truyện hà tần hợp lý
cỰc phẨm thẢo cĂn thÁi tỬ tÁc giẢ: tẶc mi thỬ nhÃn chƯƠng 174: ĐiÊn cuỒng (1) ~~~o0o~~~ nguỒn: bachngocsach.com dỊch: @greenlife5898
Truyện Ngày Tỉnh Là Thời Về của tác giả Hàm Yên, Truyenhub tổng hợp tất cả các nguồn mà bạn có thể đọc được truyện này Đọc truyện Ngày Tỉnh Là Thời Về của tác giả Hàm Yên. Hà Tần Hợp Lý Hàm Yên. Thêm nhiều truyện khác. Tìm Kiếm. Điều Khoản Dịch V
Khoa học xã hội, Hà Nội, 1993, tập II, tr. 99 đã kể cả truyện La Tổ trong bản La Tổ truyện ký hiệu A. 2560 vào thư mục sách Hán Nôm Việt Nam, trong khi đó là truyện La Tổ trong Liêu Trai chí dị, quyển IX: có lẽ người soạn mục từ này đã lầm tưởng địa danh "Tức Mặc
Hà Nội, ngày 03 tháng 02 năm 2020 . Không thanh lý hợp đồng, chấm dứt cung cấp dịch vụ viễn thông sau 30 ngày kể từ ngày dừng cung cấp dịch vụ viễn thông hai chiều nhưng tổ chức, cá nhân vẫn không thực hiện lại việc giao kết hợp đồng theo mẫu, điều kiện giao dịch
Thể loại: đô thị tình duyên, nam chính tàn tật,…Số chương: 99 chươngNguồn convert: WattpadEdit: Diệu HuyềnNhân vật chính: Tần Lý, Hà Đường. Phối hợp diễn: Tần Miễn, Tề Phi …
Truyện Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh của tác giả Hàm Yên thuộc thể loại hiện đại, nam chính tàn tật. Từ lúc Lộ Văn Phàm bảy tuổi, vẫn đuổi theo An Hồng, đuổi theo rất cực khổ, lúc tương lai tốt đẹp đang hiện ra ở trước mắt, thì anh lại phạm vào một lỗi lầm suốt đời không thể tha thứ được. Thanh xuân của bọn họ kết thúc vào đêm mưa năm đó.
Vay Tiền Online Me. Trong cuộc sống, mỗi người đều có những ước mơ cho riêng mình. Có người mong muốn có một cuộc sống bình yên, mỗi ngày có thể đi câu cá, ngắm sông. Có người lại mong muốn có một sự nghiệp thành công, trở nên nổi bật dù có phải dùng thủ đoạn gì để đạt được. Đối với Hà Đường, cô chỉ có ước muốn như bao người con gái khác đó là tìm một người chồng tốt, có một căn nhà nhỏ, có một đứa con sống an ổn cả đời. Còn đối với Tần Lý mà nói, anh chỉ cần có một đôi chân lành lặn, anh chỉ muốn được đi trên đường bằng chính đôi chân của mình. Phải ngồi trên xe lăn là một mặc cảm rất lớn đối với anh, người con gái năm xưa anh yêu rời bỏ anh cũng chính là vì anh không lành lặn. Từ đó, anh sống khép mình, luôn mặc cảm, không muốn lấy vợ vì sợ sẽ khiến người ta phải khổ vì có một người chồng què. Mẹ anh luôn an ủi anh, cho rằng nếu gặp được người thật lòng yêu anh, họ sẽ không ngại khó khăn mà ở bên chăm sóc cho đến một ngày, anh gặp Hà Đường, một cô gái đáng yêu, dịu dàng khiến trái tim anh rung động. Từ lúc yêu cô, anh không ngần ngại về bản thân khiếm khuyết của mình, anh ngỏ lời muốn kết hôn cùng cô. Hà Đường từ lúc tiếp xúc cùng anh, anh luôn luôn quan tâm chăm sóc cho cô khiến cô cảm động, dần dần cô có tình cảm với anh. Cô đồng ý kết hôn cùng anh, cùng anh về chung một mái nhà mà chăm sóc cho anh, cả một đời bên cạnh anh không rời…Giữa họ nhất định sẽ có một cái kết thật hạnh phúc. Tác giả Hàm Yên Thể loại Ngôn Tình, Ngược, Sắc Thẻ truyện h tổng tài Trạng tháiĐang cập ra Tổng chương91
8 bình luận về “[Hiện Đại] Hà Tần Hợp Lý – Hàm Yên” Phong Bảo Di haha, đọc truyện một lèo lun, giờ mới để ý cái ảnh bìa của nàng = giống cái ốp đt của ta 😂 y choang lun *≧∀≦* ThíchĐã thích bởi 2 người Sen Xuynh Xoắn Phong Bảo Di à hok phởio`´ o, hình bìa của truyện ở phía trên ấy, ta hok có ở nhà hok có máy tính nên hok comment dc từng chương T . T, xin lỗi nàng trước. Ta bị đồng cảm với tâm lý của anh Lý vì ta cũng bị mất một thứ, đọc mà cứ chảy nước mắt thôi 。゚゚´`゚゚。 ThíchĐã thích bởi 1 người Sen Xuynh Xoắn K cần mỗi chương đều cmt nha bạn, ít nhưng “chất” là được rồi -‿‿-. Nãy Sen vô tình bấm blog nhà bạn thì phát hiện từ giờ k thể gọi bằng “nàng” được rồi ^^. Mà, A Lý vẫn chưa tới giai đoạn ngược nhất đâu, tới lúc đó sợ bạn khóc lục lội nhà cửa luôn í = ThíchThích Ngan Nguyen Cho mình hỏi sao ở phần mục lục của truyện chỉ có 91 chương vậy? Mình muốn xem tiếp nhưng không biết ở đâu, mong mọi người chỉ bảo. ThíchĐã thích bởi 1 người Sen Xin chào, bạn có thể tìm tiếp các chương truyện bằng cách nhấp vào thẻ “A Lý” trong mục “Thẻ nhà tui” nhé ThíchThích Yanyan Chào bạn! Biết truyện lâu rồi mà giờ mình mới đọc Cám ơn bạn đã edit nha ThíchĐã thích bởi 1 người Cá voi nhỏ 52Hz Mình vừa đọc xong, cảm ơn bạn đã edit ThíchĐã thích bởi 1 người ★Người đẹp à, nhắn gửi iu thương đi nạ★ヾ☆’∀’☆ ≧▽≦/ o´`oノ ∑O_O; ゚ロ゚ ⊙_⊙ ¬‿¬ →_→ ¬_¬ ヽ  ̄д ̄ノ ┐ ̄∀ ̄┌ ┐︶▽︶┌ ╮ ̄~ ̄╭ °△°︴ T▽T ╥﹏╥ ╯︵╰, 。・゚゚*>д<*゚゚・ oTヘTo ノ°益°ノ ╬◣﹏◢ ; ̄Д ̄  ̄ε ̄@ ≧◡≦ ♡ ˘⌣˘♡˘⌣˘ ´∀`ノ~ ♡ ´ ▽ ` ✧✧ ◕‿◕ヽo^―^oノ╰▔∀▔ ^▽^ ≧◡≦ o´∀`o o´▽`o ☆▽☆ -‿‿-
Truyện Hà Tần Hợp Lý Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 13/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Hà Tần Hợp Lý một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Hà Tần Hợp Lý 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Hà Tần Hợp Lý Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 13/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Thể loại Ngôn Tình, Sắc, Ngược Trong cuộc sống, mỗi người đều có những ước mơ cho riêng mình. Có người mong muốn có một cuộc sống bình yên, mỗi ngày có thể đi câu cá, ngắm sông. Có người lại mong muốn có một sự nghiệp thành công, trở nên nổi bật dù có phải dùng thủ đoạn gì để đạt được. Đối với Hà Đường, cô chỉ có ước muốn như bao người con gái khác đó là tìm một người chồng tốt, có một căn nhà nhỏ, có một đứa con sống an ổn cả đời. Còn đối với Tần Lý mà nói, anh chỉ cần có một đôi chân lành lặn, anh chỉ muốn được đi trên đường bằng chính đôi chân của mình. Phải ngồi trên xe lăn là một mặc cảm rất lớn đối với anh, người con gái năm xưa anh yêu rời bỏ anh cũng chính là vì anh không lành lặn. Từ đó, anh sống khép mình, luôn mặc cảm, không muốn lấy vợ vì sợ sẽ khiến người ta phải khổ vì có một người chồng què. Mẹ anh luôn an ủi anh, cho rằng nếu gặp được người thật lòng yêu anh, họ sẽ không ngại khó khăn mà ở bên chăm sóc cho anh. Cho đến một ngày, anh gặp Hà Đường, một cô gái đáng yêu, dịu dàng khiến trái tim anh rung động. Từ lúc yêu cô, anh không ngần ngại về bản thân khiếm khuyết của mình, anh ngỏ lời muốn kết hôn cùng cô. Hà Đường từ lúc tiếp xúc cùng anh, anh luôn luôn quan tâm chăm sóc cho cô khiến cô cảm động, dần dần cô có tình cảm với anh. Cô đồng ý kết hôn cùng anh, cùng anh về chung một mái nhà mà chăm sóc cho anh, cả một đời bên cạnh anh không rời… Giữa họ nhất định sẽ có một cái kết thật hạnh phúc. Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Tần Lý bị ép kết hôn Chương 4 Vương quản lí, sớm Chương 5 Hi! Tiểu hòa thượng Chương 6 Anh cùng Tần đổng là họ hàng? Chương 7 Chương 8 Trung học Thành Nam Chương 9 Hà Đường, lên xe! Chương 10 Tôi muốn đi dạo chợ đêm Chương 11 Ông chủ và bà chủ Chương 12 Thất vọng & mất khống chế Chương 13 Phàm nhân hiên Chương 14 Tề phi phi Chương 15 Giả trư ăn thịt cọp Chương 16 Được làm vua thua làm giặc, dựa vào bản lĩnh của mình Chương 17 Hoan nghênh đi vào vương quốc Tần Lý Chương 18 Cô không vui Chương 19 Những hạnh phúc nho nhỏ Chương 20 Soái ca, em đã gặp qua anh Chương 21 Anh nói, anh có thể dạy em Chương 22 Hà mẹ, cậu đang yêu qua mạng? Chương 23 Hải đường bốn mùa Chương 24 Anh nghĩ muốn đi đường Chương 25 Bí mật Chương 26 Anh chọn Hà Đường Chương 27 Giáng Sinh không vui vẻ Chương 28 Anh tôn trọng lựa chọn của em Chương 29 Hà hải Chương 30 Cậu phải chịu trách nhiệm Chương 31 Mặc kệ có xảy ra chuyện gì, đã có anh Chương 32 Hắn sống không lâu Chương 33 Hà Đường, em có nguyện ý không? Chương 34 Cầu túi nhân duyên Chương 35 Đường Đường – tên dành cho riêng em Chương 36 Chẳng lẽ ôn nhu đáng yêu đó đều là giả sao? Chương 37 Thư giãn Chương 38 Hình như… mình cùng Tần Lý đang hẹn hò Chương 39 Em có sợ không? Chương 40 Có đôi khi ông trời chính là không công bằng Chương 41 Em đang ghen sao? Chương 42 Khả Khả, giúp anh hỏi Đường Đường một chút, anh có thể hôn cô ấy không? Chương 43 Chẳng lẽ…là nụ hôn đầu? Chương 44 Vương Vũ Lâm đã cứu mạng em đó Chương 45 Thịt bò Kobe vs. Đậu hủ thối Chương 46 Anh có thể thực hiện nghĩa vụ của một người chồng Chương 47 Nếu có ngày bệnh của anh cực kì nghiêm trọng, anh hi vọng em sẽ không bỏ rơi anh Chương 48 Đường đường, chúng ta kết hôn đi Chương 49 Ước mơ về một mái nhà Chương 50 Tối nay… em muốn ngủ ở đây Tổng hợp Chương Truyện Hà Tần Hợp Lý “update 13/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐
Đoạn đường tiếp theo, tay Tần Lý và Hà Đường vẫn luôn nắm lấy ngẫu nhiên quay đầu nhìn gò má cô gái bên cạnh. Cô cúi đầu, đôi môi có chút cong lên, lông mi thật dài cong vút, những lúc tâm tình bối rối hai má cô thoáng chốc sẽ đỏ bừng là người con gái dễ mặt đỏ nhất mà anh từng gặp không nói gì quay đầu lại, khóe miệng mỉm cười, nghĩ thầm, vẫn còn nhiều thời xe chạy đến nhà Hà Đường đã là giờ cơm chiều. Về chuyện Tần Lý có nên vào nhà hay không, Hà Đường không cùng ý kiến với Lý cảm thấy buổi sáng huyên náo nên chưa nói được rõ ràng, mọi người qua loa rồi tan này hẳn là bố mẹ Hà Đường cùng Hà Hải đã bình tĩnh lại, anh phải nên quay lại nói chuyện lần Đường thì cảm thấy anh không cần lại ra mặt. Trước mắt, đối với quan hệ của hai người, trong lòng cô vẫn còn có chút do dự không yên, nếu Tống Nguyệt Nga lại đề cập đến chuyện muốn Tần Lý cưới cô, chắc Hà Đường sẽ xấu hổ đến độn thổ cũng không phải là hoàn toàn không tin tưởng thuyết phục được mẹ của mình, dù sao cũng ở chung mười mấy năm, Hà Đường ít nhiều cũng có thể biết được tính tình của Tống Nguyệt nói với Tần Lý "Anh quay lại khách sạn chờ em trước đi, em sẽ nói rõ ràng với bố mẹ, sau đó thu thập đồ đạc rồi tới tìm anh, chúng ta trở về D thị.""Mẹ em thật sự sẽ không làm khó em chứ?" Tần Lý Đường kiên định lắc đầu "Sẽ không đâu."Tần Lý trầm ngâm trong chốc lát, rốt cuộc gật đầu "Được, vậy em vào nhà đi, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh, anh lập tức tới ngay.""Vâng." Hà Đường đáp lại, nở nụ cười với má cô gái trẻ trắng hồng mịn màng, một đôi mắt to trong trẻo, lúc cười đặc biệt đáng yêu. Tần Lý không khỏi ngẩn người, đưa tay trái đến trên má cô, đầu ngón tay khẽ chạm vào những sợi tóc rũ trên má, nhẹ nhàng vén ra sau tai của Đường đỏ mặt nhìn anh, động cũng không dám mặt Tần Lý càng ngày càng nhu, rốt cuộc anh nói "Được rồi, em đi đi, đi nhanh về nhanh."Hà Đường thản nhiên cười, xoay người xuống khi nhìn cô đi vào cửa, Tần Lý ngồi trên xe một lát, vẫn chưa nói lái xe Hữu Kiệt và Quan Kính cũng không dám hỏi anh, hai người giống như đầu gỗ ngồi ở phía nhiên, Tần Lý ung dung mở miệng "Này, hai người đó nha, đừng ở đó mà giả bộ. Chẳng lẽ không cảm thấy có cái gì khang khác sao?"Quan Kính vẫn là không dám nói lời nào, ngược lại Mã Hữu Kiệt đánh bạo hỏi "A, Tần tổng, khác là có cái gì khác vậy? Tôi cũng không có phát hiện nha."Tần Lý tâm tình vui vẻ nở nụ cười, ngón tay gõ gõ tay vịn ghế ngồi, hỏi ngược lại "Ủa? Không phát hiện gì sao?"Đến đây, Quan Kính cùng Mã Hữu Kiệt rốt cuộc không nhịn được nữa, liếc mắt nhìn nhau rồi cùng nở nụ Lý lắc đầu, không nói giỡn với họ nữa, anh đưa tay day day mi tâm, bình tĩnh nói "Được rồi, lái xe đi."******Lúc Hà Đường vào nhà, Tống Nguyệt Nga đang chuẩn bị cơm tối, Hà Hải xem tivi, thấy Hà Đường họ cũng không có nhiều phản ứng Đường yên lặng lên lầu, thấy cửa phòng ngủ của bố mẹ mở, cô thò đầu vào trong thăm dò, phát hiện bố đang ở trên sân thượng tưới Đường đi vào rồi gọi ông "Bố."Hà Khánh Quốc quay đầu, thấy con gái, trên mặt lộ ra một chút tươi cười."Tiểu Đường, con lại đây." Ông đưa tay vẫy cô, "Con tới nhìn xem, những cây hoa này có phải đều đã lớn rất nhiều hay không."Hà Đường đi đến bên cạnh bố, thấy Hà Khánh Quốc đang tưới nước mấy bồn hải thật, cô không nhớ rõ lúc rời đi, bộ dạng những cây hoa này cao bao nhiêu, nhưng bây giờ xem ra, mỗi bồn hải đường đều rất cao, rất có sinh khí, hiển nhiên là Hà Khánh Quốc chăm sóc bọn chúng rất chậm rãi nói "Mỗi lần nhìn đến những bồn hoa này là lại nghĩ đến con. Nghĩ đến con gái của bố, một thân một mình ở bên ngoài, cũng không biết là có sống tốt hay không."Mới nói một câu này, hốc mắt Hà Khánh Quốc liền ươn ướt, ông đưa bàn tay thô ráp lau nước mắt, nức nở nói, "Tiểu Đường, bố thật xin lỗi con."Hà Đường đứng bên cạnh Hà Khánh Quốc, nhất thời không biết nên nói gì. Cô cũng không phải là người tính tình lạnh nhạt, nhưng là sống trong một gia đình như vậy, mỗi ngày đối mặt với mẹ và anh hai như vậy, cô đã học được cách khống chế cảm xúc của của cô đặt trên vai bố, nhẹ giọng nói "Bố, đừng nói như vậy."Hà Khánh Quốc dần dần tỉnh táo lại, nói "Tiểu Đường, chiều nay bố và mẹ con đã nói chuyện với nhau. Bố mẹ muốn con gả cho chàng trai họ Tần kia, thật cũng là ủy khuất cho con. Tình huống hiện nay con cũng biết đấy, người kia cho chúng ta 20 vạn, mẹ con nhận thì sẽ không có khả năng trả lại, số tiền đó là để Tiểu Hải trị bệnh, chắc cũng đủ cho một thời gian, cho nên bố khuyên mẹ con, kêu bà ấy trước không cần náo loạn. Còn con, tối nay sửa soạn thu dọn rồi ngày mai trở về D thị đi, ở lại đây để chậm trễ công việc thì không tốt."Hà Đường giật mình một lát, không tiêu hóa được tin tức này, hỏi "Mẹ chịu để cho con đi rồi ạ?" D!đ~L_Q Đ Hà Khánh Quốc gật đầu "Cậu thanh niên họ Tần kia tuy rằng thân thể tê liệt nhưng cũng là từng trải việc đời. Bố đã nhìn ra, bất luận mẹ con có nháo như thế nào, cậu ta cũng không hứa hẹn với chúng ta bất cứ điều gì. Thật ra mẹ con đã thấy hối hận vì xé mất chứng từ mà cậu ta đã ký tên, bà ấy là người như thế nào con cũng biết rồi, không suy nghĩ chín chắn, cho nên hiện tại bà ấy hy vọng con có thể tiếp tục mối quan hệ tốt với cậu Tần kia, dù sao... con biết mà, cậu ta... điều kiện kinh tế không tệ, sau này...Tiểu Hải còn phải trị bệnh, bây giờ chúng ta cũng không thể nào vay mượn xung quanh nữa, quen biết một người như vậy... vẫn là tốt nhất."Càng nói Hà Khánh Quốc càng ấp a ấp úng, Hà Đường lại hiểu rõ ý tứ của trắng ra là, vẫn là muốn cô đồng ý gả cho Tần tình Hà Đường phức tạp, buồn bực không lên Khánh Quốc vỗ vỗ vai cô, nói "Tiểu Đường, con thông cảm cho mẹ con, nếu Tiểu Hải có mệnh hệ gì, bà ấy thật sự sống không nổi nữa." Nghe những lời như vậy, Hà Đường đã muốn chết lặng, cô gật đầu nói "Con biết rồi ạ."******Hà Đường không ăn cơm chiều, cô thu dọn hành lý của mình, chào bố rồi rời khỏi đầu đến cuối, Tống Nguyệt Nga không hề nói với cô một lời nào, ánh mắt Hà Hải nhìn cô cũng thập phần cổ quái, Hà Đường cũng không để ý, dường như chỉ muốn một mạch chạy tới khách biết vì sao, lúc này đây cô vô cùng muốn gặp Tần đại sảnh khách sạn, Hà Đường gọi điện thoại cho Tần Lý, không lâu sau, ba người Tần Lý liền mang theo hành lý xuống thấy Hà Đường, anh quan tâm hỏi "Bố mẹ em có làm khó dễ em hay không?" Hà Đường dùng sức lắc đầu "Không có."Tần Lý thấy sắc mặt cô như thường nên có chút yên tâm, bốn người ăn bữa tối tại nhà hàng khách sạnh, sau đó chuẩn bị xuất phát trở về D đường về, đối với Tần Lý cùng Hà Đường mà nói, tâm tình cả hai đều hoàn toàn bất đầu, hai người còn có chút rụt rè, nhàn nhạt nói chuyện, mỗi khi ngẫu nhiên tầm mắt giao nhau, Tần Lý luôn thản nhiên nhìn chăm chú vào Hà Đường, còn Hà Đường thì lại bất an vội vàng quay đầu sự khẩn trương và ngượng ngùng của cô cũng không duy trì được lâu, theo bóng đêm càng ngày càng nặng, không khí trong xe dần dần thả lỏng người đều mệt mỏi.~~~~~~~~D~i~ệ~u ~~~H~u~y~ề~n~~~~~~~Sau khi lái được bốn tiếng, Mã Hữu Kiệt đổi cho Quan Kính, anh ta ngồi ở ghế lái phụ nghiêng đầu này đã là 12 giờ rưỡi rạng Lý cảm thấy mệt mỏi, anh uống một ngụm trà để nâng cao tinh thần, nhưng vẫn không ngăn được cơn buồn ngủ ập đến, nhìn qua Hà Đường bên cạnh, cũng đang ôm cánh tay dựa vào ghế mà dù trong xe có mở sưởi, Tần Lý vẫn sợ cô sẽ bị lạnh, liền lấy ra chăn đến lên người Đường giật mình tỉnh lại, thấy Tần Lý đang nhìn mình, trong mắt nổi tia máu nhợt nhạt, đáy mắt còn có hai quầng thâm, không khỏi có chút lo đem chăn trả lại cho anh, nói "Anh đắp đi, em không lạnh. Bộ dạng anh thoạt nhìn mệt chết đi, có phải mệt lắm không?"Tần Lý nhìn cô trong chốc lát, đột nhiên nhấn nút nâng tấm cách ly lên, âm thanh máy móc đánh thức Mã Hữu Kiệt, anh ta quay lại nhìn hàng ghế sau đã phong bế cách âm, thực tai nhịn không được, hưng phấn tán gẫu với Quan Kính."Anh Kính, vừa rồi anh có nhìn thấy không, lão đại với cô ấy nắm tay nhau đó."Quan Kính lái xe, thản nhiên nói "Nắm tay thì nắm tay thôi, cậu ấy cũng 27 rồi, cũng không phải là đứa trẻ nữa, tìm bạn gái thì cũng là bình thường a.""Em lại cảm thấy cao hứng vì anh ấy đấy!" Mã Hữu Kiệt thật sự mừng như điên, "Em thật không nhìn ra là lão đại lại thích mẫu người như vậy a. Chẳng trách nào anh ấy thờ ơ với những đại mỹ nữ siêu cấp, thì ra là thích cô gái ôn nhu thanh thuần dễ thẹn thùng."Quan Kính cười nói "Cậu cũng đừng xen vào việc của người khác, lo mà ngủ đi, nếu không ngủ được thì lái xe tiếp đi, để tôi ngủ."Mã Hữu Kiệt vội vàng ngậm ghế ngồi phía trái Tần Lý mở tấm chăn lông ra, lại một lần khoác lên người Hà Đường, không để cô từ đó tay trái anh chống ghế ngồi, nhích người sang bên phía Hà Đường một chút, lấy cằm điểm điểm vai trái của mình, nói “Cho em mượn vai anh gối đầu đó”Hà Đường "…"Tần Lý đợi trong chốc lát, không thấy Hà Đường có phản ứng gì, anh liền tìm một tư thế thoải mái dựa vào, đối Hà Đường nói "Đừng suy nghĩ nhiều, mau ngủ đi, còn mấy tiếng nữa mới đến D thị."Hà Đường thẫn thờ một lát, rốt cuộc lấy lại bình tĩnh, cũng ngả người dựa vào ghế ngồi. Cô bất chợt ngước mắt lên, phát hiện Tần Lý nghiêng đầu, khuôn mặt cách cô rất mặt anh mặc dù mỏi mệt, nhưng ý cười trong mắt vẫn rõ ràng như đó, tay trái anh lặng lẽ đưa qua, lại một lần nắm tay phải Hà Đường. Vì hai người ở trong một không gian tương đối riêng tư, Hà Đường không còn khẩn trương như lúc chiều chí, bàn tay nhỏ bé cô nằm gọn trong lòng bàn tay anh, ngón tay còn nhẹ nhàng vòng quanh ngón tay của ngón tay thon dài ấm áp, làn da mịn màng, các đốt ngón tay rõ ràng, móng tay cắt gọn sạch sẽ...D ! i / ễ , n – đ ~ à n L ! ê Q /u ý Đ,ô~nTrong lòng dâng lên một loại cảm giác kỳ dị, Hà Đường cảm thấy mình mặt đỏ tim đập rộn, trong lúc nhất thời ngay cả hô hấp đều có chút khó là lần đầu tiên trong cuộc đời cô, cùng một chàng trai trẻ tiếp xúc thân mật như Đường dường như khó có thể ứng đối loại cảm xúc này, bối rối muốn chạy trốn, nhưng vừa ngước mắt chạm được ánh mắt ôn nhu của Tần Lý, cô lại cảm thấy tâm tình tán loạn dần dần bình tĩnh cảm giác này thật quá tệ rất cổ Lý tò mò nhìn vẻ mặt cô gái này không ngừng biến hóa, điểm duy nhất thay đổi nhiều nhất chính là sắc mặt của cô. Gương mặt tròn tròn đó mặt ửng hồng đến chết người, cũng không biết trong lòng cô suy nghĩ điều gì. Tần Lý quyết định trấn an cô một nắm chặt tay Hà Đường, nói "Anh nghe bố mẹ em gọi em là Tiểu Đường.""Vâng.""Vậy dì của em gọi em là gì?"Hà Đường suy nghĩ một chút, đáp "Cũng gọi là Tiểu Đường, nhưng có đôi khi dì cũng gọi em là Đường Đường." tang’ – hải đường"Đường Đường, Đường Đường." Tần Lý nhắm mắt lại lẩm bẩm mấy lần rồi mở to mắt nói, "Vậy anh cũng gọi em là Đường Đường, nhưng không phải tên Đường của em."Hà Đường không hiểu “Vậy chứ là Đường nào?” "Đường của mật đường." đồng âm tang’ nhưng khác nghĩa với hoa hải đường đường, đường mà A Lý gọi là đường của chất ngọtÂm thanhcủa anh giữa đêm khuya có vẻ gợi cảm lại mị hoặc, lại bởi vì mệt mỏi mà hơi khàn khàn, càng lộ vẻ tình tứ dồi nhẹ giọng bên tai cô "Đường Đường, là nhũ danh *dành cho em, nhớ kỹ, không được nói cho người khác nghe."* Nhũ danh tên gọi thân mậtTrái tim Hà Đường bỗng nhảy ra khỏi lòng lại cười rộ lên, lông mi dài bỗng lay động, anh nói "Còn nữa, sau này gọi anh là A Lý.""..."******Hà Đường không biết mình thiếp ngủ từ lúc cô biết rõ,lúc cô tỉnh lại cô đang gối đầu trên vai của và Tần Lý dựa sát vào nhau, tấm chăn lớn kia đắp trên hai người, tay của họ vẫn gắt gao nắm lấy nhau như mắt Hà Đường có chút mỏi nhừ, dụi dụi mắt rồi quay đầu nhìn bên ngoài cửa trời dần dần sáng, cột mốc trên đường cao tốc từng cái từng cái nhanh chóng lui lại phía sau. Cô có chút mê man, không biết mình đang ở đâu, đột nhiên nghe được có người nói bên tai cô " Đường Đường, tỉnh dậy đi, chúng ta về đến D thị rồi."
Điện thoại bàn chỗ của Hà Đường ngồi bỗng nhiên vang lên, cô vừa nghe, lập tức đứng phắt nghiệp ngồi đối diện cô – Đỗ Phương Phương lén lút nhìn Hà Đường. Cô chỉnh vạt áo mình lại, vuốt tóc lại cho ngay ngắn, hướng hai bước tới cửa rồi vội chạy lại bàn của lấy từ ngăn kéo một cái gương nhỏ, không ngừng soi tới soi lui, Đỗ Phương Phương nói “ Đừng soi nữa, cô không trang điểm, soi có đến vỡ gương cũng không đẹp hơn đâu”Hà Đường đỏ mặt, luống cuống tay chân dẹp gương rồi chạy vội ra khỏi phòng. Gõ cửa văn phòng của Vương Vũ Lâm, bên trong truyền ra một giọng nói trầm thấp “Mời vào”Hà Đường hít một hơi thật sâu mới dám đẩy cửa vào, Vương Vũ Lâm ngồi ngay ngắn trước bàn, Hà Đường cung kính gọi “Quản lí Vương”Vương Vũ Lâm ngẩng đầu liếc nhìn cô, rồi nói “ Ngồi đi”Hà Đường nghe vậy, ngồi xuống. Vương Vũ Lâm đem một phong bì văn kiện để trước mặt cô, nói “ Tiểu Hà, công việc lúc trước của em hẳn là em đều tham dự những buổi đấu thầu, cụ thể những quá trình cơ bản em đều rõ ràng hết rồi cả chứ?”“Ân, rõ ràng”. Hà Đường gật đầu, tuy rằng lúc đó cô cũng chỉ là trợ giúp lãnh đạo một chút mà Vũ Lâm ý bảo cô mở tập văn kiện ra “ Em hiện giờ còn chưa được tuyển vào chính thức, công ty chưa giao cho em các công việc đi xã giao, vừa may chúng ta cùng Trung Cần hợp tác cùng đi vây tiêu, bọn họ không đề cử ai, đến lúc đó em cùng người đại diện của Trung Cần đi đến đó, em hiểu ý của anh chứ? “Cái gọi là vây tiêu , kì thực là một đơn vị trúng thầu cùng các đơn vị đấu thầu cùng nhau đi trả giá, các đơn vị đấu thầu cùng nhau hợp tác để giành lại gói thầu. T_T, ta khổ quá các nàng ơi, đoạn này ta không hiểu gì luôn, ta thề là không bao giờ học ngành xây dựngHà Đường tuy vào công ty không bao lâu, nhưng ít ra cũng hiểu được một chút về công việc Vũ Lâm chăm chú nhìn Hà Đường, ánh mắt nhìn cô có chút hàm ý, Hà Đường liền trả lời “Em hiểu được”Vương Vũ Lâm chỉ chỉ tập văn kiện trong tay cô “Đây là thư có con dấu ủy thác của Tần đổng, buổi chiều em cầm đến Trung Cần, anh đã liên hệ với thư kí của anh ta, xong việc em cứ đem đến chỗ để công chứng là được. Nhớ kĩ, đến bên kia không cần nói nhiều lời”Lúc Vương Vũ Lâm nói chuyện, Hà Đường nhìn chằm chằm anh ta, đeo mắt kính có gọng làm bằng kim loại, tóc hơi ngắn làm nổi bật lên một khuôn mặt góc cạnh, ngũ quan vô cùng khôi mắt anh có một chút lạnh, từ lần đầu tiên cho đến bây giờ vẫn cứ như vậy. Vương Vũ Lâm cũng không phải có một khuôn mặt nghiêm nghị khiến người ta sợ, làm kiến trúc sư kiêm quản lí của Phú Dương, anh đối xử với cấp dưới với vẻ mặt ôn hòa, nhưng không biết sao anh luôn mang đến cho người ta cảm giác không dễ thân Đường biết, trong công ty phân ra hai ý kiến về Vương Vũ Lâm, một số người thấy Vương Vũ Lâm rất lợi hại, tuy rằng là một người trẻ tuổi, nhưng làm việc vô cùng chuyên nghiệp, dù sao cũng là một nghiên cứu sinh xuất thân từ một trường danh giá, vào công ty chỉ mới có bốn năm đã có thể ngồi lên vị trí quản lí bộ phận nghiệp số người khác thì thấy Vương Vũ Lâm không phải vì năng lực của bản thân mà được ngồi vào ghế quản lí, họ nghi ngờ anh “đi cửa sau” Aaa, khúc này ta edit theo ý ta nha mấy nàng, trong bản convert khó hiểu quá nên ta đã sửa đôi chútNhưng điều này không hề ảnh hưởng đến vị trí của Vương Vũ Lâm trong lòng của các đồng nghiệp nữ còn độc thân. Lão tổng là chuyện xa nơi chân trời, căn bản không có khả năng chạm đến được. Không giống như Vương Vũ Lâm, một người còn độc thân, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, bề ngoài lại xuất chúng như vậy. Thật sự là một hình tượng vương tử trong lòng các đồng nghiệp Đường cũng không ngoại lệ, nhưng cô không giống với những người Vũ Lâm không đơn giản chỉ là quản lí, mà còn là học trưởng của cô. Mặc kệ, mọi người đánh giá anh như thế nào, trong lòng cô anh vẫn là nam sinh ôn nhu của năm đó. Thậm chí, khi cô vừa tốt nghiệp đại học liền đến D thị, đều là vì chiều, cô đi đến Trung Cần làm nhiệm vụ Vương Vũ Lâm đã trên xe bus, từ ngồi đến đứng, nhiều khi cô còn phải đứng toàn bộ quãng đầu, bốn phía đều là những tòa nhà cao chọc thủng trời Ố mồ, ta edit hơi phóng đại rồi. Nơi này không hề giống với nơi cô sinh ra, không hề có bầu trời xanh trong vắt, không khí cũng không được trong lành. Cô rời xa thị trấn nhỏ nơi mình sinh ra đã rất lâu rồi nhưng lại không thể thích ứng với cuộc sống nơi thành thị xa hoa, tấp nập này. Hiện tại cô ở D thị cũng đã được một thời gian nhưng trong lòng cô đối với nơi này là một sự xa cách khó nói nên lời. Hà Đường cảm thấy mình cũng đủ sự dũng cảm, ít nhất sau khi tốt nghiệp lại đến một nơi vô cùng xa lạ để lập nghiệp, đối với cô đó là một quyết định đúng Đường ôm túi văn kiện đến lầu 10, ra khỏi thang máy, vừa ngẩng đầu lên liền thấy được trên tường có tên công ty – Tập đoàn Trung Cần. Vừa bước vào thấy một người vô cùng xinh đẹp, nhìn Hà Đường rồi nở một nụ cười vô cùng chuyên nghiệp “Xin chào, cô tìm ai?”Hà Đường nhỏ giọng trả lời “Xin chào, tôi là nhân viên của công ty kiến trúc Phú Dương, lúc trước quản lí Vương đã liên hệ trước với công ty, quản lí Vương bảo tôi đến tìn Tần đổng”“Tần đổng, hay là Tần tổng ạ?” Nét mặt cô gái vẫn cười, ngay cả độ cong của khóe miệng tựa hồ đã được huấn luyện vô cùng chuyên nghiệp.“Tần…” Có cái gì khác nhau sao? Hà Đường cũng không nói ra được, cô chính là bị Vương Vũ Lâm phái đến để làm việc nhỏ cho công ty, lúc này cô nhớ không rõ đến tốt cùng là Tần đổng hay là Tần tổng, suy nghĩ một lúc,cô nói “ Là người đại diện kí giấy phép kinh doanh của quý công ty với công ty Phú Dương, tôi muốn tìm anh ấy để kí tên và lấy con dấu”“À, tôi đã hiểu, xin cô chờ một lúc” Nói xong liền kết nối điện thoại. “Xin chào thư kí lý, tôi là lễ tân Tiểu Mạnh, có một vị từ công ty kiến trúc Phú Dương phái đến, cô ấy muốn tìm Tần đổng để ký tên cùng con dấu, nói là đã có liên hệ qua…À, được, tôi sẽ nói cô ấy đi qua đó”Gác điện thoại, cô lễ tân đứng lên chỉ vào hành lang đối diện với Hà Đường nói “ Cô cứ đi thẳng đến phía trước, rẽ phải, sẽ nhìn thấy một căn phòng, sẽ thấy lý thư kí, cô ấy sẽ mở cửa cho cô”Hà Đường gật đầu rồi mỉm cười “Cảm ơn cô”Vừa đi Hà Đường vừa đánh giá bốn phía, cô đối với tập đoàn Trung Cần không hề hiểu biết gì cả, chỉ biết tập đoàn này phát triển vô cùng lớn mạnh. Tập đoàn Trung Cần ở D thị có hai xí nghiệp, cùng Phú Dương có khi là bạn hợp tác làm ăn, cũng có khi là đối thủ cạnh tranh gay Đường chỉ mới vào công ty, địa vị không cao, rất nhiều chuyện căn bản là không hiểu, lãnh đạo cũng chỉ xem cô là chân chạy vặt mà đoàn Trung Cần là nơi vô cùng đẹp, lại rất rộng, trước mỗi phòng đều của cửa kính ngăn cách, nhân viên đều mặc đông phục chỉnh tề, cảnh tượng vội vã. Hà Đường đi qua hành lang, rẽ phải, liếc mắt liền thấy được nơi mình cần ngăn cách của phòng Lý thư kí làm bằng thủy tinh nên rất dễ thấy Hà Đường, đứng dậy mở cửa “ Xin chào, mong cô chờ một lát, Tần đổng ra ngoài có chút chuyện, sẽ sớm về “Hà Đường nói “ Không có gì, không có gì, tôi chờ là được”Thư kí Lý dẫn cô vào bên trong, Hà Đường phát hiện bên trong là một không gian vừa rộng rãi khiến người ta cảm thấy thoải mái, có ghế sô pha, có bàn trà, bốn phía được điểm tô rất nhiều hoa, có 1 cái bàn rất dài, có 2 cái máy tính cách nhau khoảng nửa mét*, đằng sau bàn không có người nào ngồi ở đó.* Trong nguyên văn là 2 thước, mà Diệu Huyền tra google thì mỗi thước bằng m, như vậy 2 thước thì là gần nên edit thành nửa métThư kí Lý mời cô ngồi xuống sô pha rồi mang trà tới “Cô ngồi ở đây một chút, Tần đổng sẽ trở lại nhanh chóng thôi, tôi xin phép đi ra ngoài”Hà Đường vội đứng lên nói cám ơn, sau khi thư kí ra khỏi cửa cô mới ngồi xuống, sô pha ở bên cạnh cửa sổ nên khi ngồi trên đó sẽ có thể nhìn thấy phong cảnh ở bên ngoài. Hà Đường ngơ ngác ngồi trong chốc lát, bắt đầu cảm thấy nhàm chán, liền đứng lên đi đến cạnh cửa đến Tần đổng kia sẽ về hơi trễ, cô lấy điện thoại gọi điện về nhà cho ba. Trong khoảng thời gian này, mỗi lần gọi về nhà, tâm trạng cô vô cùng tồi điện thoại, cô bắt đầu tính toán thời gian được phát lương, cô còn chưa được tuyển vào chính thức, tiền lương thử việc chỉ có 2 ngàn, trừ tiền thuê nhà tiền điện tiền nước cộng thêm tiền chi phí phát sinh, tiền dư không còn bao nhiêu. Hà Đường nhắc nhở chính mình tháng sau phải cố gắng tiết kiệm hơn, để gởi một ít tiền về nhà, nghĩ tới nghĩ lui, cô thở dài một một lúc, cô quay lại ngồi trên sô pha, bây giờ khoảng hai giờ chiều, không khí rất ấm áp, cửa sổ lại ở hướng nam, Hà Đường cảm thấy vô cùng mệt mỏi, bất tri bất giác* ngủ thiếp đi* khúc này nguyên văn là vậy, tuy có thể sửa lại nhưng lúc sửa lại câu văn sẽ không hay nữa nên ta để nguyên văn luôn mơ cảnh tượng rất lung tung, nhưng dừng lại là hình ảnh Hà Hải đang nằm trên giường bệnh, bác sĩ cùng ba mẹ đứng bên cạnh giường của Hà Hải, sau đó lấy mảnh khăn trắng đắp lên mặt của Đường giật mình, lập tức tỉnh dậy, cô ngồi thẳng lên, ngực vẫn còn đập vô cùng mạnh, đột nhiên phát hiện trên người mình có chiếc áo khoác màu xanh đen. Hà Đường có chút bối rối, vội cầm áo khoác lên, vừa ngẩng đầu lên mới phát hiện rằng trong phòng lúc này ngoài cô còn có một người là một người con trai trẻ tuổi, anh ta vô cùng đẹp, ánh mắt nhìn Hà Đường, khóe miệng lập tức gợi lên một nụ cười, ánh mắt long lanh, tựa như vô cùng vui vẻ.”Cô tỉnh rồi à?” Anh ta hỏi, nâng tây trái chỉ chỉ áo khoác trong tay Hà Đường “Đó là quần áo của tôi, thấy em đang ngủ, sợ em sẽ bị cảm mạo, em đừng để ý a”“Không đâu, cảm ơn anh” Âm thanh của anh ta rất êm tai, thanh thanh lảnh lảnh, nhưng ở trong công ty của người khác mà cô lỡ ngủ quên, cô cảm thấy vô cùng xấu hổ. Ngón tay vừa bấu vào quần áo vừa đứng lên, nhìn cửa ra vào, bất an mở miệng “ Xin cho hỏi, Tần tổng đã trở lại chưa?”“Nga, còn chưa về, không chừng ở lại ngoại ô thành phố có việc rồi. Người trước mặt vừa nói vừa làm việc bên máy tính, mang tai phone, ngón tay không ngừng chuyển động trên bàn phím “Tiểu Mã, đã tìm được văn kiện chưa?”“…đã tìm được văn kiện” Nói một lúc, anh ta mới bỏ tai phone xuống. Ngẩng đầu lên thấy Hà Đường đang đứng ngây ngốc nhìn, không khỏi cười, nói "Cô ngồi đi, sao lại phải đứng, à đúng rồi, cô có muốn ăn hoa quả hay không?”Hà Đường còn chưa kịp từ chối thì anh ta đã lấy ra một đĩa thanh “ong ong ong” vang lên, Hà Đường kinh ngạc nhìn, người con trai ấy ngồi trên chiếc xe lăn màu đen, chậm như vậy “đi” đến trước mặt cô.
Ngôn Tình Nguồn Edit Diệu Huyền 121,431 Dừng 083915 25/08/2020 Đánh giá từ 18 lượt Các bạn có bao giờ nghe đến Hà Tần Hợp Lý? Và hôm nay tác giả Hàm Yên sẽ cho chúng ta thấy rõ điều đó, vừa khi yêu vừa lại suy nghĩ một cách hợp lý, luôn có lý trí khi yêu là điều không phải dễ trong tác phẩm ngôn tình hay đặc biệt là nam chính trong truyện lại bị tàn tật để làm nổi bật ngõ ý của tác giả. Hà Đường “ Tôi nghĩ muốn tìm một người chồng tốt, có một căn nhà nhỏ, có một đứa con sống an an ổn ổn cả đời”. Vương Vũ Lâm “ Tôi nghĩ muốn có một sự nghiệp thật thành công, trở nên nổi bật, cho dù thành công đó phải dùng thủ đoạn để đoạt đôi khi cũng chưa bao giờ đặt kì vọng vào giấc mơ, tất cả cũng chỉ là hư vô. Cuộc sống trước mắt chính là hiện tại, luôn tin vào chính mình, vĩnh viễn biết mình muốn nhất là cái gì. Hãy thật tỉnh táo để lựa chọn quyết định của mình là sáng suốt nhất. Bên cạnh tìm hiểu một tựa truyện online hay thì Lãnh Đế Cuồng Thê sẽ là tựa truyện tiếp nối cảm xúc bạn đọc, cùng đọc thử nhé.
truyện hà tần hợp lý