nhiên Chương 25 Tâm tư phức tạp Chương 26 Kìm lòng không được Chương 27 An ủi Chương 28 Loạn tâm Chương 29 Tỉnh ngộ Chương 30 Chạm mặt Chương 31 Thổ lộ không có kết quả Chương 32 Lần đầu thân mật Chương 33 Lần đầu thân mật 2 Chương 34 Thất lạc cảm giác Chương 35 Tại sao phải khóc Chương 36 Trong sáng Chương 37 Đêm trước giáng sinh Chương 38 Hạnh phúc như thế đơn giản Chương 39 Kết giao Chương 40 Lễ giáng sinh Chương 41 Gia sự Chương 42 Cuộc sống đại học Chương 43 Thị trưởng đại nhân đề nghị ở chung Chương 44 Lưỡng tình tương duyệt Chương 45 Tình cảm thiêu đốt mãnh liệt Chương 46 Thị trưởng đại nhân cũng là thụ Chương 47 Hạnh phúc bắt đầu Chương 48 Thiên hạ đại đồng Chương 49 Trượt tuyết Chương 50 Tiểu quỷ đầu Iran
truyen nu nhan cua thi truong