truyện khó để buông tay

Đọc Truyện Khó Để Buông Tay Tác giả: Dạ Mạn Thể loại: ĐÔ THỊ, NGÔN TÌNH, SẮC, , Dịch: eyahim Giới thiệu Lãnh Tây thật sự không biết mình đã trêu chọc Cao Tử Quân ở đâu, anh từng bước dồn ép cô. Mãi cho đến nhiều năm sau cô mới hiểu được, gặp gỡ Cao Tử Quân là số […] Cố Diệc Cư nhẹ nhàng nâng tay, "Không liên quan, nhưng anh khó chịu mà." Trần Diệu thấy anh đưa tay lên thì ngửi được mùi nguy hiểm, tính bỏ chạy nhưng lại bị Cố Diệc Cư túm lại. Anh cúi xuống hôn cô. Đồng thời xoay người lại, áp cô lên cửa xe. Anh dùng đôi chân dài giữ cô lại, hung hăng hôn lên môi cô. Truyện Ngôn Tình; Khó Để Buông Tay; Chương 21; Khó Để Buông Tay. Tác giả: Dạ Man. Chương 21. Trước Tiếp . Lễ Quốc khánh trôi qua trong vội vã, chớp mắt, mọi người lại bắt đầu đi làm. Lãnh Tây vừa đến công ty, giám đốc Dư đã đợi cô ở đó, bảo rằng đêm nay sẽ có باستخدام APKPure App لترقية Khó Để Buông Tay FULL 2014, بسرعة وحرة وحفظ البيانات الخاصة بك على الإنترنت. Khó Để Buông Tay FULL 2014, بسرعة وحرة وحفظ البيانات الخاصة بك على الإنترنت. Khó Để Buông Tay - (Chương 6) - Tác giả Dạ Mạn Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. doc truyen Hẻm Truyện . Hẻm Truyện . Khó Để Buông Tay; Dạ Mạn; Chương 1; 16/10/2018; Trang ch? Khó Để Buông Tay Chương 1. Trong phòng học yên tĩnh, bài thi cuối kỳ được phát ra. "Về nhà các em hãy đưa phụ huynh ký tên vào, Vay Tiền Online Me. Trong phòng học yên tĩnh, bài thi cuối kỳ đã được phát ra.“Về nhà các em hãy đưa phụ huynh ký tên vào, trước hết hãy kiểm tra những lỗi nào sai, cô sẽ giải thích cho các em vào ngày mai. Lần này phải chúc mừng bạn học Cao Hi Hi của chúng ta đã giành được hạng nhất năm nay.” Cô giáo đứng trên bục giảng nói với giọng hơi khàn nhất ư, cô bé chán nản nằm sụp xuống bàn. Rất nhiều bạn học hâm mộ cô bé, vừa có một người bố giàu có, học hành giỏi giang lại vừa xinh đẹp. Thế nhưng họ không biết cô bé cũng rất hâm mộ bọn họ, luôn có một người mẹ bên Hi Hi về đến nhà thì thấy bố mình đã ở nhà.“Bố” Cô bé nhẹ nhàng gọi một tiếng, đặt ba lô xuống, phóng tới sô Tử Quần gật đầu, ánh mắt liếc qua người con gái “Hai ngày trước con bị ốm ư?”Hi Hi rót một cốc nước ấm, uống ùng ục, cô bé hôm nay quên mang bình nước, đã khát cả buổi chiều “Dạ, còn ho một chút thôi” Chắc hẳn là vú nuôi đã bảo với bố Hi cảm thấy bố mình dường như có chút mỏi mệt, khẽ thở dài “Bố ngày kia là họp phụ huynh rồi” cô bé bĩu môi “Cô giáo bảo nhất định phải có một người bố hoặc mẹ đến họp.”Trong phút chốc Cao Tử Quần im lặng, vẫn không lên tiếng. Hi Hi bình tĩnh nói “Lần này bố đừng để cô Tôn đi nữa đấy.” Từ năm đầu tiên anh đều bảo thư ký Tôn đi họp phụ huynh cho cô bé, biết là bố mình rất bận rộn nhưng nó không muốn như Tử Quần nhếch môi “Ngày kia bố có một buổi ký hợp đồng rồi.”Lại là như thế!Ánh mắt Hi Hi bỗng nhiên trở nên thất vọng, cô bé cắn môi, lấy bài thi từ trong cặp sách ra phóng lên bàn, những tờ giấy mỏng manh bay giữa không trung, thoáng chốc bầu không khí đã thay đổi.“Cô Tôn không phải là mẹ của con, nếu bố không đi cũng không cần bảo cô ấy đi, tất cả bạn học đều nghĩ rằng cô ấy là mẹ con.” Lúc nói, mũi cô bé như bị nhét quả ớt vào, nong nóng lên. Nói xong liền xoay người đi lên Tử Quần thẩn thần nhìn theo bóng lưng con gái. Mãi sau ánh mắt anh từ từ nhìn qua bài thi. Trên bề mặt là bài thi môn toán của học kỳ này. Nhìn thấy “100 điểm” 1 đỏ tươi, khóe miệng anh vô thức nhếch lên tự hào.1 ở TQ điểm số cao nhất là 100 bằng điểm 10 nhà lấy ba bài thi lên, không hề bất ngờ, ba môn đều đạt điểm tuyệt đối. Con gái của anh thật thông minh, giống ai vậy ta?Cao Tử Quần nheo mắt lại, trong đầu hiện lên một khuôn mặt bướng bỉnh nhưng rung động lòng Hi Hi đi lên phòng, nằm xuống chiếc giường rộng lớn mềm mại của mình. Cô bé buồn bực vân vê ga giường. Trong sổ liên lạc với phụ huynh của cô bé ô “mẹ” còn để trống. Nhưng giáo viên chủ nhiệm và các các giáo viên bộ môn chắc có lẽ cũng đã đoán ra một vài phần. Có rất nhiều chuyện trong lòng không cần nói ra cũng hiểu.“Cao Tử Quần là đồ khốn, siêu khốn nạn.” Cô bé lẩm bẩm nói, vẫn chưa hả giận, cô lấy một con nonopanda trên đầu giường ra sức đập vào nó. “ Ai bảo bố đã đánh mất mẹ của con, ai bảo bố không đi họp phụ huynh cho con, ai bảo bố cả ngày bận họp hành…”Cô bé càng nói càng giận, hung hăng xoắn tai con gấu bông, đây là quà sinh nhật năm bốn tuổi Cao Tử Quần đã tặng cho cô bé, từ lúc đó cô bé luôn ôm con gấu bên người cùng Tử Quần vào phòng thì nhìn thấy con gái đang giày vò chú gấu, khuôn mặt nhỏ nhắn cau có, miệng không ngừng lẩm bẩm, bím tóc gọn gàng đã bị rối tung lên, mái tóc mềm mại trượt xuống lời này làm cho anh vừa tức giận vừa buồn cười, trong lòng còn có chút chua xót.“Hi Hi” Anh trầm giọng Hi không có phản ứng gì.“Cao Hi Hi” Cao Tử Quần cao giọng lên gọi. Hi Hi hơi sửng ra, động tác trên tay chậm lại, cuối cùng phẩy qua phẩy lại tai chú gấu, giống như đang sửa sang lại cho Tử Quần mệt mỏi dựa lên cánh cửa, nhìn động tác chậm chạp của con gái Hi thở ra một hơi, quay đầu lại, hai gò má đỏ rực, trên chóp mũi còn lấm tấm ít mồ hôi, những cố gắng phơi bày ra lúc nãy cũng đã phí công “Bố, sao bố vào phòng mà không gõ cửa?” Cô bé bất mãn nói.“Bố gõ rồi, là tại con không nghe thấy đấy chứ.” Cao Tử Quần không cho là như vậy, anh thong dong đi vào, nhàn nhạt nhìn qua đống lộn xộn trên giường, “ Môn thể dục của các con là Nhu đạo ư?”Cao Hi Hi bĩu môi lên, hừ lạnh một tiếng.“Bố đã ký rồi” Cao Tử Quần đặt bài thi lên bàn học của con gái “Không quấy rầy con luyện tập nữa, con tiếp tục đi.” anh từ tốn Hi Hi có chút nản lòng, cô bé gục đầu xuống. Khi Cao Tử Quần đi tới cửa, cô bé ấp úng nói “Bố, hai ngày trước có người đến trường tìm con, là một người phụ nữ.” Cô bé chầm chậm nói rõ bốn chữ mắt sâu thẳm như đại dương của anh chợt lóe lên, tựa như những con sóng cuộn trào. Anh lẳng lặng nhìn con gái gái anh thật rất thông minh, nhưng dù sao vẫn còn quá nhỏ. Anh im lặng không nói gì. Quả nhiên cô bé đã thiếu kiên nhẫn.“Bố, con phát hiện con rất giống bà ấy” Cô bé nghẹn ngào, không chớp mắt nhìn vào bố, khó khăn miệng Cao Tử Quần nhếch lên “Hi Hi, trước đây con đã nói với bố rồi mà, có hai ngôi sao rất giống nhau, nhưng bọn họ hoàn toàn không có quan hệ gì cả.”Hi Hi chu miệng “Nhưng mà chuyện này không giống nhau ” giọng cô bé nhỏ dần đi “ Bà ấy… có phải là mẹ con không?”Cô bé lẳng lặng đợi câu trả lời của bố, nhưng cuối cùng Cao Tử Quần cũng không đáp lại.~~~Trong một phòng ăn riêng u là lần thứ ba Lãnh Tây đến đây. Lần đầu tiên là anh dẫn cô đến, lần thứ hai vẫn là đi cùng với anh. Cô đã cho rằng cả đời này sẽ không có lần thứ hàng này ở thành phố D không quá nổi tiếng, nhưng những người có thể đến nơi này đều là những người có tiếng tăm của thành khói trong bình trà trước mặt bốc lên nghi ngút, phảng phất trong bầu không khí một tầng sương mờ ngăn cách người ngồi đối tay ra là hai người có thể về bên dường như khoảng cách ngắn ngủi ấy họ không cách nào có thể vượt qua được, cắt ngang nơi đó là vực sâu vạn phòng lớn như vậy cũng chỉ có hai người. Cao Tử Quần ung dung thản nhiên, vẻ mặt lạnh lùng, anh uống một ngụm trà, ánh mắt nhìn vào lá trà đang nổi lềnh bềnh trong mặt nước. Ngón tay trỏ nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, từng nhịp từng nhịp có tiết tấu rõ Tây thở dài, mắt nhìn về phía trước, nhưng Cao Tử Quần biết rằng cô căn bản không có nhìn anh. Điều này không hiểu sao lại làm cho anh có chút bực mình.“Lãnh Tây, mong cô sau này đừng bao giờ xuất hiện trước mặt con gái tôi nữa, nếu không…” đôi mắt anh nheo lại “Nếu không đừng có trách tôi không nể tình.”Tay Lãnh Tây đặt trên bàn nắm chặt lại, chuyện này như là những gì cô đã dự đoán trước, cô âm thầm hít một hơi, chậm rãi ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của năm, đã lâu như không biết, bởi vì quá lâu, lâu đến nổi cô không dám nghĩ đến. Mỗi năm vào ngày đấy, cô lại mua bánh ga tô, thắp nến, cầu nguyện. Cứ mỗi năm đều lặp lại như thế. Đã vẻn vẹn bảy năm cố gắng hết sức để giữ mình bình tĩnh, đôi mắt đen nháy nhìn thẳng vào anh “Con bé là con gái của tôi.” Lời nói thốt ra mới phát hiện rằng bản thân không hề bình tĩnh như mình tường tượng.“Con gái của cô ư?” Khóe miệng Cao Tử Quần nhếch lên,cười chế giễu “Lãnh Tây, cô nghĩ sai rồi.”Lãnh Tây im lặng một hồi “Cao Tử Quần, tôi đây cũng nói thẳng luôn, tôi muốn Hi Hi.”Cao Tử Quần bưng chén trà tinh xảo lên nhấp một ngụm, hơi đắng, anh nhíu mày “Muốn ư, cô muốn bỏ đi cơ mà?” Anh vẫn lạnh lùng như trước, tâm tình không mảy may dao động.“Anh có điều kiện gì?” Trái tim Lãnh Tây thắt cùng Cao Tử Quần cũng bắt đầu nhìn vào cô, cô có béo hơn so với bảy năm trước, mái tóc buông dài gợn sóng, trang điểm nhè nhẹ, toàn bộ khuôn mặt không quá rực rỡ nhưng vẫn rất động lòng người. Anh kết luận, cô đã có một cuộc sống không hề tệ chút cười, đôi mắt sâu thẳm không thấy đáy. Theo kinh nghiệm của cô, tâm trạng của anh ta bây giờ rất tồi tệ.“Muốn ra điều kiện với tôi ư, phải coi xem cô có tư cách không đã” môi anh mím lại thành một đường, ánh mắt lạnh Tây trái lại vẫn bình tĩnh, cô nhàn nhạt mở miệng “Điều kiện của anh là gì?”Cao Tử Quần lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng như sông băng, sắc mặt tối sầm lại “Tôi không có điều kiện gì cả, mong cô từ nay đừng đến quấy rầy con bé nữa.”Lãnh Tây căng thẳng hít một hơi, bỗng dưng mở to hai mắt “Nếu như anh không muốn giải quyết cho xong, vậy chúng ta sẽ gặp nhau tại tòa án.”Giống như mọi thứ đều không liên quan đến anh, anh không lạnh không nhạt phun ra hai chữ “ Được thôi” anh đứng dậy, dường như nhớ ra điều gì đấy “ Xin thứ lỗi, tôi phải đi họp phụ huynh rồi.”Lãnh Tây đang cố gắng bình tĩnh, trong nháy mắt lóe lên một tia đau đớn “họp phụ huynh” ba từ này như cây kim đâm thật sâu vào tim cô. Cô nhìn theo bóng lưng bình tĩnh như nước của anh, khẽ cụp mắt xuống “ Anh đã có vợ và con trai rồi, cớ sao còn tranh đoạt Hi Hi của tôi nữa.”Cả người anh đột nhiên cứng đờ, từ từ quay người lại, hơi nheo mắt, để lại bốn chữ lạnh lung “Tuyệt đối không thể.” Tại cuộc họp báo cung cấp thông tin báo chí định kỳ về tinh hình kinh tế - xã hội, phòng chống dịch bệnh trên địa bàn thành phố, chiều tối 08/6/2023, Chánh văn phòng Sở Y tế Nguyễn Hải Nam đã xác nhận như trên. Sở Y tế cũng cho biết số ca mắc và trở nặng dịch tay chân miệng tại đang gia tăng và tăng 133,3% trong vòng một tuần trở lại đây, từ ngày 29/5 đến hết ngày 04/6/2023 với số ca tích lũy đến nay là ca, đã đặt vào tình trạng khó khăn khi nguồn thuốc đặc trị đang khan hiếm. Ông Nguyễn Văn Nam dẫn báo cáo từ các đơn vị và cấp cơ sở và cho rằng nguồn cung ứng một số thuốc đặc trị cho bệnh tay chân miệng phân độ nặng là Immunoglobulin và Phenobarbital tiêm truyền. Các loại thuốc đặc trị này đang gặp khó khăn. Cụ thể, số thuốc dự trữ hiện tại của các bệnh viện chỉ đủ sử dụng trong giai đoạn hiện nay nhưng sẽ gặp khó nếu tình hình dịch bệnh gia tăng trong thời gian tới. Vì vậy, Sở Y tế đã báo cáo Cục quản lý Dược Bộ Y tế đề nghị hỗ trợ tìm nguồn cung ứng. Cục quản lý Dược đã có công văn hướng dẫn về nguồn cung ứng thuốc Immunoglobulin và Phenobarbital. Với thuốc Immunoglobulin, hiện còn hai loại Human normal immunoglobulin 100 mg/ml và Human Immunoglobulin 5%. Loại Human normal immunoglobulin 100 mg/ml hiện còn hộp loại 250 ml và 215 hộp loại 50 ml. Dự kiến giữa tháng 8/2023, nhà sản xuất sẽ tiếp tục cung ứng cho Việt Nam hộp loại 250 ml. Loại thứ hai là Human Immunoglobulin 5% dự kiến đến cuối tháng 7/2023 nhà sản xuất sẽ cung ứng cho Việt Nam - lọ. Hiện số thuốc Immunoglobulin còn tồn kho tại các bệnh viện của là lọ. Với thuốc Phenobarbital, dự kiến đến tháng 7/2023 sẽ có ống loại 200 mg/ml về Việt Nam. Riêng với thuốc Barbit với thành phần chính là phenobarbital của Công ty cổ phần Dược phẩm Trung ương CPC1 được Cục quản lý Dược cấp phép nhập khẩu, hiện chưa có giấy đăng ký lưu hành tại Việt Nam. Trước tình hình cấp bách này, Sở Y tế đã yêu cầu các đơn vị thực hiện xây dựng và triển khai kế hoạch dự trữ, mua sắm, tiếp nhận thuốc phù hợp với thực tế; phải bảo đảm sẵn sàng cung ứng đủ thuốc khám chữa bệnh cho người dân. Đồng thời, Sở Y tế cũng đề nghị các cơ sở y tế cần chủ động liên hệ với các cơ sở nhập khẩu để dự trù, đặt hàng, mua sắm và dự trữ thuốc theo đúng quy định. Trung tâm Kiểm soát bệnh tật HCDC cũng đưa ra cảnh báo rằng số ca tay chân miệng tăng nhanh trong khi sốt xuất huyết bắt đầu vào mùa bệnh đã khiến Thành phố đối mặt nguy cơ dịch chồng dịch. đang đối diện với nguy cơ "dịch chồng dịch" khi dịch tay chân miệng đang hoành hành mà dịch sốt xuất huyết lại đang vào mùa. Theo HCDC, kết quả giải trình tự virus với 6 mẫu bệnh phẩm tay chân miệng tại cho thấy, tất cả đều mắc chủng EV71 kiểu gene B5. Đây là type virus trong nhóm độc lực cao, gây bệnh nặng và lây nhiễm nhanh. Số ca tay chân miệng trong tuần đầu tháng 6 cao gấp 2 lần so với hai tuần trước đó và đã có một bé trai 5 tuổi tử vong. HCDC nhận định đang đứng trước nguy cơ dịch chồng dịch rất lớn. Hậu quả của việc này là dễ dẫn đến quá tải hệ thống y tế, từ đó có thể gây sai sót, vấn đề nhiễm trùng bệnh viện và lây nhiễm chéo giữa các bệnh nhi. Trước đó, ngay 06/6/2023, Ủy ban nhân dân đã ra văn bản khẩn gửi Sở Y tế và các sở, ngành, ủy ban nhân dân các quận, huyện và Đức, yêu cầu chỉ đạo tăng cường phòng, chống bệnh tay chân miệng theo hướng dẫn của Bộ Y tế. Ủy ban nhân dân Thành phố yêu cầu tập trung phòng chống bệnh tay chân miệng tại các khu vực có nguy cơ cao lây lan dịch bệnh như điểm trông giữ trẻ, trường mầm non, tiểu học, khu dân cư/khu nhà trọ có nhiều trẻ em. Các địa phương, đơn vị xử lý ổ dịch kịp thời, hạn chế lây lan. Khi trẻ mắc bệnh tay chân miệng cần theo dõi sát, phát hiện sớm các dấu hiệu trở nặng. Thành phố cũng yêu cầu chuẩn bị sẵn sàng việc thu dung, điều trị bệnh tay chân miệng theo đúng hướng dẫn chẩn đoán, điều trị của Bộ Y tế. Chủ động ứng phó khi tình hình dịch bệnh diễn biến phức tạp. Sở Y tế phối hợp Sở Giáo dục và Đào tạo cùng các đơn vị liên quan kiểm tra công tác phòng, chống dịch bệnh tại các cơ sở giáo dục và tại cộng đồng; phát hiện, cách ly sớm ca bệnh, thực hiện vệ sinh lớp học, vệ sinh môi trường. Nếu như có thể, cô hy vọng tất cả chỉ là một giấc mơ. Thế nhưng cô hiểu rõ, đây chỉ là hy vọng viển Tây không biết phải hình dung loại cảm giác này như thế nào đau đớn, hoang mang, sợ hãi… rất hỗn loạn, khó có thể biết cảm xúc trong lòng cô lúc này. Cô thẫn thờ nhìn người trước mặt, ánh đèn lờ mờ, khuôn mặt tuấn tú ươn ướt một lớp mồ hôi, đôi mắt thâm trầm quyến nhưng đối với cô, tất cả đều thật ghê tởm.“Tây Tây, em đừng nhìn tôi như vậy…” Cao Tử Quần dịu dàng gọi tên cô, nếu như không rõ tất cả, cô nhất định sẽ bị thanh âm này mê đàn ông này thật biết lừa người!Lãnh Tây cười tự giễu, nụ cười của cô một lần nữa thức tỉnh Cao Tử Quần, nhắc nhở anh đang làm cái gì.“Tây Tây, tôi thật sự thích em.” Cao Tử Quần cắn nhẹ lên khóe môi cô thì thào. Anh đã gặp rất nhiều người phụ nữ, nhưng đến cuối cùng vẫn chỉ một mực để ý đến cô. Có lẽ bởi vì Lãnh Tây luôn đối xử lạnh nhạt với anh, những lời nói châm chọc của cô làm anh bất giác muốn chinh phục được còn cô, ngọt ngào không chịu, hết lần này đến lần khác khiêu khích anh. Cao Tử Quần thừa nhận chính anh đã động lòngtrước cả mọi chuyện đều năm ngoài tầm kiểm soát của anh. Anh thật rất tức giận mới đối xử với cô như vậy. Anh nhẹ nhàng nhấc mông cô lên, cẩn thận rút ra từ trong cơ thể cô, một dòng nước cũng theo đó chảy Tây chỉ cảm thấy muốn nôn, ngũ tạng lục phủ quay cuồng, nhịn không nổi cô nôn cả ra. Cao Tử Quần đỡ cô, một bên dịu dàng vuốt tâm lưng trần, làn da cô rất đẹp, trắng nõn không tì vết tựa như dương chi bạch ngọc. 11 Dương chi bạch ngọc 羊脂白玉, hay còn gọi là Bạch ngọc 白玉 hay Dương chi ngọc 羊脂玉, là thượng phẩm trong các loại nhuyễn ngọc, rất Tây nước mắt đầm đìa nôn khan, cả đêm nay cô vẫn chưa có gì vào bụng, như bây giờ căn bản là đang hành hạ chính bản thân Tử Quần biết trong lòng cô rất khó chịu “Tây Tây…” Lãnh Tây vung mạnh tay “Anh đừng gọi tên tôi như vậy, tôi chỉ cảm thấy buồn nôn.” Cô siết chặt bàn tay đấm mạnh vào ngực anh “Cao Tử Quần, anh có phải là người không? Rốt cuộc tôi đã nợ anh gì chứ? Vì sao anh lại đối xử với tôi như vậy? Đây là cái mà anh gọi là thích ư?”Tay Cao Tử Quần cứng ngắc rơi giữa không trung, nhìn thấy sắc mặt cô tái nhợt, anh nhíu chặt Tây cười lạnh “Cao Tử Quần, đây là cưỡng bức, là cưỡng hiếp.” Cô gằn từng mắt Cao Tử Quần tối sầm lại, trong bóng tối không nhìn thấy rõ tâm tình, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên “Không phải lúc nãy em cũng rất hưởng thụ đó sao?”Trước đây cô không thể hình dung được hình dạng của ác quỷ ra sao, giờ thì cô đã nhìn cắn khóe môi, không biết nói gì Tử Quần tiến sát lại gần cô “Tây Tây, hiện tại bố em không phải phải vẫn đang còn trong đó sao? Em trai em cũng vừa mới lên năm nhất có đúng không? Còn có mẹ em…”Lãnh Tây kinh ngạc đứng sững, ngực cô như bị tảng đá đè lên.“Em có thể lựa chọn.”Lựa chọn của cô chính là không còn lựa chọn nào Tử Quần nhẹ nhàng nâng cằm cô lên “Lãnh Tây, ở lại bên cạnh tôi hay rời đi?Thời gian chậm rãi trôi qua, giây phút đấy đầu óc cô trống rỗng. Cô chưa từng biết sai trái trắng đen cho đến cuối cùng là như thế nào? Nhưng bây giờ cô cũng đã hiểu được, thì ra giá trị của cô cũng chỉ là đồ bỏ đi mà thôi.“Như anh mong muốn.” Khi bốn chữ này từ trong miệng cô nói ra, Cao Tử Quần cũng không có vui vẻ như đã tưởng, trong lòng anh dường như cảm thấy xót xa nhiều hơn. Cao Tử Quần ôm cô, hai người tắm sơ qua, Lãnh Tây tựa như một con búp bê không chút sực lực mặc anh điều khiển. Sau khi tắm xong, Cao Tử Quần quấn khăn lại cho cô rồi bế vào Tây nhắm chặt hai mắt không hề động đậy, khi nằm xuống chiếc giường xa lạ tràn ngập hơi thở nam tính, rốt cuộc cô mới bật khóc. Cô còn chưa tròn hai hai, rõ ràng vừa mới không lâu trước đó còn hứa với Sở Hàng sẽ thi nghiên cứu sinh ở đại học nói Sở Hàng tựa hồ vẫn còn văng vẳng bên tai cô, sao lại có thể thành ra như vậy chứ?Cao Tử Quần rót một cốc nước đi đến bên cạnh cô “Uống nước đi.” Vừa mới vận động mạnh, môi của cô đã khô khốc. Thấy cô không có phản ứng, anh ngồi xuống bên cạnh, ôm cô vào lòng còn cố ý cọ cọ lên đôi vai trần trụi của cô “Hay là em muốn tôi dùng miệng mớm cho em?”Người trong lòng anh run lên, Cao Tử Quần khẽ cười, đưa cốc nước đến bên miệng cô. Lãnh Tây mở mắt “Để tự tôi.” Nói ra mới phát hiện thanh âm của mình đã khàn cầm lấy uống hết nửa cốc, sau đó Cao Tử Quần nhận lấy uống nốt nửa còn lại. Nếu như là trước đây, Lãnh Tây nhất định sẽ cảm thấy rất cảm động, nhưng hiện tại cho dù anh ta có làm gì, cô cũng chỉ cảm thấy kinh tởm.“Em có đói bụng không?” Cao Tử Quần nhỏ giọng Tây nhìn anh, lòng đau quặn thắt, nỗi đau này tựa như bị hàng vạn con kiến đang gặm Tử Quần thấy cô không nói gì “Vậy thì ngủ một lát đi.” Anh là người như vậy, yêu bạn thì có thể cưng chiều bạn lên tận trời cao, hận bạn có thể đẩy bạn xuống mười tám tầng địa đêm Lãnh Tây mơ thấy ác mộng, từng hình ảnh lấp lóe chập chờn, lúc thì Sở Hàng, lúc là Cao Tử Quần. Cô mơ thấy Sở Hàng đang dứng dưới mái hiên thư viện của đại học D, nhưng mà cho dù cô có gọi anh đến khản giọng, anh vẫn không ngoảnh lại nhìn cô. Mãi đến khi cô chạy đến giữ chặt tay anh, quay đầu lại hóa ra là Cao Tử sợ hãi gọi lớn, hoảng hốt vùng dậy, khắp người đều là mồ hôi. Hai tay cô ôm đầu, ngơ ngác ngồi bất động. Đột nhiên cánh cửa mở ra, toàn thân Lãnh Tây lạnh ngẩng đầu, nhìn thấy Cao Tử Quần đang từng bước đi đến. Anh đã thay một bộ quần áo thường ngày màu trắng, nhìn qua không có vẻ lạnh lùng của trước đó, trông có chút gì đó nho nhã. Anh khẽ lên tiếng “Tỉnh rồi à, có đói bụng không?”Tất cả giống như ảo giác, Lãnh Tây nhìn vào khuôn mặt kia, cô rất muốn tự nói với bản thân mình, tất cả chỉ là giả là giả mà thôi. Thế nhưng những dấu vết trên người cô không ngừng nhắc nhở cô rằng đó là sự cả mọi thứ tối hôm qua đều là sự thật.“Quần áo mới ở đầu giường.” Cao Tử Quần để lại một câu rồi liền rời Tây hờ hững nhìn chiếc váy trên đầu giường, cô lặng lẽ thay vào. Mặc xong quần áo, cô xuống lầu, Cao Tử Quần đang ngồi trên bàn ăn, tao nhã uống cà mặt trời xuyên qua cửa kính rọi lên người anh làm nền cho khuôn mặt tuấn tú Tây nhíu mày, bình tĩnh bước đến trước mặt anh “Bố tôi bao giờ thì được thả ra.”Động tác trên tay Cao Tử Quần dừng lại, anh nghiêng người nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng “Em có muốn gọi điện thoại lại không?” Anh đột nhiên lấy điện thoại di động cô Tây nhìn thấy điện thoại của mình, không hề suy nghĩ đi đến giật lấy, mở phần nhật ký cuộc gọi ra, trong nháy mắt bàn tay cô khựng lại, lòng đau xót không nói nên Tử Quần đi đến bên cạnh cô, dửng dưng nói “Em không gọi lại à? Sáng sớm số điện thoại này đã gọi đến rất kiên trì đấy.”Lãnh Tây nheo mắt, ngẩng đầu lên “Tôi có gọi lại hay không cũng không sẽ không để anh nghe đâu.” Cô nhếch miệng nở một nụ cười rạng Tử Quần cười mỉa “Tây Tây, em nên nhớ, hiện tại em đang quen tôi.”“Tôi không có quên. Cao Tử Quần, chuyện của bố tôi và cả chuyện nhà của tôi anh phải giải quyết êm đẹp cho tôi.” Lãnh Tây quật cường nói. Buông xuống được, thì đã tốt. Đã đến tình cảnh này, cô cũng không thể quay đầu lại, cũng chẳng còn lựa chọn nào vệ gia đình chín giờ, Cao Tử Quần đưa cô ra ngoài. Lãnh Tây cũng chẳng hỏi anh muốn đưa cô đi đâu, đối với cô giờ đã không quan trọng nữa rồi. Xe từ từ chạy về hướng nội đường, cô nhận được điện thoại của bạn học hỏi cô sao vẫn chưa đến. Hai người họ cùng nhau thi lên cao học. Lãnh Tây bình tĩnh nói “Tớ quyết định không thi lên nghiên cứu sinh nữa.” Người bạn kia thầm mắng “Chết tiệt”, rồi cũng không nói gì thêm “Vậy thì ngày mai tớ sẽ không giữ chỗ giúp cậu nữa.” Lãnh Tây quay mặt ra nhìn ngoài cửa sổ, trong lòng xót Tử Quần liếc nhìn cô, thản nhiên nói “Em còn trẻ, học lên nghiên cứu sinh cũng rất tốt.” Anh nhớ rõ, đến tháng mười hai này cô mới tròn hai Tây không mở Tử Quần tiếp tục hỏi “Hiện tại thi cao học cũng không quá khó đúng không? Hồi ấy để nghiên cứu sinh tôi phải cố gắng…”“Dừng xe, dừng xe…” Lãnh Tây bỗng nhiên Tử Quần giật mình giữ chặt tay lái, thấy sắc mặt cô tái nhợt không chút sức sống “Sao thế?” Anh vội vàng tấp xe vào bên dừng lại, Lãnh Tây liền chạy qua phía đối diện, Cao Tử Quần cũng không kịp phản ứng. Cô hoàn toàn không để ý đèn xanh đèn đỏ, chạy một mạch như khi anh đuổi kịp, trong tay cô đã cầm một hộp thuốc, Cao Tử Quần đi đến cạnh cô. Nhân viên cửa hàng nhìn anh, vẻ mặt rất tự nhiên “Đi vào thanh toán trước đi.”Lãnh Tây cầm lấy hộp thuốc đi đến quầy thu nhân viên hỏi “Có thẻ của cửa hàng không?”“Không có.”“Có thể dùng thẻ y tế…”Cao Tử Quần rút một tờ tiền đặt lên bàn rồi kéo Lãnh Tây ra ngoài. Trên xe, Lãnh Tây đổ thuốc ra nuốt chững. Vẻ mặt Cao Tử Quần có chút vặn vẹo, mở bình nước đưa đến cho Tây không thích uống thuốc, từ nhỏ đã được gia đình cưng chiều nênthành thói quen. Viên thuốc mắc trong cổ họng khó chịu, cô ho sặc suýt chút nữa phun hết cả Tử Quần nâng tay vuốt mái tóc cô “Uống thuốc này rất có hại cho sức khỏe…” Anh cố gắng kiềm chế bản thân “Tây Tây…” Cô không thèm để ý đến vẻ mặt anh, câu nói tiếp theo anh đã không nói nổi thành lời. ========Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại ======== Dịch eyahimGiới thiệuLãnh Tây thật sự không biết mình đã trêu chọc Cao Tử Quân ở đâu, anh từng bước dồn ép cô. Mãi cho đến nhiều năm sau cô mới hiểu được, gặp gỡ Cao Tử Quân là số kiếp của cuộc đời cô.

truyện khó để buông tay