truyện sóng ngầm hãy nhắm mắt khi anh đến

Sóng Ngầm (Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến - Phần 2) - (Chương 21) - Tác giả Đinh Mặc Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Đọc truyện Sóng Ngầm (Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến - Phần 2) của tác giả Đinh Mặc, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Câu chuyện này là phần tiếp theo của bộ ngôn tình trinh thám đình đám "Hãy nhắm mắt khi anh đến" tiếp tục được Đinh Chương 39: Ngoại truyện Kha Thiển. Ấn tượng sâu sắc nhất với tôi chính là hình ảnh Kha Ái trong chiếc váy đỏ, xinh đẹp dịu dàng như mảnh lụa mềm. Khi đó, tôi thường chạy sau lưng chị, gọi lớn: "Ái Ái, Ái Ái!" Chị sẽ dừng lại, cười nhìn tôi: "Em trai, em trai, theo Sóng Ngầm (Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến - Phần 2) - Truyện HD. Dịch giả: Hàn Vũ PhiCông ty Phát hành: Văn ViệtNhà Xuất Bản Thanh NiênNgày xuất bản: Tháng 5/2018Câu chuyện này là phần tiếp theo của bộ ngôn tình trinh …. => Xem thêm. SÓNG NGẦM - HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN II; SÓNG NGẦM - HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN II. Đề Cử . Đọc Truyện Theo Dõi (0) Chưa có ai đánh giá truyện này! Thông Tin; Giới Thiệu; D.S Chương; Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện Sóng Ngầm (Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến - Phần 2) chương 45 | Đọc Chương 45 full - doc truyen SAng Ngam (HAy Nham Mat Khi Anh Den - Phan 2) chương 45 Full trên di động lan may tinh bang that don gian va tien loi Vay Tiền Online Me. Tác giả Thể loại Trinh Thám, Ngôn TìnhNguồn Diễn Đàn Lê Qúy ĐônTrạng thái FullSố chương 88Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Dịch giả Hàn Vũ PhiCông ty Phát hành Văn ViệtNhà Xuất Bản Thanh NiênNgày xuất bản Tháng 5/2018Câu chuyện này là phần tiếp theo của bộ ngôn tình trinh thám đình đám “Hãy nhắm mắt khi anh đến” tiếp tục được Đinh Mặc xây dựng đầy hấp nhóm sát thủ nạ bất thường, tên sát nhân bươm bướm đã ẩn nấp nhiều năm… Bóng tối vẫn bao trùm khắp mọi tìm ra chân tướng cuối cùng, anh buộc phải ra đi, đến phía sau màn sương dày nghĩa như đầm lầy dưới ánh trăng, mang theo đá luôn tồn tại nhưng cơn sóng cuối cùng anh ấy quay lại, từ nay hãy yên tâm nhắm lại đôi mắt đẫm lệ trong bóng tối của em…“Anh bước đi bên lề bóng tốiNhìn thấy những cái ác xấu xí nhất của thế gian phải kiêu ngạo và cô độc hơn bất kỳ ai trên cuộc đời mà vì em, anh vẫn giữ cho mình sự ấm Dao, người vợ anh yêu sẽ mỗi ngày một yêu em hơn…”“Cận Ngôn, anh không nhìn thấy này sẽ đến lượt em chủ động hôn mười phút lại để em hôn anh một sẽ cùng anh làm bất kỳ chuyện nguy hiểm nào trên đời có thể ra tay bảo vệ thế giới,còn em sẽ bảo vệ Ngôn, em yêu anh,bằng tất cả dũng khí và sinh mệnh của em…” Sao Mộc LanẤn tượng sâu sắc nhất với tôi chính là hình ảnh Kha Ái trong chiếc váy đỏ, xinh đẹp dịu dàng như mảnh lụa mềm. Khi đó, tôi thường chạy sau lưng chị, gọi lớn "Ái Ái, Ái Ái!" Chị sẽ dừng lại, cười nhìn tôi "Em trai, em trai, theo sát chị nhé!"Tôi gật đầu rối rít "Dạ!"Chúng tôi cùng nhau lên núi bắt sâu, cùng nhau trồng cây trước nhà ông nội, cùng nhau đeo cặp đến trường... Hai chúng tôi cực kỳ giống nhau. Thỉnh thoảng, hai chúng tôi sẽ đóng giả làm đối phương, tráo đổi thân phận một ngày. Chỉ có mình ông nội nhận ra sự khác biệt, còn người khác nếu không nhìn kỹ, kiểu gì cũng sẽ nhận Ái là thần tượng của tôi. Chị luôn phóng khoáng, lạc quan, lúc nào cũng hoạt bát nói cười. Chị là lớp trưởng kiêm lớp phó học tập, được tất cả bạn bè và thầy cô yêu quý. Còn tôi... tôi giống như chiếc đuôi nhỏ bám theo chị. Chỉ cần được đứng chung một chỗ với chị là tôi đã thỏa mãn lắm giáo nói "Kha Thiển giống con gái, Kha Ái mới giống con trai, còn nhỏ tuổi đã biết chăm lo cuộc sống cho cả hai chị em rồi. Không dễ chút nào." Tôi rất tự hào vì có một người chị như vậy. Rất nhiều người ghen tị với tôi. Ai bảo họ không có chị chứ?Lúc ấy, tôi vẫn chưa nghe đến câu nói "Một phiên bản khác của tôi trên thế giới". Sau này, tôi xem phim Nhật mới biết được. Nhìn dòng chữ này mà nước mắt tôi suýt tuôn rơi. Có lẽ ngay từ phút giây ấy, tôi đã yêu thích cuồng nhiệt những thứ huyền ảo, xinh đẹp, nhiệt huyết và ấm áp kia. Trong thế giới cosplay, tôi chính là diễn viên xuất sắc, là vị vua không ngai. Tôi có thể hóa thân thành người chị mà mình đã đánh mất Kha họ hàng giàu có đến chọn con nuôi khi chúng tôi học lớp Ba. Ngày đó, tôi không biết mục đích của họ, chỉ thấy họ cứ quấn quýt nói chuyện với chị, hỏi Kha Ái có phải là đội trưởng đội Thiếu niên, có phải luôn đứng nhất khối hay không. Chị sợ sệt gật đầu. Họ bảo chị biểu diễn gì đó, chị bèn múa một điệu Tân Cương khiến họ vui tươi hớn đó, ông nội đã già lắm rồi. Ông nheo mắt ngồi một góc hút thuốc. "Mỗi đứa đều có số mạng của riêng mình. Chỉ cần chúng đều sống tốt là được." Rồi ông liếc mắt nhìn tôi đầy thâm ý. Tôi không hiểu ánh mắt của ông nghĩa là gì, nhưng cảnh tượng ấy đã khắc sâu vào tâm trí tôi rất nhiều năm về đó, họ lại đến nói chuyện với tôi. Tôi trốn phía sau chị, cảnh giác nhìn họ. Khi tay họ chạm đến góc áo, tôi hoảng hốt chạy vào nhà, không nghe rõ tiếng họ trao đổi gì đó với thời gian sau, tối nào tôi cũng thấy chị lén khóc một mình. Tôi bèn hỏi "Chị, sao chị khóc? Có phải họ bắt nạt chị không?" Bởi vì mấy ngày đó, họ luôn dẫn chị đi chơi nhưng không dẫn tôi theo."Không có..." Chị nức nở. "Họ đối với chị tốt lắm, mua cho chị rất nhiều thứ, còn mua rất nhiều đồ tẩm bổ cho ông. Mấy thứ đó đắt lắm.""Em chẳng thèm quan tâm.” Tôi lẩm lại sụt sùi. "Kha Thiển, nếu một ngày nào đó chị rời đi, em phải cố gắng học tập, chăm sóc tốt cho ông nội, biết không?"Tôi nắm chặt lấy tay chị "Em không muốn rời xa chị đâu!"Ngày chị đi, tôi không hề hay biết. Khi tôi và ông nội đi mua gạo và dầu trở về, đồ đạc của chị trong nhà đã được dọn sạch sẽ. Chị để lại lá thư cho tôi"Kha Thiển!Chị không biết mình lựa chọn như vậy có đúng không. Nhưng trước khi mẹ mất đã dặn chị phải chăm sóc hai chị em và ông thật tốt. Cô chú rất dư dả nhưng không có con, họ muốn có một đứa nội sắp dùng hết tiền để dành rồi. Tiền bố mẹ để lại cũng chẳng còn bao nhiêu. Họ bảo ông nội không thể nuôi nổi cả hai chúng ta. Chị là con cả thì nên san sẻ giúp gia đình. Nếu họ bằng lòng dẫn em sang Mỹ, chị sẽ càng vui hơn. Nhưng bây giờ không còn cách nào khác, họ chỉ muốn đưa chị đi từng nói một câu "Bảo kiếm phải qua tôi luyện". Tương lai, chúng ta phải thi đỗ vào trường đại học thật tốt, kiếm được thật nhiều tiền mới có thể mang lại cuộc sống hạnh phúc cho gia đình ba người chúng ta. Mà ở Mỹ có rất nhiều, rất nhiều đi đây, đừng hận chị, cũng đừng lo cho chị. Chị nhất định sẽ trở về. Chị xin thề bằng sinh mạng của Ái."Đó là lần ly biệt đầu tiên trong cuộc đời của tôi và Kha Ái. Lần đó, tôi đã rất tức giận, không ăn cơm cũng không để ý đến ai mấy ngày liền, đến mức ông nội lôi tôi ra đánh mắng "Kha Ái có thể đến Mỹ là phúc ba đời của nó. Nếu không một mình lão già như ông nuôi hai đứa con, làm sao có được tương lai gì?"Tôi bật khóc nức nở. Nhưng tôi có thể giận chị bao lâu chứ? Tôi lại bắt đầu ngày ngày ngóng trông điện thoại và thư từ của chị, nhưng mãi vẫn chẳng thấy chủ nhiệm thấy tôi mỗi ngày đều chạy đến hòm thư trong trường bèn an ủi "Con à, chị con sang Mỹ, chưa quen với cuộc sống bên đó. Một đứa trẻ như thế sao có thể tìm được chỗ gửi thư hay gọi điện thoại đường dài cho con chứ? Đừng đợi nữa." "Dạ."Khi đó, tôi nào biết rằng cuộc chia ly này lại lâu đến tôi thi đỗ đại học thì ông nội qua đời. Tôi chỉ mang một ba lô hành lý đơn giản đến thành phố Bắc Kinh rộng lớn này. Tình hình có khác đôi chút so với tưởng tượng của tôi. Khi tôi ngẩng đầu đối mặt và cười với bạn cùng phòng, họ nhìn quần áo cùng chiếc ba lô thô kệch của tôi, chỉ nở nụ cười xã giao, không lạnh nhạt cũng chẳng nhiệt giác của tôi khi đó tựa như một con sâu róm, luôn dè dặt vươn râu dưới ánh mặt trời. Người khác chán ghét né tránh, còn tôi lập tức co rúc vào bóng râm dưới lá năm đại học, tôi chưa bao giờ thân thiết với ba người bạn cùng phòng. Tôi cảm thấy mình và họ không phải kiểu người cùng chung chí hướng. Đôi khi họ tụ tập nhậu nhẹt, ăn uống, xem đá bóng cũng không hề gọi tôi. Tôi chỉ ở trong phòng ôn bài hoặc hóa trang với bộ cosplay nữ mới mua. Họ không thích tôi, tôi cũng không thích thật sự chán ghét cảm giác bị cô lập, nhưng luôn bị người ta xa lánh. Tôi lấy nước nóng cho ba người họ mỗi sáng, quét dọn phòng ký túc xá điểm danh hộ khi họ trốn học, cho họ chép bài trong mỗi kỳ thi. Tôi đã ngây thơ nghĩ rằng những điều đó sẽ đánh đổi được sự tôn trọng của họ dành cho lập câu lạc bộ Anime Nguyệt Ảnh là do một cơ duyên. Bạn cùng trường Tưởng Học Nhiễm đề nghị với tôi Kha Thiển, tôi từng xem nhiều bài biểu diễn của cậu rồi. Cậu là cosplayer giỏi nhất tôi từng gặp. Chúng tôi định thành lập một câu lạc bộ, muốn mời cậu gia nhập nhóm thành viên sáng lập. Cậu có hứng thú không?"Lúc đó, tôi thấy khó tin vô cùng, trong lòng rạo rực vui sướng trước thiện ý vừa nhận được.“Ồ, được, được." Tôi đồng ý ngay tức khắc. "Tôi bằng lòng tham gia.""Vậy..." Tưởng Học Nhiễm ngập ngừng. "Cậu có ý kiến và yêu cầu gì không?"Tôi lập tức đáp "Tôi không có bất kỳ yêu cầu gì cả."Tôi thoáng thấy ánh mắt Tưởng Học Nhiễm phía sau cặp kính lóe lên chút ranh ma. Nhưng khi đó, làm sao tôi nhìn thấu được lòng người?Câu lạc bộ hoàn toàn mới, các thành viên có cùng sở thích, tôi còn là một trong những người sáng lập. Những điều này tựa như thế giới đã mở ra cánh cửa sáng ngời ngay trước mắt tôi. Vì thế, tôi dốc toàn bộ tinh lực vào câu lạc bộ Nguyệt Ảnh. Chúng tôi thuê một căn phòng giá rẻ, tôi ở đó 24/24, suy nghĩ nên trang trí thế nào cho đẹp. Mỗi tấc giấy dán tường đều là tự tay tôi dán. Cả tuần tôi chỉ ăn mì gói để mua vật trang trí hình hòa thượng nhỏ mà tôi cực kỳ thích nhưng không dám mua ngày cho rằng mình đã có được tất cả, nhưng không ngờ bọn họ chẳng khác gì những người khác. Bọn họ lười biếng, tham lam, cãi nhau ầm ĩ chỉ vì chút tiền thưởng, phải dựa vào tôi mới đạt giải nhưng vô cùng miễn cưỡng khi thừa nhận điều cố gắng chuẩn bị trang phục biểu diễn cho từng người, thắt lưng buộc bụng để mua được một bộ đạo cụ mới, chăm chỉ quét dọn từng ngóc ngách trong Studio. Thậm chí, khi bọn họ sai bảo tôi đi mua đồ ăn sáng, chạy vặt... tôi đều đáp chỉ muốn nỗ lực hết mình để giữ câu lạc bộ này đừng tan rã. Nhưng có ích gì đâu? Dần dà, bọn họ càng lúc càng lười đến câu lạc bộ, càng lúc càng thô lỗ với tôi. Sau này, tôi mới hiểu được, vấn đề không phải ở bọn họ, không phải ở người khác, mà là ở cả đều như vậy thì nhất định là do tôi có vấn đề rồi. Giống như Văn Hiểu Hoa nói, tôi đắm chìm trong ảo tưởng, trốn tránh hiện thực, quá e dè nhu nhược, đúng không?"Không, A Thiển, vấn đề không phải ở em. Đó là sai lầm của họ." Chị đã nói với tôi như thế bằng ngữ điệu dịu dàng và kiên nhẫn. "Có ước mơ, nghiêm túc, nỗ lực, đối xử tử tế với mọi người thì có gì sai? Là họ không biết quý trọng một người tốt như em."Tôi nức nở ngẩng đầu nhìn chị. Giống như ngày trước, chị vẫn là Kha Ái xuất sắc, xinh đẹp, luôn trìu mến và âu yếm nhìn tôi. Chị thật sự đang ở trước mắt tôi thật khờ, cứ luôn miệng xin lỗi. Làm sao tôi có thể trách chị cơ chứ? Trong lòng tôi, chị và tôi chính là một tháng đó là quãng thời gian tôi sống vui vẻ nhất. Kha Ái rất tuyệt vời, vừa tốt bụng vừa thông minh. Chị lấy hết tiền để dành và phần tiền bố mẹ nuôi ủng hộ để tôi lập nghiệp. Tôi chỉ muốn ở cùng chị, dõi theo chị, quan sát từng cử chỉ hành động của chị. Chị thật sự quá hoàn mỹ. Thậm chí, buổi tối một mình ở trong căn nhà gỗ, tôi lại không kìm lòng được đóng giả làm chị. Có khi giống như lúc còn bé, tôi quấn lấy chị đòi đổi quần áo, hoán đổi thân phận, thậm chí còn đi học thay chị một buổi nữa. Tôi trang điểm, giả giọng, học cách ăn nói của chị. Bạn học chị không ai nhận ra cũng thử hóa trang, thay trang phục cosplay cho chị. Chị vô cùng xinh đẹp, còn đẹp hơn cả sợ mọi người nghĩ nhiều nên không nói số tiền kia là của chị. Tôi nghĩ một nhà đầu tư thiên thần nhất định sẽ khiến bọn họ có lòng tin hơn. Chiều hôm đó, dường như họ cũng dao động khi nghe những lời tôi cho rằng, tất cả sẽ phát triển theo chiều hướng tốt. Tôi cho rằng, rốt cuộc có thể sống cuộc đời chỉ cần theo đuổi lý tưởng của đó tôi đứng ngoài cửa sổ khóc suốt. Tôi nhìn Kha Ái nằm bất động trên sàn nhà, nhìn họ bỏ chị vào túi dệt mang đi chôn. Tôi chỉ cảm thấy hai mắt mình không còn nhìn rõ sao trên trời hay mặt đất dưới chân nữa. Tại sao cuộc đời lại bất công như vậy? Tại sao con người lại ác độc đến vậy?Kha Ái, Kha Ái, cô gái thuần khiết, tốt đẹp biết bao! Tại sao chị lại mất đi sinh mạng trong một đêm tầm thường và tịch mịch như thế?Tôi cảm giác cả người như đang trong cõi mộng. Nhưng tôi lại quá nhát gan, chỉ biết trơ mắt nhìn bọn họ khiêng xác Kha Ái đi xa. Bởi vì tôi biết, nếu mình xuất hiện thì chỉ có con đường ra hại chết một người là chuyện đơn giản như thế. Nó ở ngay bên cạnh ta, nằm trong dục vọng xâu xa của mỗi dùng máu heo và sốt cà chua cọ rửa sàn nhà hết lần này đến lần khác đến khi lau sạch vết máu của Kha Ái. Cuối cùng, tôi cắt ngón tay nhỏ máu ở rất nhiều chỗ trong đó, tôi ra quán cắt tóc, đưa mái tóc trong tay ra trước mặt anh ta giật bắn người "Làm gì vậy?""Nối tóc."Sắc mặt anh ta hơi khó coi, nhưng vẫn nhận số tiền lớn tôi đưa rồi tỉ mỉ nối từng nhìn người trong gương, tóc đen phủ kín vai tựa như nỗi nhớ trải dài. Tôi kẻ chân mày và thoa son giống chị rồi ngẩng đầu cười với thợ làm tóc. Anh ta nhìn đến ngây ngoài trời đổ cơn mưa rả rích. Tôi thay quần áo nữ, quấn khăn che lấp nửa gương mặt. Gót giày lộc cộc bước đi trên đường, nước mưa uốn lượn bên cạnh chân tôi như dòng suối nhỏ, nhìn tôi dáng vẻ thướt tha, nhìn tôi trong thân phận mới, nhìn tôi ôm hận báo thù...Rốt cuộc tôi không còn thấp hèn nữa. Những khát vọng trong thế giới này sớm đã tan biến cả rồi. Tôi ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh trong sau cơn mưa, mỉm cười hạnh phúc...Kha Thiển, chị là Kha Ái, chị trở về rồi. Giới thiệu Ebook Tác giả Đinh Mặc Thể loại Ngôn Tình, Trinh Thám Nguồn Diễn Đàn Lê Qúy Đôn Trạng thái Tới chương 50 Chương cuối Chương 48Giới thiệu truyệnDịch giả Hàn Vũ PhiCông ty Phát hành Văn ViệtNhà Xuất Bản Thanh NiênNgày xuất bản Tháng 5/2018Câu chuyện này là phần tiếp theo của bộ ngôn tình trinh thám đình đám “Hãy nhắm mắt khi anh đến” tiếp tục được Đinh Mặc xây dựng đầy hấp nhóm sát thủ mặt nạ bất thường, tên sát nhân bươm bướm đã ẩn nấp nhiều năm… Bóng tối vẫn bao trùm khắp mọi tìm ra chân tướng cuối cùng, anh buộc phải ra đi, đến phía sau màn sương dày nghĩa như đầm lầy dưới ánh trăng, mang theo đá luôn tồn tại nhưng cơn sóng cuối cùng anh ấy quay lại, từ nay hãy yên tâm nhắm lại đôi mắt đẫm lệ trong bóng tối của em…“Anh bước đi bên lề bóng tốiNhìn thấy những cái ác xấu xí nhất của thế gian phải kiêu ngạo và cô độc hơn bất kỳ ai trên cuộc đời mà vì em, anh vẫn giữ cho mình sự ấm Dao, người vợ anh yêu sẽ mỗi ngày một yêu em hơn…”“Cận Ngôn, anh không nhìn thấy này sẽ đến lượt em chủ động hôn mười phút lại để em hôn anh một sẽ cùng anh làm bất kỳ chuyện nguy hiểm nào trên đời có thể ra tay bảo vệ thế giới,còn em sẽ bảo vệ Ngôn, em yêu anh,bằng tất cả dũng khí và sinh mệnh của em…”Download Ebook Sóng Ngầm Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến – Phần 2 – Đinh Mặc Tới chương 50Ebook Sóng Ngầm Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến – Phần 2 – Đinh Mặc – Tới chương 50 Epub – Tới chương 50Ebook Sóng Ngầm Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến – Phần 2 – Đinh Mặc – Tới chương 50 Prc/Mobi – Tới chương 50Ebook Sóng Ngầm Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến – Phần 2 – Đinh Mặc – Tới chương 50 Pdf – Tới chương 50 Type phandongvy242Đất trời đã nhuộm đẫm sắc màu mờ tối của buổi chiều tà. Mặt trời lặng lẽ nép mình sau rặng núi cao, từng làn gió rét mướt thổi ào ạt qua bến tàu vắng Cận Ngôn xuống xe. Đám người kia nhìn thấy dáng vẻ thư sinh đeo kính, chống gậy, lần mò đi đến của anh đều sửng sốt. Giản Dao tạm thời cất sung lục ở eo sau, theo anh xuống mạnh ta yếu, không nên ương nghạnh chống chọi mà phải tùy cơ ứng biến. Nhưng lòng cô như bị lớp lớp sương mù giăng kín, bởi hiện tại, họ đối mặt không phải sát thủ biến thái mà là phần tử tội phạm tinh thần bình thường. Nói thật, đây không phải là lĩnh vực họ am hiểu và nắm rõ. Phải biết rằng, điều thần thám thông minh sợ nhất không phải là gặp phải kẻ thông minh mà là chạm trán những kẻ chỉ biết dùng nắm đấm. Năm ngoái, nhóm sát thủ mặt nạ không phải đã tập kích tổ chuyên án như thế sao?Trong đầu Giản Dao thậm chí thoáng qua chút ý nghĩ tiêu cực Cô và Bạc Cận Ngôn từng bắt vô số kẻ trọng phạm hung ác cùng cực, chắc chắn không xúi quẩy đến mức phải chết trong tay một đám vô danh tiểu tốt chứ? Cô lập tức lấy lại tinh thần, gai ốc toàn thân như dựng đứng, sẵn sàng chiến rất nhanh, Giản Dao đã biết mình sai rồi. Người thông minh không hề sợ đụng độ kẻ bạo lực nông cạn. Anh là người như vậy, luôn kiêu ngạo nhìn xuống chúng sinh như một đấng tối cao, đùa giỡn những kẻ tầm thường kia trong lòng bàn tay, thậm chí càng chơi càng lớn, chơi đến mức cuồng vọng nhưng vẫn hết sức thận trọng, không ai có thể ngăn đầu sỏ là một người đàn ông khoảng hai mươi tám, hai mươi chín tuổi, tóc chải ngược lên, vóc dáng tráng kiện, mắt nhỏ môi dày. Hắn mặc áo ghi lê jeans, bên tay áo còn có hình xâm dữ tỡn. Giản Dao vừa nhìn đã có cảm giác người này miệng cọp gan thỏ, nhưng không hề ngốc nghếch. Gã nhìn hai người họ chốc lát, lại lướt mắt nhìn biển số xe của họ “Hai người là…”Cho nên có đôi khi, con người bị đẩy đến ranh giới sống chết, cơ hội chỉ nằm trong chân tơ kẽ tóc, thoáng qua rồi biến mất, phải xem ta có đủ nhạy bén nắm bắt hay không. Thế nhưng, những tên tôi phạm tầm thường này đang phải đối mặt với nhà tâm lý học tội phạm ưu tú đầu Giản Dao như có rất nhiều sợi dây đàn kéo căng bị gẩy liên hồi. Gã không biết thân phận của hai người họ. Chúng chắc chắn đến đây với mục đích nào đó, có một cuộc hẹn ở đây, hẹn ngay chỗ tên côn đồ kia láy xe đến? Cho nên kẻ ấy mới liều mạng chạy về phía này, kỳ vọng có được sự trợ giúp? Có điều đám người này vừa nhìn đã biết là hạng chân tay, dù trong tổ chứ nào thì địa vị cũng không chúng không biết tướng mạo của người cần gặp. Đây là một băng nhóm Dao nhìn về phía Bạc Cận Ngôn. Tất cả những gì cô suy nghĩ tất nhiên anh cũng đã nghĩ đến. Phải lợi dụng tình hình thế nào? Tận dụng cơ hội từ đâu? Một chút khả năng sống sót này họ có thể nắm chắc không?Trong ánh hoàng hôn dần tàn lụi, người đàn ông vừa thông minh vừa lạnh nhạt đứng bên cô giờ phút này lại chậm rãi nhếch môi cười. Giản Dao nhìn không chớp mắt. Bởi vì nụ cười này khác hẳn ngày thường. Khí chất chính nghĩa trên người anh thoáng chốc biến đổi một cách thần kỳ, thậm chí còn mang theo đôi chút bỡn cợt, khinh thường. Anh còn đưa lưỡi liếm môi trên, cằm khẽ nhúc nhích, tức khắc toát lên vài phần vô Giản Dao đã quá quen thuộc với khuôn mặt anh, lúc này cũng thầm giật mình. Qủa thật Bạc Cận Ngôn vốn có dáng vẻ của một công tử đào hoa, mắt dài, mũi cao, da trắng, môi mỏng. Nhưng tính cách và khí chất của anh đã hoàn toàn át đi đặc điểm diện mạo. Song hiện giờ, trong nháy mắt anh như biến thành người khác, khoác lên mình vẻ tà ác ma mị lẫn cuồng vọng khó có thể kiếm điệu vừa trầm ngâm vừa bông đùa của Bạc Cận Ngôn vang lên “Anh nói xem?”Tất cả đều im lặng. Đồng loại có thể nhận ra nhau, hiển nhiên bọn chúng đã bị khí chất đáng sợ của anh trấn an. Nhưng gã đầu sỏ cũng không phải tên ngốc. Gã đưa mắt ra hiệu cho đám đàn em, bọn chúng dần tản ra, bao vậy Bạc Cận Ngôn, Giản Dao và chiếc xe của hai người. Phần hông của vài người đều phồng lên rõ rệt, chắc chắn là mang theo Giản Dao đặt hờ bên hông. Nếu có gì không ổn, cô sẽ lập tức rút súng nhắm vào gã đầu sỏ. Mà hiện giờ gã cũng đang nhìn xoáy vào cô, dường như đọc được ý định của người phụ nữ này. Ánh mắt lạnh lẽo của gã dời sang Bạc Cận Ngôn “Anh…bị mù?”Bạc Cận Ngôn cười khẩy “Vậy thì sao? Các ngươi chỉ cần biết cái tên Rắn Mặt Cười là được.”Giản Dao thảng đầu sỏ quan sát hai người rất lâu mới hỏi tiếp “Cô ta là ai?”Bạc Cận Ngôn đáp vô cùng tự nhiên “Dĩ nhiên là mắt của tôi.” Giản Dao hết sức phối hợp, lạnh mặt nhìn gã đầu sỏ, rút súng chĩa vào gã. Giờ phút này mới giương súng, ngược lại càng thể hiện khí đầu sỏ bán tính bán nghi liếc mắt nhìn ra sau họ, gằn giọng “Người chết sau xe là ai?”Bạc Cận Ngôn lẳng lặng không đáp. Tim Giản Dao cũng thót lên. Nhưng có tên đàn em lục soát được thẻ ngành cảnh sát trên người gã xấu số lúc nãy, sắc mặt lập tức tái nhợt “Anh Duyệt, là cảnh sát!”Thần sắc tên Duyệt cả Cận Ngôn thờ ơ nói “Anh Duyệt, thuộc hạ của anh đúng là thích ồn ào. Chỉ là giết một tên cảnh sát nhãi nhép thôi đã sợ như vậy rồi sao?”Tên Duyệt tức giận trừng mắt nhìn đàn em “La lối cái quái gì?” nhưng nhìn Bạc Cận Ngôn thì vẻ mặt đã hòa hoãn hơn nhiều. Gã hạ giọng hỏi “Đồ đâu?”Bạc Cận Ngôn và Giản Dao đồng thời lặng thinh. Đồ ư?Đồ gì?Tên Duyệt đăm chiêu quan sát vẻ mặt hai người họ. Giản Dao bỗng tót mồ hôi lạnh. Lẽ nào gã nói là thứ kia? Bọn chúng biết sự tồn tại của nó ư? Vậy rốt cục bọn chúng là ai? Thứ tên Rắn Mặt Cười cướp được vốn định giao cho ai? Nhìn thái độ của tên Duyệt, địa điểm hai bên hẹn càng giống một cuộc… giao Cận Ngôn lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm mặc. Anh sờ lên đôi môi hơi khô của mình, không đáp mà hỏi ngược lại “Anh Duyệt, có thuốc lá không?”Tên Duyệt liếc nhìn anh rồi lấy bao thuốc lá và bật lửa trong túi áo ra ném cho Giản Dao. Giản Dao chụp lấy, đưa cho Bạc Cận Ngôn mà lòng ngổn ngang trăm mối. Bạc Cận Ngôn thành thạo rút một điếu thuốc ra châm lửa, rít một hơi sâu, vẻ mặt toát lên vẻ hưởng thụ, thư Dao vừa đau lòng lại dở khóc dở cười. Đây là lần đầu tiên chồng cô hút thuốc đấy, thế mà biểu hiện giống hệt như gã đàn ông lên cơn nghiện thuốc vậy. Cô biết, đây là anh đang kéo dài thời gian, suy nghĩ tìm đối Cận Ngôn nhả ra một dòng khói tròn, ngay cả động tác này cũng ung dung, điêu luyện vô cùng “Đồ hứa với Phật Thủ, đương nhiên tôi sẽ mang đến. Mấy tên cảnh sát cũng không phải đối thủ của tôi. Có điều, lúc trước đã nói rõ, tôi phải lấy được thứ tôi cần thì mới đưa món đồ kia cho các người được.”Giản Dao thầm reo trong lòng. Nói ra lời này sẽ không ai nghi ngờ rằng anh có phải là tên Rắn Mặt Cười trong truyền thuyết hay Duyệt yên lặng trong chốc lát rồi cười rộ lên “Phật thủ, phật tâm, bọn tao luôn coi trọng tín nghĩa, đương nhiên sẽ làm theo giao hẹn. Rắn Mặt Cười, nghe danh không bằng gặp mặt, hôm nay xem như chúng ta kết giao bạn bè. Chờ anh gặp mặt người kia thì hãy giao đồ. Có điều súng trên người cô bồ của anh phải giao cho bọn này giữ.”Giản Dao chưa kịp hành động, Bạc Cận Ngôn đã lạnh nhạt nói “Còn ngây ra đó làm gì? Không nghe thấy anh Duyệt nói sao?” Giản Dao vứt khẩu súng xuống đất. Tên Duyệt nói một tiếng “Đắc tội!” Rồi phất tay ra hiệu. Hai tên đàn em bước tới, phủ hai chiếc bao bố trùm đầu Bạc Cận Ngôn và Giản Dao lại, không để họ nhìn thấy gì thuộc hạ thay phiên canh giữ hai người họ. Tên Duyệt châm thuốc, ngẩng đầu nhìn con thuyền từ xa chạy đến, hệt như một con vật đang quỷ mọp trong bóng chiều loang lỗ.“Lên thuyền!”☆ ☆ ☆ Đây là một thùng dầu lớn, phảng phất có mùi gỉ sét. Thứ mùi khó chịu đó như con sâu nhúc nhích chui vào mũi họ. Chỉ có một chút ánh sáng nhàn nhạt soi xuống từ khe hở trên đỉnh đầu. Bạc Cận Ngôn và Giản Dao bị nhét chung một thùng, anh gần như ôm cả người Duyệt nói tạm thời họ phải trốn trong thùng dầu để né tránh cảnh sát, nhưng hiển nhiên cũng là vì phòng bị và khống chế. Hơn nữa, như vậy; hai người họ sẽ hoàn toàn không biết phương hướng và đích đến của dầu đặt ở đuôi boong tàu, xung quanh không có động tĩnh gì cả. Có lẽ tên Duyệt và đám đàn em cảm thấy không cần thiết phải canh chừng từng giây từng phút, Giản Dao cọ sát vào cằm Bạc Cận Ngôn, thở dài “Đúng là người tính không bằng trời tính.”Quý ngài Bạc hành vi phóng túng hơn nửa giờ qua, lúc này đã khôi phục dáng vẻ kêu ngạo, lạnh lùng như cũ. Trong hoàn cảnh gay go như vậy mà anh vẫn có thể thong dong đáp “Không đâu, Giản Dao; không cần ủ rũ như vậy. Đây chỉ là một sai lệch nhỏ trong toàn bộ kế hoạch ban đầu của anh thôi. Dù sao chuyện ngoài ý muốn đâu ai dự liệu được. Thậm chí như thế càng có thêm nhiều cơ hội tốt. Bởi vì chúng ta, vốn là người đặt ra bố cục, nhưng bây giờ lại ở trong chính cục diện ấy rồi.”Giản Dao nở nụ cười. Quả thật nhà tâm lý học tội phạm này vẫn rất thư thái, thong dong, đã hoàn toàn nắm rõ đại cục rồi. Chu Thao từng đề cập đếm Rắn Mặt Cười bí ẩn và mưu mô, kẻ cầm đầu băng nhóm nhỏ mới nổi. Tuy không biết Rắn Mặt Cười làm sao biết được tin tức về phần tài liệu kia, hôm nay còn lập bẫy đến cướp, nhưng vài ngày trước, hắn bị Chu Thao đánh bại thãm hại, hiện tại muốn dâng tặng phần tài liệu này cho tổ chức Phật Thủ có thế lực nhất ở Tây Nam cũng là hợp tình hợp lý. Bạc Cận Ngôn nhân cơ hội giả mạo tên Rắn Mặt Cười mà hai người họ vừa bắn chết, thật ra cũng khá miễn cưỡng. Nhưng chuyện tâm lý chiến này, bản chất thắng bại chỉ nằm trong gang tấc. Hôm nay, lúc cô bình tĩnh quan sát cử chỉ và lời nói của anh, cẩn thận thăm dò và tiến công, chẳng ngờ thật sự khiến tên Duyệt tin tưởng anh chính là Rắn Mặt Cười. Nhưng chuyến đi này của họ nếu thật sự có thể xâm nhập vào nội bộ của Phật Thủ, vậy cũng như có thu hoạch ngoài ý muốn. Chẳng qua khi đến đó rồi, thân phận này có thể diễn tiếp được nữa không?Lòng Giản Dao thấp thỏm, bất an, bất giác siết chặt tay anh. Anh biết cô lo lắng nên thầm thì xoa dịu “Vợ à, chuyện sau này, em cứ giao cho chồng mình đi. Bây giờ, anh cho rằng em nên chợp mắt chốc lát thì hơn, bổ sung thể lực. Dẫu sao em cũng là người chịu trách nhiệm đánh nhau trong nhóm của chúng ta mà.”Giản Dao không nhịn được cười, khẽ “ừm” một tiếng rồi vùi đầu vào ngực anh. Thuyền dập dờn theo con sóng, mùi nước sông quanh quẩn trong không khí. Trong không gian chật hẹp tối tăm, trên con sông Kim Sa nguy cơ tứ phía, Giản Dao bỗng thấy thật yên bình.“Cận Ngôn này…” Cô như sắp ngủ thiếp đi, mơ mơ màng màng hỏi “Mắt anh lúc nào mới thấy lại được ánh sáng đây?”Bạc Cận Ngôn yên lặng một lúc lâu, đặt tay cô lên đôi mắt mình. Giản Dao cảm nhận được ánh mắt anh đang mở trong bóng tối, hàng mi rậm rạp sượt nhẹ trong lòng bàn tay cô, dù không có bất cứ lời nói nào nhưng lại hơn hẳn nghìn câu vạn chữ. Cô ôm chặt lấy thân thể gầy gò của anh, nơi đáy mắt đong đầy ánh nước.☆ ☆ ☆ Giờ phút này, tên Duyệt ngồi ở mũi thuyền, hút thuốc lào của dân bản xứ, tâm trạng thư thái vô cùng. Vầng trăng sáng phản chiếu trên những gợn sóng lăn tăn trên mặt sông và dãy núi hoang vu, trầm tư như say ngủ. Nghĩ đến nhiệm vụ lần này thành công mỹ mãn, còn có thể được người kia ưu ái, gã liền vui sướng, đắc ý vô ra thì vị trí của gã trong tổ chức Phật Thủ chỉ là tên thủ lĩnh cấp trung mà thôi. Nhưng mấy đàn em của gã là tội phạm thật sự, đương nhiên khác với đám lăn lộn trong giới xã hội đen như rắn không đầu kia. Thế lực ngầm của Phật Thủ ở vùng đất Tây Nam không những kín kẻ mà còn khó gia nhập, mặc dù thường có cơ may gặp gỡ. Thế nên cũng có một vài tổ chức mới nổi gần đây muốn đầu quân vào Phật Thủ, điển hình là Rắn Mặt Dao đoán không sai. Sau khi băng nhóm Rắn Mặt Cười bị Chu Thao đánh tả tơi, quả thật đã đưa tin cho phía bên này, nói sẽ chấp hai tay dâng lên phần tài liệu lên quan mật thiết đến chuyện sống còn của Phật Thủ. Dĩ nhiên, cấp bậc thường thường kia, tên Duyệt hoàn toàn không biết đó là tài liệu người kia từ trước tới giờ luôn cẩn thận, chu đáo, nhìn người nhìn việc đều rất chuẩn. Hắn đã ra lệnh, nhất định phải mang Rắn Mặt Cười và tài liệu kia đến trước mặt mình. Cho nên tên Duyệt không vội vàng động thủ với Rắn Mặt Cười, cũng không cưỡng ép cướp đi phần tài liệu kia. Không chừng sau này, tất cả trở thành anh em chung hội thì sao? Mấu chốt là tên Duyệt không dám nghịch ý người kia mà hành động thiếu suy nhiên, chuyện Rắn Mặt Cười là một tên mù quả thật nằm ngoài dự đoán của gã. Người trong giới này đa số đều che giấu bản thân rất cẩn mật, không dễ dàng bại lộ thân phận, nếu không đã sớm bị cảnh sát để mắt đến rồi. Giống như tên Duyệt đã ở trong Phật Thủ mấy năm cũng không biết được dáng vẻ của người kia thế nào. Vả lại, giang hồ vốn nhiều kỳ nhân, tên tự xưng Rắn Mặt Cười kia cười lên cũng thật nham hiểm, vừa nhìn đã biết lòng dạ thâm sâu, trăm phần trăm phù hợp với biệt danh của hắn. Với cả, nếu thật sự có âm mưu gì, ai lại cử một tên mù đến giả mạo cơ chứ? Mà cũng không cần thiết giả dạng thành tên mù, đúng không? Cứ theo lối logic này nên tên Duyệt tin tưởng thân phận vỏ bọc của Bạc Cận Ngôn thong dong hút thuốc trong bóng tối âm u vô tận, cảm thấy đời người đúng là càng nguy hiểm càng thú vị. Gã cực kỳ tận hưởng giờ phút thoải mái sóng yên biển lặng sau mỗi lần xông pha hung hiểm như hiện dưng, có ngọn đèn tỏa ánh sáng lạnh lẽo chói lóa, rọi đến từ đằng xa. Tên Duyệt sợ đến mức suýt làm rơi điếu thuốc xuống sàn kiếp, có biến rồi!Mấy đàn em bên cạnh cũng rối rít hoảng sợ, nhưng đã muộn. Khá nhiều thuyền vây đến từ bốn phương tám hướng, nhóm cảnh sát đứng trên sàn tàu, chĩa súng thẳng tắp về phía chúng. Ngọn cờ đỏ tung bay trên mũi thuyền. Rõ ràng là lực lượng cảnh sát tinh nhuệ biên giới đã bao Duyệt nhất thời dẩy lên cảm giác thuyền lật trong mương. Gã thật sự không nghĩ ra tại sao mình lại bị cảnh sát theo đuổi được chứ! Dĩ nhiên, gã không ngờ được rằng, tất cả là do hai người bị gã bắt lên thuyền kia gây nên. Nhưng gã lại rõ mười mươi, nếu cả đám bị cảnh sát bắt được chỉ có con đường chết. Thế là sau giây phút kinh hãi, gã ném điếu thuốc hút dở xuống sàn tàu, quát lên “Mấy thằng kia, sống hay chết phải xem có dám xông ra khỏi vòng vây hay không. Cầm súng lên cho tao, tăng tốc vượt khỏi dòng sông này.”Chu Thao bị trọng thương quấn băng ngay ngực, đứng trên con thuyền chỉ huy đứng giữa. Anh ta lạnh lùng nhìn đám côn đồ bị vây bắt không sao trốn thoát, lại nhớ đến Bạc Cận Ngôn và Giản Dao đang mất tích, nét mặt Chu Thao lập tức sa sầm. Không biết họ còn sống hay đã chết? Có ở trên thuyền kia không? Anh nhất định phải tìm được mà thuyền lại Duyệt rơi xuống nước. Gã hoảng hồn nhìn ngực mình bị trúng đạn, sức lực dần xói mòn theo vết máu loang. Đám đàn em hết tên này đến tên kia rơi xuống nước. liều mạng vùng vẫy trong vô vọng. Mấy chục thùng dầu trên boong thuyền đều rơi xuống nước, nhấp nhô theo con sóng. Với tốc độ dòng chảy của sông, cảnh sát hoàn toàn không kịp chặn lại. Chỉ thấy trong bóng đêm, mấy thùng dầu kia như đạn pháo màu đen, chớp mắt đã không thấy bóng dáng. Dòng nước chảy xiết, đám lâu la kêu cứu không ngừng, lấn át tất cả những âm thanh Thao nhìn những thùng dầu và hàng hóa kia trôi xa, cấp bách ra lệnh “Truyền lệnh chặn vớt những vật kia ở hạ lưu”, sau đó điều khiển thuyền đến gần. Anh ta trông ngóng có thể tìm được bóng dáng hai người trong xác thuyền trên con sông đen ngòm. Nhưng bóng đêm mờ mịt, không sao tìm thấy được. Hàn Vũ Phi Công ty Phát hành Văn Việt Nhà Xuất Bản Thanh Niên Ngày xuất bản Tháng 5/2018 Câu chuyện này là phần tiếp theo của bộ ngôn tình trinh thám đình đám “Hãy nhắm mắt khi anh đến” tiếp tục được Đinh Mặc xây dựng đầy hấp dẫn. Một nhóm sát thủ mặt nạ bất thường, tên sát nhân bươm bướm đã ẩn nấp nhiều năm… Bóng tối vẫn bao trùm khắp mọi nơi. Để tìm ra chân tướng cuối cùng, anh buộc phải ra đi, đến phía sau màn sương dày đặc. Chính nghĩa như đầm lầy dưới ánh trăng, mang theo đá lạnh. Luôn luôn tồn tại nhưng cơn sóng ngầm. Nếu cuối cùng anh ấy quay lại, từ nay hãy yên tâm nhắm lại đôi mắt đẫm lệ trong bóng tối của em… “Anh bước đi bên lề bóng tối Nhìn thấy những cái ác xấu xí nhất của thế gian này. Anh phải kiêu ngạo và cô độc hơn bất kỳ ai trên cuộc đời này. Vậy mà vì em, anh vẫn giữ cho mình sự ấm áp. Giản Dao, người vợ anh yêu thương. Anh sẽ mỗi ngày một yêu em hơn…” “Cận Ngôn, anh không nhìn thấy nữa. Sau này sẽ đến lượt em chủ động hôn anh. Cứ mười phút lại để em hôn anh một lần. Em sẽ cùng anh làm bất kỳ chuyện nguy hiểm nào trên đời này. Anh có thể ra tay bảo vệ thế giới, còn em sẽ bảo vệ anh. Cận Ngôn, em yêu anh, bằng tất cả dũng khí và sinh mệnh của em…” Truyện Sóng Ngầm Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến – Phần 2 Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 13/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Sóng Ngầm Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến – Phần 2 một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Sóng Ngầm Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến – Phần 2 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Sóng Ngầm Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến – Phần 2 Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 13/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Thể loại Ngôn Tình, Trinh Thám Tags truyện ngôn tình nữ cường nam cường Tình yêu phải chăng là những giọt nước mắt? Không phẳng lặng, yên bình, lại dữ dội như những con sóng vào mùa nước lũ. Tình yêu phải trải qua thăng trầm mới có thể hi vọng chiếm giữ niềm tin. Cận Ngôn và Giản Dao đã cùng nhau trải qua quãng thời gian đầy nhiệt huyết như thế, khi mà những cái ác vẫn còn đang hoành hành, cán cân công lý vẫn còn chưa được thực hiện một cách trọn vẹn. Đối với Cận Ngôn, Giản Dao chính là ánh sáng bất tử ở trong lòng của anh. Đối với Giản Dao, Cận Ngôn chính là anh hùng đã cứu vớt cả thế giới, cứu vớt lại cả cuộc đời của cô. Cô yêu anh. Bằng sức mạnh của niềm tin, cô yêu anh. Rực lửa, bùng cháy dữ dội, sự ngọt ngào âm thầm không tên, tất cả đã tạo nên một trái tim đầy nồng nàn và nhiệt huyết. Cả người Cận Ngôn toát ra hơi thở cô đơn cùng lạnh lẽo, Giản Dao lại chính là những tia nắng ấm áp thổi tới trong cuộc đời của anh. Không cần những giây phút lãng mạn, không hy vọng những ước mơ xa vời, họ chỉ cần đối phương có thể cảm nhận được tình cảm chân thành đang rực lửa ở trong lòng của nhau. Đằng sau những tội ác, cánh cửa mở ra sẽ là thiên tình yêu để cảm hóa tất cả, đó chính là chân lý. Danh sách chương Chương 1 Phần 1 Sinh vật ăn cỏ Chương 1-2 Phần 1 Sinh vật ăn cỏ 2 Chương 2 Chương 3 Chương 5 Chương 6 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Ngoại truyện Tạ Mẫn Chương 19-2 Chương 20 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Ngoại truyện Kha Thiển Chương 40 Ngoại truyện Phó Tử Ngộ Chương 41 Bướm trong đáy mắt Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Tổng hợp Chương Truyện Sóng Ngầm Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến – Phần 2 “update 13/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐

truyện sóng ngầm hãy nhắm mắt khi anh đến